Nhân vật được yêu thích nhất trong Thủy Hử
các cụ xem lại hộ cháu có đúng không nhóe
Em thấy mấy thằng này mà gặp The Avenger là tèo hết, chắc mỗi Người khổng lồ xanh đủ làn gỏi 108 thằng rồi. Em vote cho Thor
Em chả thấy ai khỏe cả. Chỉ thấy nghẻo hết roài
chị dâu võ tòng chứ ai
Nói nhất thì khó lắm. Bởi có mấy a vô đối, solo chưa thua bao giờ: 1) Lâm Xung giỏi mâu 2) Quan Thắng giỏi đại đao 3) Hoa Vinh giỏi cung tên 4) Lư Tuấn Nghĩa giỏi toàn diện
mâu, đao, tên, đều là cái que cắp 12 con giáp lên đầu. gặp kim liên nhũn như con zun hết . KIM LIÊN mạnh nhất
về võ e phục Lâm Xung . về trí e phục Tống Giang
em thấy Lâm Xung vẫn là giỏi nhất ạ
Yến thanh khôn nhất các cụ ạ.
Lâm Xung là tướng mạnh nhất, sau đó lần lượt là Quan Thắng, Hô Duyên Chước, Tần Minh, Trương Thanh
Theo em thì việc quy thuận triều đình là một việc làm đúng đắn. Bác ạ Nếu đội quân Lương Sơn Bạc tiếp tục ở lại, 108 người mãi mãi mang danh giặc cỏ, dù họ không đi cướp bóc của dân lành. Bên cạnh đó, dù nhiều lần đánh bại quân đội triều đình, nhưng cái được của trại Thủy Hử là hướng đến vấn đề chân thiện mỹ, chiến đấu vì lý tưởng chứ không đơn thuần là chiến đấu và chiến thắng. Vấn đề ở đây là người đọc/người xem đều thấy tiếc nuối vì 10 phần chết 7, mà toàn người có nghĩa và tài năng mà thôi Giống như King Kong, nhiều người xem cũng tiếc nuối khi nó rời rừng xanh đi vào khu vực văn minh của con người để rồi bị hạ sát, người ta cứ ước mơ mãi là nó ở lại rung đi thì có phải "lành" không. Nhưng nếu nó cứ ở rung, thì nó mãi mãi không được biết đến, cứ ăn ngủ nghỉ rồi chết già như nh Nhiều cụ nhầm tên nhỉ. Ông này là Lỗ Đạt, Lỗ Trí Thâm mà
I. Theo dòng lịch sử của phim thì một số nhân vật rất dũng mãnh gồm: 1. Tích Lịch Hỏa Tần Minh (không khẳng định Lâm Xung thắng hay thua, nhưng có LX vẫn không thu phục ngay được Tần Minh mà phải nhờ kế của Gia Cát). 2. Có Tần Minh rồi thì lại thua Hô Diên Chước 3. Có Hô Diên Chước thua Lư Tuấn Nghĩa 4. Có Lư Tuấn Nghĩa không đánh lại Quan Thắng --> Như vậy về "Dũng" thì Quan Thắng được cho là mạnh nhất II. Theo xếp thứ tự về Sao Thiên Cang, Địa sát thì cả bốn anh hùng trên đều thuộc hàng Thiên Cang tuy nhiên Ngọc Kỳ Lân Lư Tuấn Nghĩa đứng đầu --> Lư Tuấn Nghĩa được cả Trí Dũng Vương (Có khí khái vương quyền). http://www.duyblog.com/2008/06/36-v-sao-thin-cng-trong-108-v-anh-hng.html; Trong cách xếp thứ tự này thì Tần Minh còn trên cả Hô Diên Chước? III. Theo quan điểm cá nhân --> Hội tụ Trí Dũng song toàn nhất là Lâm Xung, xứng đáng khí khái một vị anh hùng (Thiên Hùng Tinh)Nhưng võ nghệ hay nhất vẫn phải là Võ Tòng (Thiên Thương Tinh). Võ Tòng phải nói là một con người từ nhân dân lao động mà ra, tự học võ nghệ mà tới mức siêu quần. Ngay cả khi mất một tay vẫn anh hùng chiến đấu oanh oanh liệt liệt. Võ Tòng hội tụ cả Trí-Dũng-Tình, xứng đáng là một tượng đài.
