Tại sao lại có khủng bố is

Vụ đánh bom xe ở Baghdad tháng 10 7, 2013.

'Tuần lễ nâng cao nhận thức chống khủng bố' của chính phủ Anh vừa kết thúc. Một loạt luật mới được cho là để bảo vệ chúng ta khỏi các cuộc tấn công khủng bố đã được công bố và các tổ chức và cá nhân đã được khuyến khích báo cảnh sát bất kỳ người nào mà họ cho rằng có thể liên quan đến khủng bố.

Đây chỉ là vòng mới nhất của các biện pháp như vậy, một phần trong nỗ lực liên tục nhằm lôi kéo dân chúng nhìn thế giới theo cách của chính phủ.

Tuy nhiên, có một vấn đề trung tâm. Câu chuyện của chính phủ không phù hợp với thực tế. Đây là lý do tại sao:

Sự thật 1: Điều gì gây ra khủng bố? Đó là chính sách đối ngoại, ngu ngốc

Hình 1: Những người bị giết bởi những kẻ khủng bố trên toàn thế giới

Những gì biểu đồ này thể hiện [Hình 1] là sự leo thang khủng bố trên toàn thế giới sau sự xâm lược của Afghanistan ở 2002 và Iraq ở 2003. Như bà Eliza Manningham Buller, người đứng đầu MI5, nói với cuộc điều tra ở Iraq, Các dịch vụ bảo mật đã cảnh báo Tony Blair phát động cuộc chiến chống khủng bố sẽ làm tăng nguy cơ khủng bố. Và nó đã. Mối đe dọa khủng bố không thể bị xóa bỏ cho đến khi các nguyên nhân cơ bản của nó được loại bỏ. Không có cuộc đàn áp pháp lý nào có thể loại bỏ các trình điều khiển khủng bố lịch sử trên quy mô của cuộc khủng hoảng ở Trung Đông. Chỉ có một sự thay đổi chính sách có thể làm điều đó.

Sự thật 2: Hầu hết khủng bố không xảy ra ở phương Tây

Hình 2: Bản đồ rủi ro thế giới

Những người có nguy cơ khủng bố cao nhất không phải ở phương Tây mà thường ở những khu vực mà phương Tây tham gia các cuộc chiến tranh và các cuộc chiến tranh ủy nhiệm. Bắc Mỹ và gần như toàn bộ châu Âu có nguy cơ mắc bệnh thấp [Hình 2]. Chỉ có Pháp, một quốc gia có quá khứ lâu đời và thuộc địa [và là một trong những quốc gia tích cực và lên tiếng về các cuộc xung đột hiện tại] là có nguy cơ trung bình. Sáu trong số các quốc gia có nguy cơ cao nhất - Somalia, Pakistan, Iraq, Afghanistan, Sudan, Yemen - là địa điểm của các cuộc chiến tranh phương Tây, chiến tranh bằng máy bay không người lái hoặc chiến tranh ủy nhiệm.

Sự thật 3: 'Cuộc chiến chống khủng bố' giết nhiều người hơn khủng bố

Chữa khỏi bệnh còn hơn chữa bệnh. Suy nghĩ trong giây lát sẽ cho chúng ta biết tại sao. Việc triển khai hỏa lực quân sự của phương Tây, công nghệ tinh vi và hủy diệt nhất trên thế giới, luôn kết thúc với việc giết chết nhiều dân thường hơn là một kẻ đánh bom liều chết mang theo lưng - hoặc thậm chí là những kẻ đánh bom 9/11 trên máy bay bị cướp.

Như biểu đồ hình tròn này cho thấy [Hình 3], những cái chết dân sự ở Afghanistan là lớn hơn nhiều so với những vụ gây ra bởi các cuộc tấn công 9 / 11. Và nếu chúng ta thêm những cái chết dân sự do chiến tranh ở Iraq và khủng bố mà nó sinh ra trong thời kỳ chiếm đóng thì doanh nghiệp phải xếp hạng là một trong những phản tác dụng nhất trong lịch sử quân sự.

Hình 3: Thương vong từ cuộc chiến chống khủng bố và xâm lược Iraq

Sự thật 4: Mức độ thực sự của mối đe dọa khủng bố

Các cuộc tấn công khủng bố thường không hiệu quả, đặc biệt là khi được thực hiện bởi những kẻ cực đoan 'sói đơn độc' hơn là các tổ chức quân sự như IRA. Hơn một nửa các cuộc tấn công khủng bố không gây tử vong. Ngay cả khi chúng ta nhìn vào thời kỳ mà IRA đã tham gia ném bom và trong bức tranh toàn cầu [Hình 4], hầu hết các cuộc tấn công khủng bố không giết chết ai. Điều này không phải để giảm thiểu sự mất mát của cuộc sống đang diễn ra. Nhưng nó là để đặt nó trong quan điểm.

