Dịch vụ có phải la hàng hóa không tại sao

Bạn có thể biết rằng hàng hóa và dịch vụ là xương sống của bất kỳ nền kinh tế truyền thống nào. Nhưng những loại hàng hóa và dịch vụ nào bạn nhìn thấy hàng ngày? Đọc tiếp các ví dụ khác nhau về hàng hóa và dịch vụ giúp duy trì nền kinh tế vận hành.

Hàng hoá và dịch vụ là gì?

Hàng hóa và dịch vụ là đầu ra của một hệ thống kinh tế. Hàng hóa là những mặt hàng hữu hình được bán cho khách hàng, trong khi dịch vụ là những công việc được thực hiện vì lợi ích của người nhận.

Hãy nghĩ đến việc đưa một chiếc xe đến một thợ cơ khí. Khi thợ cơ khí phát hiện ra rằng xe của bạn cần một chiếc lốp mới, họ sẽ tính phí cho bạn cả lốp và nhân công để lắp nó vào xe của bạn. Lốp là tốt, và lắp đặt nó là dịch vụ. Bạn cần cả hai để giữ cho xe của bạn hoạt động.

Hàng hóa và dịch vụ.

Điều này cũng xảy ra với một nền kinh tế. Cho dù bạn đang mua hàng hóa hay trả tiền cho ai đó để sử dụng dịch vụ, thì cả hai đều cần thiết để duy trì một nền kinh tế vững mạnh hoạt động. Con người dùng tiền để thanh toán hàng hoá và dịch vụ trong nền kinh tế thị trường.

Ví dụ về Hàng hóa

Hàng hóa là những mặt hàng vật chất mà bạn có thể mua được. Bất cứ thứ gì bạn có thể tìm thấy ở cửa hàng tạp hóa, chợ nông sản, trung tâm mua sắm, cửa hàng sửa chữa nhà cửa hoặc bất kỳ cửa hàng nào khác đều tốt. Giá cả hàng hoá chủ yếu được xác định bởi cung và cầu của một nền kinh tế.

Có bốn loại hàng hoá: hàng hoá cá nhân, hàng hoá thông thường, hàng hoá câu lạc bộ và hàng hoá công cộng. Chúng khác nhau về mức độ độc quyền; nghĩa là có bao nhiêu người có thể thưởng thức chúng.

Hàng hóa cá nhân

Hàng hóa cá nhân là hàng hóa loại trừ, có nghĩa là người tiêu dùng không thể sử dụng chúng nếu không trả tiền cho chúng. Chúng cũng là hàng hóa của đối thủ, làm giảm khả năng cung cấp cho những người tiêu dùng khác.

Ví dụ, nếu ai đó muốn mặc một chiếc áo sơ mi, họ phải mua nó [loại trừ] và họ giảm số lượng áo có sẵn cho những người khác [đối thủ], dẫn đến sự khan hiếm.

Hàng hóa cá nhân.

Người tiêu dùng mua những hàng hóa này và sử dụng chúng để cải thiện cuộc sống của chính họ. Họ có thể chuyển chúng cho người tiêu dùng khác nếu họ thích, nhưng hàng hóa chỉ thuộc về một người tiêu dùng tại một thời điểm.

Hàng hoá thông thường

Không giống như hàng hóa tư nhân, hàng hóa thông thường không thể loại trừ, vì vậy mọi người đều có thể sử dụng chúng mà không phải trả tiền. Họ là đối thủ của nhau, vì vậy có một nguồn cung hữu hạn có thể được sử dụng bởi người tiêu dùng.

Như bạn có thể thấy, những hàng hóa thông thường này chủ yếu được tìm thấy trong tự nhiên. Có vẻ như chúng là vô hạn, nhưng việc sử dụng quá mức có thể dẫn đến một thảm kịch chung: hy sinh tính bền vững lâu dài cho mục đích sử dụng ngắn hạn [ví dụ, đánh bắt quá mức hoặc gây ô nhiễm không khí].

Hàng hóa Câu lạc bộ

Hàng hóa câu lạc bộ ngược lại với hàng hóa thông thường. Chúng có thể loại trừ, vì vậy người tiêu dùng phải trả tiền cho chúng, và chúng không phải là đối thủ của nhau, vì vậy không có nguồn cung hữu hạn nào có thể bị giảm bớt.