Thích và thương Lâm xung cuộc đời cũng là nhân vật nhiều khổ đâu nhất đến cuối cái chết cũng là uất ức uống rượu buồn mà chết. Tống giang lúc đầu thấy rất thích vì được mọi người kính trọng nhưng về sau thấy ông này giống ngụy quân tử hơn, toàn ép người ta đầu quân cho LSB có mỗi cái bài bắt rồi thả chói.. Mưu trí thì Ngô Dụng giỏi mưu kế tính toán. Lư Tuấn Nghĩa văn võ xong toàn nhưng gần cuối truyện mới thấy xuất hiện nên em cũng không dành nniều tình cảm. Yến thanh đẹp trai lãng tử thông minh, nhanh trí Tiều cái tài cán ở mức Trung Bình nên em cũng không quan tâm Lỗ Đạt, Lý Quỳ khỏe, nhưng tính tình bộp trộp. Cao cầu là nhân vật phản diện nhưng cũng thích ông từ người đá cầu mua vui trở thành người dưới 1 trên hàng vạn người. đó là những nhân vật em thấy ấn tượng
Page 2
Tây môn khánh vì được chịch xã giao nhiều nhất.
Like Báo Tử Đầu phiên bản 1 khi xưa aj
e thì em nghĩ lý sư sư hoặc phan kim liên ạ )
các cụ toàn chém, cứ kêu mạnh nhất nhưng rồi cũng chết hết, vậy mạnh nhất là để sống lâu hơn hay rồi múa may quay cuồng đẹp hơn hả cụ
Em thích Lâm Xung hihi, báo tử đầu Lâm Xung
Em kết hoa vinh nhất
Chắc là Tống Giang mạnh nhất rồi!
theo cháu.... CHIẾN LƯỢC..... không ai qua được QUỐC CÔNG TIẾT CHẾ ....TRẦN QUỐC TUẤN.... CHIẾN THUẬT ... NHẤT ... HOÀNG ĐẾ.... QUANG TRUNG... (người đâu tiên dùng binh chủng hợp thành , và vận động chiến)
cái ông quan thắng có phải cháu quan vũ không nhỉ
Còn nhớ hồi bé xem phim này xong, bọn trẻ con ai cũng " Ta là Lâm Xung đây, ta là Lâm Xung đây". Thế nên em vẫn nghĩ Lâm Xung là mạnh nhất, giỏi võ nhất
Lâm XUng
cụ thích nhân vật nào thì nhân vật đó sẽ mạnh nhất
Em khoái YẾN THANH Page 3
em là em kết Tây Môn Khánh nhất.
em vào hóng xem thế nào
Cao Cầu nhé. Khỏi phải bàn
em thì em thích anh võ tòng
Võ công em thích Lâm Xung nhất!
Chưa có cuộc tỉ thí nào tới cùng nên em nghĩ chả biết được. Võ thì em thích Võ Tòng, mạnh thì em thấy Lỗ Đít Thâm, nhanh thì em thấy Tay mèo lười miu miu
Hồi bé em thường mơ ước có phép thuật như Thần hành thái bảo Đới Tung, em sẽ đi như gió.
Em vote cho Cao lão đại
Iem thích Tây Môn Khánh ạ. Nếu đc chọn 2 nhân vật iem chọn thêm Phan Kim Liên cụ chủ ạ Page 4
Lý quỳ cũng hay chứ các cụ nhỉ
Em vote cho Cao Cầu các bác nhé
Vua Tống vẫn mạnh nhất cụ ợ. Anh hùng LSB đông và võ nghệ cao cường vậy mà vẫn không úp được King Tống
Tây môn là nhất, tay chơi lắm hiu lại cưa gái giỏi.