Bây giờ đã gần mười năm kể từ vụ đánh bom xe buýt 7 / 7 ở London. Trong thập kỷ đó, đã có thêm một vụ giết người ở Anh do hậu quả của khủng bố 'Hồi giáo', đó là tay trống Lee Rigby. Điều đó mang lại số người chết trong năm 10 cho người dân 57. Năm ngoái, một mình số người thiệt mạng trong các vụ giết người 'bình thường' ở Anh được đánh số là 500. Và đó là một trong những con số thấp nhất trong nhiều thập kỷ.

Tất nhiên không có so sánh giữa mức độ của chiến dịch IRA và 'chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan' ngày nay. IRA, sau tất cả, đã thổi bay một Tory cao cấp bên trong Tòa nhà Quốc hội, giết chết một thành viên của gia đình Hoàng gia trên du thuyền ngoài khơi Ireland, phá hủy khách sạn nơi Nội các đang ở trong hội nghị của đảng Tory và sa thải một cái cối vào khu vườn phía sau của đường xuống phố 10. Và đó là chỉ đề cập đến một vài trong số các cuộc tấn công ngoạn mục hơn.

Ngay cả trong giai đoạn kể từ 2000, đã có nhiều cuộc tấn công thực tế [trái với kế hoạch] của sinh viên Real IRA và Hồi giáo người Ukraine Pavlo Lapshyn, người đã thực hiện một vụ giết người và một loạt các cuộc tấn công vào nhà thờ Hồi giáo ở West Midlands, hơn là đã xảy ra Những kẻ cực đoan 'Hồi giáo'.

Hình 4: Tổng số người thiệt mạng trong mỗi vụ tấn công khủng bố

Nhưng đừng hiểu ý tôi. Đọc những gì Chính sách đối ngoại, tạp chí nhà của giới tinh hoa ngoại giao Hoa Kỳ, phải nói trong một 2010, một bài báo có tên 'Đó là nghề nghiệp, thật ngu ngốc!':

'Mỗi tháng, có nhiều kẻ khủng bố tự sát cố gắng giết người Mỹ và các đồng minh của họ ở Afghanistan, Iraq và các quốc gia Hồi giáo khác so với tất cả những năm trước 2001 kết hợp. Từ 1980 đến 2003, đã có các cuộc tấn công tự sát 343 trên khắp thế giới và nhiều nhất là phần trăm 10 được truyền cảm hứng chống Mỹ. Kể từ 2004, đã có nhiều hơn 2,000, hơn phần trăm 91 so với các lực lượng của Mỹ và đồng minh ở Afghanistan, Iraq và các quốc gia khác '.

Và một tập đoàn Rand nghiên cứu kết luận:

'Nghiên cứu toàn diện phân tích 648 nhóm khủng bố tồn tại từ năm 1968 đến 2006, lấy từ cơ sở dữ liệu khủng bố do RAND và Viện Tưởng niệm Phòng chống Khủng bố duy trì. Cách phổ biến nhất mà các nhóm khủng bố chấm dứt - 43% - là thông qua quá trình chuyển đổi sang quy trình chính trị… Lực lượng quân sự chỉ có hiệu quả trong 7% các trường hợp được kiểm tra '.

Bài học của tất cả điều này là rõ ràng: cuộc chiến chống khủng bố tạo ra khủng bố. Và chính phủ đã phóng đại mối đe dọa để giành được sự chấp nhận của một chính sách không phổ biến. Khi làm như vậy, nó làm mất lòng cả cộng đồng và đảm bảo rằng một thiểu số có thêm động lực để thực hiện các cuộc tấn công khủng bố. Đây là định nghĩa của một chính sách phản tác dụng.

nguồn: Phản công

Hồi giáo cực đoan từ đâu ra, vì sao tàn ác vẫn có người ủng hộ?

Chia sẻ

Sự tồn tại của các nhóm Hồi giáo cực đoan hầu như gắn liền với sự can thiệp của phương Tây. Và mặc dù phần lớn các nhóm này bạo tàn đến man rợ, cũng như luôn phải đối phó với sức mạnh của phương Tây, nhưng chúng vẫn tồn tại dai dẳng, thậm chí có những thời điểm trỗi dậy đến đáng sợ.

