Nyongtory là gì

Đây là một câu chuyện chính tôi cũng không tin được đến một ngày mình lại có thể vô tình phát hiện ra được một bí mật mà bọn họ đã luôn che giấu hoặc có lẽ là chưa tiết lộ.

Và điều đầu tiên tôi muốn nói đó là tôi không phải là seasang fan, điều tôi nhìn thấy chỉ là tình cờ khi tôi cùng đồng nghiệp đến một nhà hàng ở Gangnam để dùng bữa tối sau khi kết thúc công việc.

Tôi không muốn tiết lộ tên nhà hàng này vì điều đó có hay không sẽ gây ảnh hưởng nhưng nó khá sang trọng và đắt đỏ. Bọn tôi đặt một phòng riêng cho mười người để dùng bữa tối khoảng từ bảy giờ và nửa tiếng sau thì tôi rời phòng để đến nhà vệ sinh.

Khi tôi ở cửa phòng tôi nghe thấy tiếng chào khách và như mọi khi tôi cũng chẳng mấy bận tâm lắm nhưng tôi vẫn nghĩ mình nên nhìn qua một chút vì có lẽ sẽ là người quen của tôi.

Và tôi không biết nữa, họ rất quen, nhưng tôi biết có thể là tôi đã thấy họ ở đâu đó.

Người đàn ông đi trước thật vui vẻ cùng người có vẻ là con gái ông ấy thật đẹp và sang trọng trong chiếc váy đen, và đằng sau họ là người phụ nữ đang ôm trên tay giống như một đứa trẻ được bọc bằng áo khoác khá dày còn vương chút tuyết.

Cũng phải, tôi nhủ, dù sao thì trời dạo gần đây khá lạnh với tuyết mà.

Nhưng vấn đề chính là vì sao tôi lại cảm thấy họ quen đến như vậy nhỉ?

Tôi cá chắc họ không phải là một trong những đối tác của tôi, càng không thể là vô tình gặp ở nơi nào đó mà tôi vẫn nhớ vì trí nhớ tôi ngoài công việc ra thì thật sự không tốt cho lắm. Vậy thì lý nào tôi lại biết họ nhỉ?

Thấy vậy tôi cũng đành vào nhà vệ sinh, đến khi kiểm tra xong tất cả mọi thứ tôi quay trở lại phòng thì đoán xem tôi nhìn thấy gì nhỉ?

Là một người đàn ông khá gầy vừa bước vào và đang hỏi phục vụ điều gì đó. Anh ta mặc áo khoác đen cùng đội mũ lưỡi trai có đoạn dây khá dài phía sau mà tôi biết ở Hàn Quốc có một người sở hữu phong cách đó.

Tôi không dám chắc nhưng…Người đó là G-Dragon, nhóm trưởng của Big Bang. Và tôi đã chắc chắn hơn khi thấy rõ mặt của anh ta sau khi tháo lớp khẩu trang đen đó.

Và anh ta bước vào căn phòng bên cạnh phòng tôi.

“Gặp gì mà trông như đứa mất hồn vậy?”

Tôi về liền không quan tâm đến mấy người khác mà chỉ chăm chú search thông tin, cuối cùng tôi bây giờ cũng đã nhớ ra rồi. Về gia đình đó, gia đình mà tôi gặp lúc nãy không ai khác chính là cha mẹ và chị gái Kwon Da Mi của G-Dragon cả.

Nhưng về điều đó thì tôi có thể hiểu nhưng còn đứa bé trên tay bà ấy là ai. Vì theo tôi nhớ chị gái của cậu ấy chưa kết hôn và cả cậu ấy cũng vậy.

“Thằng bé còn sốt không?”

Khoan đã! Tôi vừa nghe thấy cái gì vậy? Tôi dừng ngay việc ăn lại để lắng nghe kỹ hơn.

“Đã giảm sốt rồi nhưng từ sáng đến giờ không chịu ăn gì cả, uống chút sữa cũng quấy khóc, mẹ nhìn cũng xót cả lòng.”

Bấy giờ tôi mới biết phía sau ghế của tôi là tường chung của cả hai căn phòng và tôi cảm thấy nó có vẻ không được dày lắm khi tôi cứ liên tục lắng nghe câu chuyện của nhà họ dù đây không phải là chuyện tốt gì cho lắm.

Tôi còn không dám tưởng tượng nếu bọn họ biết được tôi đã nghe thấy chuyện của họ thì có kiện tôi ra tòa hay không nữa.