Về cơ bản, nếu bạn đang trả tiền cho quyền truy cập mà người khác cũng trả tiền, bạn đang nhận được một câu lạc bộ tốt. Điều này có thể gây nhầm lẫn vì có vẻ như các dịch vụ phát trực tuyến và đăng ký báo là dịch vụ, không phải hàng hóa. Tuy nhiên, bạn đang trả tiền cho sản phẩm trong những trường hợp này, không phải là một hành động - biến nó thành một sản phẩm tốt.

Hàng hóa công cộng

Hàng công là không loại trừ và không đối thủ. Chúng có sẵn cho tất cả mọi người và không có nguy cơ cạn kiệt.

Mỗi quốc gia đều có một định nghĩa khác nhau về hàng hóa công cộng cho công dân của mình. Một số quốc gia coi chăm sóc sức khỏe là một lợi ích công cộng, trong khi những quốc gia khác coi đây là một câu lạc bộ tốt. Nó phụ thuộc vào loại nền kinh tế bạn đang nói đến.

Hàng hóa công cộng.

Ví dụ về Dịch vụ

Không giống như hàng hóa, dịch vụ là các hoạt động. Sự khác biệt lớn nhất là hàng hóa được sản xuất, trong khi các dịch vụ được thực hiện. Các dịch vụ là:

  1. Vô hình - bạn không thể chạm vào, sản xuất hoặc lưu trữ các dịch vụ
  2. Dễ hư hỏng - chúng được thực hiện ngay lập tức và hoàn thành khi chúng kết thúc
  3. Không nhất quán - không thể lặp lại chính xác giữa các dịch vụ [thay đổi về thời gian, vị trí, tài nguyên, điều kiện, v.v.]

Ví dụ: bạn không thể lưu hành động của một người bán thịt cắt thịt của bạn. Đó là một dịch vụ bởi vì nó diễn ra vào thời điểm chính xác đó và vì người bán thịt không thể lặp lại dịch vụ chính xác cho khách hàng tiếp theo [cách cắt thịt, độ sắc của dao và thời gian sẽ hơi khác một chút]. Thịt là sản phẩm mà bạn phải trả, và cắt là dịch vụ mà bạn phải trả.

Có ba loại dịch vụ chính, dựa trên lĩnh vực của chúng: dịch vụ kinh doanh, dịch vụ xã hội và dịch vụ cá nhân.

Dịch vụ kinh doanh

Một dịch vụ kinh doanh là một dịch vụ trong đó một doanh nghiệp khác là người tiêu dùng. Các dịch vụ này cho phép một doanh nghiệp hoạt động và phục vụ tốt nhất cho khách hàng của mình.

Dịch vụ kinh doanh.

Các doanh nghiệp trả tiền cho các dịch vụ này, điều này giúp họ duy trì hoạt động kinh doanh. Họ không nhận được một sản phẩm mà họ có thể giữ lại; ngay sau khi họ ngừng thanh toán cho dịch vụ, nó sẽ dừng lại.

Các dịch vụ xã hội

Dịch vụ xã hội mang lại lợi ích cho toàn xã hội. Chúng được thanh toán bởi thuế và các tổ chức phi lợi nhuận hơn là các giao dịch trực tiếp.

Bạn có thể nhận thấy rằng các mục như "giáo dục" xuất hiện trong cả hàng hóa và dịch vụ. Một giáo viên đứng trước lớp giáo dục bạn là một dịch vụ; kết quả là giáo dục bạn nhận được là một kết quả tốt.

Các dịch vụ cá nhân

Hầu hết các dịch vụ từ doanh nghiệp đến khách hàng được phân loại dưới dạng dịch vụ cá nhân. Khách hàng trả tiền cho một doanh nghiệp hoặc cá nhân và nhận được một dịch vụ để đổi lấy.

Giống như trong tất cả các dịch vụ, các dịch vụ cá nhân là vô hình, dễ hỏng và không nhất quán. Ví dụ, bạn có thể trả tiền cho bác sĩ để thực hiện một thủ thuật y tế, nhưng bạn không mua bác sĩ đó. Khi họ hoàn tất thủ tục, giao dịch đã hoàn tất.