Các tay súng Taliban ở thủ đô Kabul năm 1996. Ảnh: AP

Ở thế kỷ 21, chủ nghĩa khủng bố quốc tế có 2 mốc lớn là sự kiện 11/9/2001 và sự trỗi dậy của tổ chức Nhà nước Hồi giáo tự xưng IS vào tháng 6/2014. Hai sự kiện này đều gắn với Hồi giáo cực đoan vàđã thực sự làm cho thế giới thay đổi. Vì sao Hồi giáo cực đoan ra đời và thườngnhắm vào phương Tây? Mời độc giả cùng đón đọc để hiểu rõ hơn về chủ đề này.

Vào một ngày cuối tháng 9/1996, cựu Tổng thống Afghanistan Mohammad Najibullah đang ở trong trụ ở Liên Hợp quốc [LHQ] tại nước này, có lẽ cho rằng mình an toàn và không hề ngờ được điều kinh khủng đang chờ phía trước.

Các tay súng Taliban, khi đó đã chiếm thủ đô Kabul, bất chấp luật pháp quốc tế xông vào trụ sở LHQ, đưa ông Najibullah ra khỏi tòa nhà, tra tấn đến chết, rồi kéo lê thi thể bị thiến của cựu Tổng thốngtrên đường phố bằng xe tải. Em trai Shahpur Ahmadzai cũng chịu chung số phận với ông Najibullah.

Thi thể ông Najibullah và Shahpur được treo trên cột đèn giao thông bên ngoài phủ Tổng thống Afghanistan vào ngày hôm sau, để thị uy và cảnh báo dân chúng về một giai đoạn mới do Taliban lãnh đạo.

Đó chỉ là một trong chuỗi những hành động “sắt máu” của Taliban, một nhóm Hồi giáo cực đoan, khiến cộng đồng quốc tế rúng động. Các nhóm Hồi giáo cực đoan khác cũng có những hình phạt ghê rợn và tàn bạo tương tự như hành quyết, chặt cụt chân tay nếu trộm cắp, ném đá đến chết nếu ngoại tình.

Điều đó khiến nhiều người phải đặt câu hỏi về nguồn gốc và lý do vì sao Hồi giáo cực đoan hành xử tàn ác nhưng lại có thểtồn tại dai dẳng đến vậy?

Đặc điểm của Hồi giáo cực đoan

Học giả người Mỹ Sheri Berman trong bài viết Islamism, Revolution, and Civil Society [tạm dịch: Chủ nghĩa Hồi giáo, Cách mạng và Xã hội dân sự] năm 2003, cho rằng, chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan là tên gọi cho các phong trào, ý thức hệ Hồi giáo cho rằng đạo Hồi là trung tâm và kim chỉ nam cho các hoạt động xã hội, chính trị cũng như đời sống.

Chủ nghĩa này gây tranh cãi khi khẳng định đạo Hồi có vai trò lớn trong chính trị. Những người ủng hộ chủ nghĩa này cho rằng tư tưởng của đạo Hồi ưu việt hơn các tôn giáo khác.

Thực thi luật Hồi giáo Sharia theo cách cực đoan là điều trọng tâm mà chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan hướng tới. Ngoài ra, người theo chủ nghĩa này muốn loại bỏ những gì họ cho là phi Hồi giáo, nhất là các ảnh hưởng về quân sự, kinh tế, chính trị, xã hội và văn hóa của phương Tây, theo học giả người Mỹ Dale C. Eikmeier.

Chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan bắt nguồn từ những hoạt động cải cách đạo Hồi vào thế kỷ 19.

Trong bài viết năm 2011, nhà khoa học chính trị người Đức Armin Pfahl-Traughber đã nêu một số đặc điểm nổi bật của chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan, gồm: Coi Hồi giáo là trật tự cho đời sống và trật tự nhà nước, nhân danh đạo Hồi tạo nên một trật tự xã hội thống nhất, không công nhận một nhà nước có hiến pháp dân chủ, và có khuynh hướng quá khích, bạo lực.

Vì sao tàn ác nhưng một bộ phận dân chúng vẫn ủng hộ?

Các tổ chức Hồi giáo cực đoan như IS thường có các hình thức trừng phạt cực đoan như hành quyết, ném đá, chặt chân tay. Ảnh minh họa: Reuters

Việc các tổ chức Hồi giáo cực đoan như IS hay Taliban có các hình thức trừng phạt cực đoan như hành quyết, ném đá đến chết, hay chặt chân tay... không còn xa lạ.