“Mỗi lúc như vậy nhất định phải là em ấy bên cạnh thằng bé mới chịu ăn.”

Tôi nghe thấy tiếng thút thít nhỏ vang lên kèm theo những câu dỗ dành từ giọng người có vẻ trẻ. Tôi đoán đó là G-Dragon.

“Ngoan nào, ngoan nào. Appa ở đây! Con nhớ Papi sao? Papi sẽ sớm đến thôi.”

Papi? Ai là Papi? Đó là nickname sao? Mà nếu trong lúc này người thằng bé cần nhất nên là mẹ của nó chứ?

Nói đến đây cứ như tôi đang ngồi trên đống tò mò với nhiều thứ vỡ ra vậy? G-Dragon có con trai vì cậu ấy xưng là Appa vậy thì mẹ thằng bé là ai? Còn người là Papi nữa? Sao tôi không biết về chuyện gì hết vậy? Thứ duy nhất tôi nhớ về là chuyện cũ của cậu ấy với cô nàng người Nhật nào đó thôi.

Còn chuyện này thực sự vượt qua sự tưởng tượng của tôi hay bất kỳ ai rồi.

“Đoán xem tôi vừa nhìn thấy ai?”

Tôi dường như quá chăm chú nghe lén mà không biết đồng nghiệp tôi đang nói về cái gì nữa. Thực tình hôm nay đến tôi ăn gì tôi cũng không nhớ nữa.

“Seung Ri của Big Bang. Cậu ta vào phòng bên cạnh đấy.”

Cái….Cái gì? SeungRi? Lee Seung Hyun em út của Big Bang… Đang ở phòng bên cạnh.

“Con đến rồi sao?” Tôi nghe thấy giọng ai đó rất trầm nhưng đủ quan tâm.

“Xin lỗi con đến hơi trễ. Chuyện nhà hàng vẫn chưa ổn lắm nên con phải ở lại đó lâu hơn cho đến khi ngày khai trương sắp đến.”

Tôi cá chắc đây là giọng của Seung Ri, tôi có thể nhận ra cậu ấy ngay lập tức vì tôi là fan của cậu ấy mà.

“Ngồi xuống đi Hyun, trông em có vẻ mệt mỏi quá.” Lại một giọng nữ trẻ. Phải chăng là chị của GD.

Mà cô ấy gọi Seung Ri là Hyun sao? Không phải có chút thân mật sao?

Tôi nghe thấy tiếng phục vụ vào order món cho họ và mọi thứ nhanh chóng hơi yên ắng.

“Thằng bé không sao chứ?” Tôi nghe giọng Seung Ri có vẻ hơi lo lắng thật.

“Không sao. Thằng bé tìm em suốt đấy.”

Tìm? Đứa bé tìm Seung Ri?

“Sáng nay em đã không muốn rời thằng bé nhưng anh chắc chắn anh có thể lo được, nghĩ lại hôm qua em lo lắng đến muốn khóc.”

Có vẻ Seung Ri có chút gì đó mè nheo, tôi không nghĩ cậu ta vẫn như vậy sau sân khấu đâu nhỉ?

“Oh, Papi làm con thức giấc sao? Seung Yoon! Papi về rồi. Con ngủ có ngon không?”

Con trai sao? Thằng bé tên là Seung Yoon  sao? Và SeungRi là Papi của thằng bé và GD là Appa của thằng bé… Hai người bọn họ.

Tôi không hề tập trung đến phần còn lại nữa, cứ lơ đễnh dùng xong bữa tối trong những lời hỏi thăm cùng quan tâm của hai người nào đó bên kia mà làm tôi như trôi dạt vào trong tận vũ trụ nào đó rồi.

Cuối cùng cũng kết thúc, chúng tôi rời đi trước và tôi có nhìn lại phòng bên cạnh, nhìn nhiều đến mức quên cả việc in hóa đơn đỏ mà khiến tôi phải quay trở lại.

Và… Thật may mắn khi tôi nhìn thấy SeungRi, đứng bên cạnh quầy trong chiếc áo khoác đen mà tôi nhìn thấy từ G-Dragon và đang chơi đùa với đứa bé, với áo khoác jean cậu ấy mặc trong Fxxk it nổi bật đang bọc quanh hai người họ.

Nhìn thật sự rất dễ thương.