Sự ra đời của hàng hóa gắn liền với sự phát triển của xã hội loài người. Đánh dấu sự ra đời của hàng hóa là sự hình thành các bộ lạc. Con người không thể tự sản xuất tất cả mọi thứ để đáp ứng nhu cầu của mình và họ bắt đầu trao đổi với nhau để đảm bảo sự sinh tồn. Chỉnh bởi tính cấp thiết của hàng hóa trong xã hội, từ trước Mác, đến Mác và sau Mác đã có rất nhiều lý luận ra đời nhằm nghiên cứu cho loại vật chất mang tên “hàng hóa”. Vậy hàng hóa là gì? Hai thuộc tính của hàng hóa là gì? Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu qua bài viết này nhé!

1. Hàng hóa là gì?

Hàng hóa là một phạm trù lịch sử, nó chỉ xuất hiện khi có nền sản xuất hàng hóa, đồng thời sản phẩm lao động mang hình thái hàng hóa khi nó là đối tượng mua bán trên thị trường. Hàng hóa là sản phẩm của lao động, thỏa mãn mong muốn, nhu cầu nào đó của con người thông qua trao đổi hay mua bán.

Karl Marx định nghĩa hàng hóa trước hết là đồ vật mang hình dạng có khả năng thỏa mãn nhu cầu con người nhờ vào các tính chất của nó. Để đồ vật trở thành hàng hóa cần phải có: 

  • Tính hữu dụng đối với người dùng 
  • Giá trị [kinh tế], nghĩa là được chi phí bởi lao động. 
  • Sự hạn chế để đạt được nó, nghĩa là độ khan hiếm.

Theo định nghĩa của Karl Marx, hàng hóa  sản phẩm của lao động, thông qua trao đổi, mua bán có thể thỏa mãn một số nhu cầu nhất định của con người. Hàng hóa có thể đáp ứng nhu cầu cá nhân hoặc nhu cầu sản xuất. 

Hàng hóa có thể tồn tại dưới dạng vật thể hoặc phi vật thể. Từ khái niệm này, ta có thể rút ra kết luận một đồ vật muốn trở thành hàng hóa cần phải thỏa mãn 3 yếu tố:

  • Hàng hóa là sản phẩm của lao động
  • Hàng hóa có thể thỏa mãn một nhu cầu nào đó của con người 
  • Thông qua trao đổi, mua bán

Sự thay đổi và phát triển nhận thức đối với đời sống kinh tế dẫn đến cách hiểu hàng hóa không như các nhà kinh tế cổ điển xác định. Phạm trù hàng hóa mất đi ranh giới của sự hiển hiện vật lý của vật thể và tiến sát đến gần phạm trù giá trị. Tiền, cổ phiếu, quyền sở hữu nói chung, quyền sở hữu trí tuệ nói riêng, sức lao động, v.v. được xem là hàng hóa trong khi chúng không nhất thiết có những tính chất như đã liệt kê trên.

Hàng hóa tiếng Anh là Goods/Commodities

Trong kinh tế chính trị Marx-Lenin, hàng hóa cũng được định nghĩa là sản phẩm của lao động thông qua trao đổi, mua bán.

Hàng tiêu dùng và hàng đầu tư là những thành tố quan trọng tạo nên tổng sản phẩm trong nước.

Hàng hóa kinh tế là những hàng hóa khan hiếm hay những hàng hóa mà mọi người muốn mua nhiều hơn khi điều kiện cho phép.

Xem thêm: Lực lượng sản xuất là gì? Lực lượng sản xuất và quan hệ sản xuất ở Việt Nam hiện nay

[Tài liệu tham khảo: Nguyễn Văn Ngọc, Từ điển Kinh tế học, Đại học Kinh tế Quốc dân]

2. Các thuộc tính cơ bản của hàng hóa là gì?

Trong mỗi hình thái kinh tế – xã hội khác nhau, sản xuất hàng hóa có bản chất khác nhau, nhưng một vật phẩm sản xuất ra khi đã mang hình thái là hàng hóa thì đều có hai thuộc tính cơ bản là giá trị sử dụng và giá trị.

– Giá trị sử dụng

 Giá trị sử dụng là công dụng của vật phẩm có thể thỏa mãn nhu cầu nào đó của con người. Ví dụ: Giá trị sử dụng của cơm là để ăn, của áo là để mặc, của máy móc, thiết bị, nguyên nhiên vật liệu là để sản xuất… Và ngay mỗi một vật cũng có thể có nhiều thuộc tính tự nhiên khác nhau, do đó nó có nhiều giá trị sử dụng hay công dụng khác nhau: gạo có thể dùng nấu cơm, nhưng gạo cũng có thể dùng làm nguyên liệu trong ngành rượu, bia hay chế biến cồn y tế..