Tuy nhiên, một bộ phận dân chúng vẫn ủng hộ và không dám phản kháng việc thực thi các hình thức trừng phạt cực đoan này. Đó là vì các tổ chức Hồi giáo cực đoan lợi dụng Sharia, hay còn gọi là luật Hồi giáo, theo cách tiêu cực nhất.

Sharia là một bộ luật và các quy tắc trong đời sống hàng ngày của người Hồi giáo, dựa trên sự kết hợp của Kinh Quran và những điều răn của nhà tiên tri Muhammad. Theo nữ học giả người Mỹ, Asma Afsaruddin, Sharia trong tiếng Ả rập có nghĩa là "con đường". Luật Hồi giáo được cho là cách để người Hồi giáo có được định hướng đạo đức về hành vi của họ.

Một số học giả Mỹ cho rằng, bản chất Sharia không phải là quá tồi tệ như cách hiểu của nhiều người vì nó chỉ là một công cụ. Sharia tốt hay xấu phụ thuộc vào việc ai là người sử dụng nó.

Ví dụ, Brunei và Ả rập Saudi từng sử dụng Sharia để hạn chế quyền tự do của phụ nữ. Điều này khiến Sharia mang tiếng xấu. Nhưng học giả Mark Fathi Massoud, giáo sư Nghiên cứu Chính trị và Pháp lý tại Đại học California [Mỹ], chỉ ra rằng, Sharia từng cung cấp cho phụ nữ một số quyền chưa từng có trong thế giới tiền hiện đại.

Chia sẻ trên The Conversation, nữ học giả Afsaruddin cho hay, Sharia quy định việc kết hôn cần có sự đồng thuận của người phụ nữ. Nó cũng cho phép phụ nữ ly hôn trong một số điều kiện đặc biệt. Sharia còn từng cho phép phụ nữ Hồi giáo thừa kế tài sản vào thời điểm mà phụ nữ châu Âu còn chưa được hưởng những quyền như vậy.

Với người Hồi giáo, Sharia là thứ rất thiêng liêng. Tới mức, hầu hết người Hồi giáo tin rằng Sharia là lời của đấng sáng tạo chứ không chỉ đơn thuần là một bộ luật do con người phát triển dựa trên kinh Quran, theo một cuộc khảo sát đăng tải trên trang Pew Forum.

Các tổ chức Hồi giáo cực đoan lợi dụng điều đó để khiến một bộ phận dân chúng tin rằng, các hình thức trừng phạt cực đoan, tàn bạo mà họ đưa ra là theo lời của đấng sáng tạo. Đó được xem là lí do vì sao một bộ phận dân chúng vẫn ủng hộ Hồi giáo cực đoan.

Trong trường hợp ở Afghanistan, chính phủ do Mỹ hậu thuẫn hoạt động thiếu hiệu quả, tham nhũng nặngvà không bảo vệ được nhiều người dân do thực thi luật pháp thiếu nghiêm minh, nên một bộ phận dân chúng đã ủng hộ Taliban.Ở một góc độ nhất định, có thểtổ chức này giải quyết được vấn nạn tham nhũng và mang lại cuộc sống không chiến tranh. Việc thực thi luật Sharia tuy hà khắc đến đáng sợ, nhưng lại khá rạch ròi.

Chủ nghĩa can thiệp không vùi dập được Hồi giáo cực đoan

Trung Đông, với vị trí đặc biệt ở điểm giao của các nền văn minh lớn, nên thường xuyên xảy ra các cuộc đụng độ về giá trị giữa nền văn minh phương Tây và văn minh các nước Ả rập, giữa Kitô giáo và Hồi giáo.

Chính sách can thiệp của phương Tây vào khu vực Trung Đông được xem là một yếu tố chính góp phần sản sinh ra các tổ chức Hồi giáo cực đoan như al-Qaeda, Taliban hay IS.

Chính sách can thiệp này kéo dài từ thời Trung Cổ, qua thời kỳ tư bản chủ nghĩa cho đến ngày nay, tạo ra tâm lý, tinh thần phản kháng trong cộng đồng Hồi giáo. Thời Trung Cổ, có các cuộc thập tự chinh do phong kiến cầm quyền phương Tây [giáo hội La Mã] phát động nhằm chống lại đạo Hồi và chinh phục các vùng đất của người theo đạo Hồi.

