Trẻ người non dạ có nghĩa là gì năm 2024

1. “Tụi nó đó, chém nó!”. Sau lời hô, một chiếc xe Honda đuổi theo. Chiếc xe bị đuổi mất đà, loạng choạng tay lái. Người ngồi sau ngã xuống đường. Một chiếc mã tấu vung lên, chém vào đầu người ngã. Một nhát, hai nhát. Người bị chém đỡ được, đang lồm cồm bò dậy thì bị chém tiếp một nhát nữa. Rồi một chiếc xe nữa lao đến, mã tấu vung lên. Chém xong, cả bọn lên xe rút chạy. Nạn nhân được người đi đường đưa đi cấp cứu. Lúc đó gần 23 giờ.

Nếu tận mắt chứng kiến, ai cũng nghĩ rằng người bị chém hẳn có “ân oán giang hồ” gì lắm với nhóm người kia. Thế nhưng nạn nhân chỉ là người tình cờ đi ngang đoạn đường đó. Trước đó, nhóm người ra tay chém nạn nhân đã bị một đám thanh niên đi xe máy chửi thề và dọa đánh vì một người trong nhóm đã đá một trái dừa khô ra đường làm cản trở đám thanh niên này. Cả bọn lúc ấy bàn nhau kiếm mã tấu, chờ đám người kia quay lại để đánh. Nói là làm, hai chiếc mã tấu đã được lấy ra từ một nơi gần đó. Rồi một nhóm bạn ghé chơi, nghe kể chuyện, đằng đằng sát khí, hăm hở hưởng ứng và đi tìm mã tấu cùng “chiến đấu”. Ngồi chờ, không thấy đám thanh niên kia quay lại, cả bọn đi vòng vòng để tìm. Vẫn không thấy, quay lại chỗ cũ ngồi chờ thì một đám thanh niên khác đi xe máy ngang qua và thảm kịch đã xảy ra.

2. Các em tham gia vụ chém người này đều chưa thành niên, sinh từ năm 1986 đến 1988, có em còn học chữ, có em thì học nghề.

Năm em bị xét xử về tội giết người, còn 4 em khác, do có cầm hung khí nhưng không kịp dùng thì bị xét xử về tội gây rối trật tự công cộng. Vẻ ngơ ngác của các em hiện rõ trên khuôn mặt. Có em còn không hiểu vì sao mình chỉ chở bạn đi thôi mà cũng bị truy tố về tội giết người. Điều đáng nói là những em trực tiếp cầm mã tấu chém nạn nhân chỉ là những em nghe kể lại chuyện mà thôi, chứ không phải là người chứng kiến trực tiếp sự việc. Khi tòa hỏi vì sao lại nghe bạn rủ rê thế, một em trả lời: “Dạ, tại đi “binh” bạn”.

3. Hôm xét xử sơ thẩm vụ án này, rất đông người tham dự. Đó là những người láng giềng của các em ở 2 con hẻm trên đường Lương Thế Vinh, P. Tân Thới Hòa, Q. Tân Phú - TPHCM, nơi các em cư ngụ. Họ cũng không hiểu vì sao lại xảy ra chuyện lớn như thế, vì: “Tụi nó hiền lắm, chơi với nhau từ nhỏ, ít khi thấy gây gổ”. Ấy vậy mà chỉ một lời rủ rê mà các em đã tìm ra được ngay mã tấu làm hung khí. Mã tấu ở đâu ra? Ngay cả cha mẹ các em cũng không biết dù các em khai lấy ở nhà đem đi. Em nào cũng ở cái tuổi lẽ ra giờ đó (22 giờ) phải ở nhà học hành hoặc nghỉ ngơi dưới sự giám sát của cha mẹ. Cha mẹ các em có cách lý giải ai nghe cũng phải cảm thông: “Bận lo kiếm sống, không quan tâm lắm đến các con”. L. T.T., người hăng hái chém nhất, thì ngày hôm đó xin mẹ qua nhà bạn ngủ. Chỉ một đêm đó thôi đã xảy ra chuyện. Gia đình các em khi được hỏi đều thấy được lỗi của mình là thiếu quản lý con cái.

4. Những phóng viên theo dõi thông tin mảng tòa án khi đọc cáo trạng đều cho rằng chuyện này bình thường quá, diễn ra hằng ngày ở tòa, mà trong tháng 3 này, có đến 2, 3 vụ như thế được đưa ra xét xử.

Tôi không nghĩ như thế. Làm sao “bình thường” được, khi các em vừa mới lớn đã phải vào tù vì tội “giết người”, cái tội đặc biệt nghiêm trọng mà hình phạt có thể đến tử hình, mất đi quãng đời thanh xuân đẹp nhất chỉ vì nông nổi, bốc đồng? Sự nông nổi ấy xuất phát từ việc thiếu sự quản lý, giáo dục của gia đình. “Khi làm việc đó, các em có sợ không, có nghĩ là mình đi giết người không?”. Tôi hỏi em N.V.S, người chở bạn đi chém. Em bảo: “Không cô ơi, tụi con chỉ nghĩ mình đi bảo vệ bạn mà thôi”. Các luật sư bào chữa cho các em đều nêu điều kiện và hoàn cảnh phạm tội là các em còn nhỏ tuổi, tâm sinh lý chưa ổn định, dễ bị lôi cuốn, rủ rê... Tôi cũng tin rằng các em vì trẻ người, non dạ mà bốc đồng, sai lầm nhất thời, chứ đó không phải là bản chất của các em. Nếu gia đình các em quản lý chặt con em hơn, có lẽ sẽ không có thảm kịch này...

Thấy trong người có nhiều đổi khác, cô gái mới lớn đi khám bác sĩ. Ông ta tuyên bố không cần úp mở rằng cô đã có thai được gần 3 tháng. Sau phút choáng váng, cô gái vật vã khóc lóc than thân trách phận.

Trẻ người non dạ có nghĩa là gì năm 2024

- Trời ơi! - Cô than vãn. - Nếu biết sự thể sẽ xảy ra như thế này, tối hôm ấy cháu đã không ở nhà với bạn trai mà theo bố mẹ cháu đi xem chiếu phim.

- Nếu thế thì đã không có chuyện! - Ông bác sĩ nhún vai. - Nhưng tại sao tối hôm ấy cháu không đi xem phim?

- Bố cháu không cho đi! - Cô gái gạt nước mắt đáp. - Phim cấm trẻ em dưới 18 tuổi.

***

Ba cô thư ký trò chuyện với nhau về việc mình đã chơi khăm sếp như thế nào.

Cô thứ nhất:

- Một hôm tớ dùng băng dính dán hết các ngăn kéo của sếp lại. Thế là khi cần mở ngăn kéo, sếp bực tức quát um cả lên.

Cô thứ hai:

- Một lần lục trong ngăn kéo của sếp có mấy bọc bao cao su, tớ liền lấy kim chọc thủng tất cả, xong để lại nguyên trong ngăn kéo cho sếp.