Tôi cũng mừng vì nhà hàng không cho chụp ảnh nếu không thì hình cậu ta sớm đã lên trang nhất ngày mai rồi.  Nhưng không có nghĩa là sẽ có ai viết về ngày hôm nay dù tôi thấy nhà hàng đầy những người thương nhân và họ chỉ mãi dùng bữa mà không quan tâm đến chuyện khác.

Có lẽ vì thế mà họ đến đây chăng.

Seung Ri trả tiền ăn với chiếc thẻ đen với tên chủ thẻ Kwon Ji Yong mạ vàng nổi bật, và điều đó càng làm tôi chắc chắn họ thật sự…. Nói sao nhỉ? Kết hôn hay có thể là có con chung rồi. Bọn họ có đủ tiền để nhờ người mang thai hộ mà.

Và tôi cũng chẳng shock lắm đâu, khách hàng của tôi gặp hằng ngày đa dạng lắm, tôi sớm đã thấy nó là bình thường cho dù họ là nghệ sĩ rồi.

“Chào buổi tối Seung Ri ssi.”

Tôi chẳng hiểu lý do nào khiến tôi đi đến bắt chuyện với Seung Ri nữa. Và tôi thấy cậu ấy chẳng ngạc nhiên lắm, chỉ nhìn tôi mà chẳng thèm che lấy thằng bé đi nữa.

“Dễ thương quá, con anh sao?” Tôi dạng hỏi dù biết thật bất lịch sự.

“Ừ. Dễ thương lắm đúng không? Được hai tuổi hơn rồi.” Seung Ri cũng thật dễ thương khi trả lời tôi.

“Thằng bé tên gì vậy ạ?”

Tôi thật sự muốn nắm lấy tay thằng bé quá đi mất, trông nó nhỏ xíu như con mèo con ngoan ngoãn trong ngực Seung Ri mà dùng đôi tay bé xíu vẽ vẽ gì đó, đôi má bầu bĩnh trắng nõn hơi ửng đỏ vì lạnh. Lông mày khá giống Seung Ri, thằng bé có viền mắt hai mí khá rõ và không có quầng thâm.

Chậc. Lớn lên chắc đẹp dữ lắm luôn.

“Seung Yoon. Kwon Seung Yoon.” SeungRi nói như khoe, giọng cậu ấy hồ hởi lắm.

Tôi đến đây cũng đã hiểu được không ít chuyện, hơn nữa lại còn là cái tên có bao nhiêu quan trọng. Ngẫm nghĩ rồi cười với Seung Ri một cái trước khi cậu ấy rời đi khi xe đến.

“Cố lên anh nhé, em sẽ không nói chuyện này cho người khác biết đâu.”

Seung Ri cười với tôi rồi gật đầu trước khi ngồi vào chiếc xe Lamborghini mà chủ nhân của nó không ai khác ngoài vị trưởng nhóm của Big Bang. Bọn họ còn nhìn tôi như thể xác định sẽ tìm lấy tôi nếu chuyện này lộ ra ngoài nữa.

Và tôi đã không hề nói ra chuyện này trước khi G-Dragon và Seung Ri công khai chuyện của họ. Tất nhiên là cả về Ji Won nữa và thằng bé cũng đã năm tuổi, nom đẹp dữ dội luôn, lại còn có gia thế kinh khủng nữa.

Dù lúc đầu mấy fan cũng không ủng hộ lắm đâu, tôi còn nghe việc bọn họ quay lưng nhiều lắm nhưng người ủng hộ họ cũng không ít. Nhiều năm qua có nhiều cặp cũng công khai lắm và bọn họ cũng dần cởi mở hơn rồi.

Và tôi nghe đâu nhà YG còn đang có ý định đào tạo nhóm nhỏ hơn với việc tuyển dụng từ bây giờ mà nghe đâu chính thằng bé Ji Won lại không đồng ý .

“Ji Won nói rằng thằng bé muốn làm doanh nhân giống như Seung Ri hơn.” Tôi thấy G-Dragon chia sẻ trong talk show mà anh ta mới tham gia gần đây.

“Lý do là vì sao vậy?” MC Yoo Jae Suk hỏi với giọng tò mò.

“Thằng bé nói giống như Seung Ri, có thể không cần đi lưu diễn nhiều như tôi mà cứ thoải mái đi chơi, hơn nữa có thể kiếm tiền nhiều nữa, thằng bé không nghĩ tôi kiếm ra tiền đâu.”

Chủ Đề