Đến thời kỳ tư bản chủ nghĩa, phương Tây tiếp tục thống trị Trung Đông, biến vùng này thành thuộc địa hoặc vùng bảo hộ của họ.

Từ giữa thế kỷ 20 và kéo dài đến ngày nay, người Mỹ dù tự hào không có lịch sử cai trị thuộc địa như trong thời kỳ tư bản chủ nghĩa nhưng vẫn đi theo "vết xe đổ" can thiệp vào Trung Đông.

Một câu hỏi được đặt ra là vì sao Mỹ, phương Tây dùng nhiều bom đạn nhưng không thể vùi dập được Hồi giáo cực đoan.

Trang Fair Observer viện dẫn một lý do cho rằng các nhà lãnh đạo của Mỹ và phương Tây hiểu không đúng về xã hội, văn hóa và chính trị ở Trung Đông.

Điều này dẫn đến việc họ thường tập trung vào tăng cường cung cấp vũ khí, đạn dược và huấn luyện quân sự thay vì viện trợ nhân đạo, giáo dục hay các hình thức thúc đẩy phát triển khác. Hệ lụy của sai lầm này tạo ra một chu kỳ liên tục, trong đó bất kỳ ai có sức mạnh quân sự sẽ nắm quyền và cùng sử dụng một mô hình cai trị.

Theo Fair Observer, điều khiến Mỹ và phương Tây "mù quáng" là quan niệm sai lầm tồn tại từ rất lâu cho rằng, các xã hội ở Trung Đông là xã hội "phản dân sự", phản dân chủ và phản đa dạng văn hóa.

Suy nghĩ đó dẫn đến kết luận thiếu chính xác, cho rằng những nước ở Trung Đông sẽ phải chịu cảnh chiến tranh đổ máu và cách xử lý tốt nhất là sử dụng vũ khí. Cách xử lý này không những không giải quyết được vấn đề mà còn góp phần đẩy các nước trong khu vực vào vòng xoáy bạo lực.

Thực tế đã chứng minh, dù dùng nhiều bom đạn nhưng Mỹ, phương Tây và các chính phủ do Washington hậu thuẫn ở Trung Đông vẫn không thể triệt tiêu hoàn toàn Hồi giáo cực đoan. Thậm chí, các tổ chức Hồi giáo cực đoan còn trỗi dậy mạnh mẽ hơn.

Vào thời điểm cực thịnh, IS không chỉ khiến thế giới bàng hoàng vì những vụ hành quyết công khai mà còn chiếm được nhiều khu vực ở Iraq và Syria.

Các phần tử IS ở biên giới Syria và Iraq. Ảnh: Corbis

Năm 2001, Mỹ đưa quân vào Afghanistan để chống tổ chức khủng bố al-Qaeda. Hai mươi năm sau, khi Washington rút khỏi quốc gia Nam Á thì bị các phần tử khủng bố đánh bom liều chết, khiến nhiều quân nhân Mỹ thiệt mạng.

Ngoài ra, "bóng ma" al-Qaeda, vốn được cho là suy tàn sau cái chết của trùm khủng bố Osama bin Laden, có dấu hiệu hồi sinhở Afghanistan.

Tờ The Print hồi cuối tháng 8 đưa tin, Amin al-Haq, 61 tuổi, nhân vật cấp cao của tổ chức khủng bố al-Qaeda, kẻ có nhiều năm là thủ lĩnh đội cận vệ của trùm khủng bố Osama bin Laden, gần đây đã trở về quê nhà ở tỉnh Nangarhar, Afghanistan.

Kênh truyền hình Al Arabiya hôm 2/9 dẫn lời Fahim Dashti, phát ngôn viên của phe chống Taliban ở Afghanistan, cho biết các tay súng Taliban có sự hỗ trợ của al-Qaeda khi tấn công thành trì Panjshir.

Mỹ và các nước phương Tây còn gây ra một số cuộc chiến khiến nhiều người Hồi giáo thiệt mạng và áp đặt mô hình quản lý kiểu phương Tây sang các nước Trung Đông.

Điều này khiến thế cân bằng nội tại của các nước như Iraq, Syria và Afghanistan bị phá vỡ. Hệ lụy là tạo ra khoảng trống quyền lực cho mâu thuẫn giáo phái và chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan bùng phát.

Nhiều học giả và chính trị gia phương Tây phải thú nhận rằng cuộc chiến tranh do Mỹ phát động ở Iraq năm 2003 để lật đổ Tổng thống Saddam Hussein là nguyên nhân chính dẫn tới sự ra đời của IS.