ố lượng giá trị sử dụng của một vật không phải ngay một lúc đã phát hiện ra được hết, mà nó được phát hiện dần dần trong quá trình phát triển của khoa học – kỹ thuật.

Giá trị sử dụng hay công dụng của hàng hóa là do thuộc tính tự nhiên của vật thể hàng hóa quyết định. Với ý nghĩa như vậy, giá trị sử dụng là một phạm trù vĩnh viễn.

Giá trị sử dụng chỉ thể hiện khi con người sử dụng hay tiêu dùng, nó là nội dung vật chất của của cải, không kể hình thức xã hội của của cái đó như thế nào. Các Mác chỉ rõ: Chỉ có trong việc sử dụng hay tiêu dùng, thì giá trị sử dụng mới được thể hiện.

Con người ở bất kỳ thời đại nào cũng đều cần đến các giá trị sử dụng khác nhau của vật phẩm để thỏa mãn những nhu cầu muôn vẻ của mình.

Xem thêm: Mối quan hệ biện chứng giữa cơ sở hạ tầng và kiến trúc thượng tầng

Một vật khi đã là hàng hóa thì nhất thiết nó phải có giá trị sử dụng. Nhưng không phải bất cứ vật gì có giá trị sử dụng cũng đều là hàng hóa. Chẳng hạn, không khí rất cần cho cuộc sống con người. nhưng không phải là hàng hóa. Nước suối, quả dại cũng có giá trị sử dụng, nhưng cũng không phải là hàng hóa. Như vậy, một vật muốn trở thành hàng hóa thì giá trị sử dụng của nó phải là vật được sản xuất ra để bán, để trao đổi, cũng có nghĩa là vật đó phải có giá trị trao đổi. Trong kinh tế hàng hóa, giá trị sử dụng là vật mang giá trị trao đổi.

– Giá trị

Muốn hiểu được giá trị hàng hóa phải đi từ giá trị trao đổi. Các Mác viết: “Giá trị trao đổi trước hết biểu hiện ra như là một quan hệ về số lượng, là một tỷ lệ theo đó những giá trị sử dụng loại này được trao đổi với những giá trị sử dụng loại khác”.

Ví dụ: 1 mét vải = 10 kg thóc.

Vấn đề đặt ra là, tại sao vải và thóc là hai hàng hóa có giá trị sử dụng khác nhau lại có thể trao đổi được với nhau, hơn nữa chúng lại trao đổi với nhau theo một tỷ lệ nhất định?

Khi hai hàng hóa khác nhau là vải và thóc có thể trao đổi được với nhau, thì phải có một cơ sở chung nào đó: Cái chung đó không phải là giá trị sử dụng, tuy sự khác nhau về giá trị sử dụng của chúng là điều kiện cần thiết của sự trao đổi. Song, cái chung đó phải nằm ở cả hai hàng hóa. Nếu gạt giá trị sử dụng của sản phẩm sang một bên, thì giữa chúng chỉ có một cái chung: chúng đều là sản phẩm của lao động. Để sản xuất ra vải và thóc, nguời thợ thủ công và người nông dân đều phải hao phí lao động để sản xuất ra chúng. Hao phí lao động là cơ sở chung để so sánh vải với thóc, để trao đổi giữa chúng với nhau.

Sở dĩ phải trao đổi theo một tỷ lệ nhất định, [1m vải = 10kg thóc], vì người ta cho rằng lao động hao phí sản xuất ra lm vải bằng lao động hao phí để sản xuất ra 10kg thóc. Lao động hao phí để sản xuất ra hàng hóa ẩn giấu trong hàng hóa chính là giá trị của hàng hóa. Từ sự phân tích trên, rút ra kết luận: giá trị là lao động xã hội của người sản xuất hàng hóa kết tinh trong hàng hóa.