Nguồn gốc chia rẽ của Hồi giáo: Tranh quyền kế vị

Trung Đông là nơi cư trú của nhiều cộng đồng văn hóa, sắc tộc, và tôn giáo khác nhau, nhưng Hồi giáo chiếm ưu thế.

Nhà tiên tri Muhammad [570 – 632], người sáng lập đạo Hồi, đã giới thiệu tôn giáo này tới người dân ở thánh địa Mecca vào năm 610.

Tuy nhiên, một cuộc tranh luận về quyền kế vị sau khi nhà tiên tri Muhammad đã khiến cộng đồng Hồi giáo bị chia rẽ sâu sắc, phân thành 2 dòng chính là Sunni và Shiite.

Theo trang CFR, dòng Hồi giáo Sunni là những người ủng hộ Abu Bakr - người bạn và bố vợ của nhà tiên tri Muhammad - lên làm người kế vị."Thuật ngữ Sunni bắt nguồn từ cụm từ: Ahl-as-Sunnah, có nghĩa là những người theo truyền thống. Dòng Sunni tin rằng Abu Bakr là người kế vị thích hợp của nhà tiên tri Muhammad", theo Azadeh Moaveni, cựu phóng viên Trung Đông của tạp chí Time [Mỹ].

Trong khi đó, dòng Shiite [Shias] là những người ủng hộ Ali ibn Abi Talib, con rể của nhà tiên tri Muhammad, làm người kế vị. Từ Shias là viết tắt của shi’atu Ali - tiếng Ả rập có nghĩa là "những người đi theo Ali". Người theo dòng Shiite cho rằng, hậu duệ của Muhammad mới là người kế vị chính đáng.

Từ mâu thuẫn trên dẫn đến sự khác biệt trong việc tiếp nhận các bản ghi chép lời dạy của nhà tiên tri Muhammad và dần dần là sự khác biệt, xung đột về quan điểm chính trị cũng như cách thực hiện nghi thức Hồi giáo.

Sự phân chia thành hai dòng Sunni và Shiite là biến cố quan trọng, gây xung đột nhiều nhất trong lịch sử Hồi giáo.

Ngày nay, sự chia rẽ trong Hồi giáo càng sâu sắc, và làm nảy sinh 2 nhóm phong trào Hồi giáo: Cấp tiến và cực đoan. Các phong trào Hồi giáo cực đoan, được xem là gốc rễ của các nhóm khủng bố Hồi giáo hiện nay.

Sự chia rẽ sâu sắc trong Hồi giáo, mâu thuẫn giữa Kitô giáo - Hồi giáo, và sự can thiệp của nước ngoài vào khu vực Trung Đông được xem là các nguyên nhân cơ bản dẫn đến sự xuất hiện của các nhóm Hồi giáo cực đoan. Nếu các nguyên nhân này không được giải quyết triệt để, Hồi giáo cực đoan sẽ không thể bị xóa bỏ.

---------------------

Khởi đầu chỉ là một nhánh của al-Qaeda ở Iraq năm 2013, IS lớn mạnh dần và mở rộng hoạt động sang Syria và một số nước khác, lợi dụng xung đột liên miên để gây dựng lực lượng.

Trên lý thuyết, al-Qaeda có thể vui mừng trước sự xuất hiện của một nhóm thánh chiến cực đoan, thích hành quyết người Mỹ. Tuy nhiên, thực tế cho thấy, sự trỗi dậy của IS khiến al-Qaeda có nguy cơ bị tiêu diệt.Vì sao cùng là Hồi giáo cực đoan nhưng al-Qaeda và IS lại cạnh tranh gay gắt tới mức muốn triệt tiêu nhau? Bài tiếp theo đăng trên mục Thế giới sáng 19/9 sẽ thử giải đáp cho câu hỏi này!

Nguồn: //danviet.vn/hoi-giao-cuc-doan-tu-dau-ra-vi-sao-tan-ac-van-co-nguoi-ung-ho-5020211890288930...Nguồn: //danviet.vn/hoi-giao-cuc-doan-tu-dau-ra-vi-sao-tan-ac-van-co-nguoi-ung-ho-5020211890288930.htm

Luật Hồi giáo - Sharia: Có phải nơi nào cũng hành quyết, đóng đinh và chặt tay?

Nếu ngoại tình khi đã kết hôn ở Ả rập Saudi hay Brunei, người phạm tội có thể bị tử hình, nhưng cùng tội đó ở Qatar...

Bấm xem >>

Video liên quan

Chủ Đề