Như vậy, chất của giá trị là lao động, vì vậy, sản phẩm nào không có lao động của người sản xuất kết tinh trong đó thì nó không có giá trị. Sản phẩm nào lao động hao phí để sản xuất ra chúng càng nhiều thì giá trị càng cao. Giá trị hàng hóa là biểu hiện quan hệ giữa những người sản xuất hàng hóa. Giá trị là một phạm trù lịch sử, gắn liền với nền sản xuất hàng hóa. Giá trị là nội dung, là cơ sở của giá trị trao đổi, còn giá trị trao đổi chỉ là hình thức biểu hiện của giá trị. Nếu giá trị sử dụng là thuộc tính tự nhiên, thì giá trị là thuộc tính xã hội của hàng hóa.

Xem thêm: Quan điểm toàn diện của chủ nghĩa Mác – Lênin và vận dụng quan điểm toàn diện

 Hàng hóa là sự thống nhất của hai thuộc tính giá trị sử dụng và giá trị, nhưng đây là sự thống nhất của hai mặt đối lập.

Sự đối lập và mâu thuẫn giữa giá trị sử dụng và giá trị thể hiện ở chỗ: người làm ra hàng hóa đem bán chỉ quan tâm đến giá trị hàng hóa do mình làm ra, nếu họ có chú ý đến giá trị sử dụng cũng chính là để có được giá trị. Ngược lại, người mua hàng hóa lại chỉ chú ý đến giá trị sử dụng của hàng hóa, nhưng muốn tiêu dùng giá trị sử dụng đó người mua phải trả giá trị của nó cho người bán. Nghĩa là quá trình thực hiện giá trị tách rời quá trình thực hiện giá trị sử dụng: giá trị được thực hiện trước, sau đó giá trị sử dụng mới được thực hiện.

3. Mối quan hệ giữa hai thuộc tính của hàng hóa:

Hai thuộc tính của hàng hóa có quan hệ chặt chẽ với nhau, vừa thống nhất, vừa mâu thuẫn với nhau. 

Thống nhất

Hai thuộc tính này cùng đồng thời tồn tại trong một hàng hóa. Nếu một vật có giá trị sử dụng [tức có thể thỏa mãn nhu cầu nào đó của con người, xã hội], nhưng không có giá trị [tức không do lao động tạo ra, không có kết tinh lao động] như không khí tự nhiên thì sẽ không phải là hàng hóa. Ngược lại, một vật có giá trị [tức có lao động kết tinh], nhưng không có giá trị sử dụng [tức không thể thỏa mãn nhu cầu nào của con người, xã hội] cũng không trở thành hàng hóa.

Đối lập

Thứ nhất, với tư cách là giá trị sử dụng thì các hàng hóa khác nhau về chất [vải mặc, sắt thép, lúa gạo…]. Nhưng ngược lại, với tư cách là giá trị thì các hàng hóa lại đồng nhất về chất, đều là “những cục kết tinh đồng nhất của lao động mà thôi”, tức đều là sự kết tinh của lao động, hay là lao động đã được vật hóa [ vải mặc, sắt thép, lúa gạo… đều do lao động tạo ra, kết tinh lao động trong đó]. 

Thứ hai, quá trình thực hiện giá trị và giá trị sử dụng có sự tách rời nhau cả về mặt không gian và thời gian. 

Xem thêm: Phát triển là gì? Nguyên lý về sự phát triển theo Triết học Mác – Lênin?

  • Giá trị được thực hiện trong lĩnh vực lưu thông và thực hiện trước. 
  • Giá trị sử dụng được thực hiện sau, trong lĩnh vực tiêu dùng. 

Người sản xuất quan tâm tới giá trị, nhưng để đạt được mục đích giá trị bắt buộc họ cũng phải chú ý đến giá trị sử dụng, ngược lại người tiêu dùng quan tâm tới giá trị sử dụng để thỏa mãn nhu cầu tiêu dùng của mình.

Nhưng muốn có giá trị sử dụng họ phải trả giá trị cho người sản xuất ra nó. Nếu không thực hiện giá trị sẽ không có giá trị sử dụng. Mâu thuẫn giữa giá trị sử dụng và giá trị hàng hóa cũng chính là một trong những nguyên nhân dẫn đến khủng hoảng sản xuất thừa.

Kết luận: Hàng hóa là sản phẩm phổ biến trên thị trường hiện nay, vì vậy nắm rõ các thuộc tính cơ bản và bản chất của hàng hóa là nội dung quan trọng, đặt ra sự hiệu quả trong quá trình trao đổi thúc đẩy sản xuất.

Video liên quan

Chủ Đề