Cá nhân em vote 1 phiếu cho Lam Xung
Toàn thấy các cụ chọn Võ Tòng mí cả Tây Môn Khánh
e thích Lỗ Trí Thâm
Page 5
Em thích Songoku
Phan Kim Liên là nhân vật để lại nhiều ấn tượng nhất
theo em văn võ song toàn là cụ Tuấn võ hay là mợ Sung Khôn quá lại thành lố quá là mợ Minh âm công thâm hậu là mợ Liên dương công là cụ Khánh còn nhiều nhưng liệt vậy chứ cháu hết chữ rồi
Móc trộm thì một vũ tiễn trương thanh là vô đối ợ
Em thích Thần hành thái bảo Đới Tung, phi như gió
Ui các cụ toàn thích các nhân vật hư cấu không có thật của khựa. Em thích nhất anh Hoàng Xuân Vinh nhà ta bắn súng giỏi, thực chiến bây giờ là súng đạn chứ đâu phải đao kiếm.
1 vote cho phan kim liên ạ Page 6
em cũng thấy là Vương Chí
E chỉ nhớ mỗi phan kim liên.
Theo thứ tự thì là Ngọc Kỳ Lân Lư Tuấn Nghĩa mà
Trí dũng song toàn thì Lâm Xung, nguyên việc anh ý chỉ chăm chăm về với vợ là em ko duyệt được
Hồi bé e thích. H già rồi k thích nữa vì là truyện của quốc gia khác. Cơ bản e vẫn thần tượng Sở Bá Vương 8 năm tung hoành trên mình ngựa.
E cũng vote cho Phan Kim Liên
Kim Mao Sư Vương là mạnh nhứt
L Vote cho em Kim liên
Page 7
e đọc truyện này chán quá nê gio chả thik nữa , chuyện gì nội dung tối , lên phim thì khá hơn tí
Võ Tòng đã hổ vs Lỗ Chí Thâm.
Nhân nói về Thuỷ Hử, em cop hầu các cụ chuyện hài trên FB cụ Nguyen Van Bao: Thuỷ Hử ----- Khi học ở LX tôi lên kế hoạch đọc toàn bộ kho tàng văn học cổ điển thế giới bằng bản tiếng Nga. Đơn giản vì thư viện trường có đủ các tác phẩm này, và bản dịch tiếng Nga hơn đứt bản dịch tiếng Việt. Khi tôi muốn mượn quyển Thuỷ Hử thì gặp vấn đề lớn. Lúc đầu tôi nói tên sách để nàng thủ thư Kiều Diễm tìm hộ. Có điều chữ THUỶ HỬ nói bằng tiếng Nga thì nghe như KHUI KHUI ( *** *** ). Bọn sv đang chờ lấy sách cười sằng sặc. Kiều Diễm nghĩ là tôi trêu nàng nên giận ko thèm tiếp. Chờ lúc vắng người tôi mới tỉ tê với nàng rằng "*** ***" là 1 trong 4 tiểu thuyết vĩ đại của Trung quốc. Nàng thấy tôi nghiêm túc thật nên giải thích rằng tên sách có thể có 1 nghĩa cụ thể, khi dịch ng ta sẽ dịch theo nghĩa. Vậy *** *** ( thuỷ hử ) có nghĩa là gì? Tôi hiểu nghĩa của mấy chữ Tam quốc, Tây du ký, Hồng lâu mộng và dịch nghĩa sang tiếng Nga là Ba quốc gia, Ký sự đi tây, Giấc mơ nhà hồng. Kiều Diễm dễ dàng tìm đúng 3 quyển này bản tiếng Nga. Nhưng chính tôi cũng ko biết nghĩa chữ "thuỷ hử" là gì. "Thuỷ" thì tôi biết là nước còn "HỬ" thì chịu, chả biết nó là cái gì. Đành nói là cái gì đó liên quan đến nước, tóm lại là ướt át, lênh láng. Kiều Diễm nghĩ tôi lại định trêu nàng. Nếu như nàng đã từng đọc Thuỷ hử thì tôi chỉ cần nói nội dung chắc nàng sẽ đoán ra tên sách. Nhưng nàng chưa đọc. - Chỉ là thủ thư thôi mà. Sao phải đọc và nhớ toàn bộ văn học cổ điển thế giới? Nàng thút thít và chân thành nói với tôi như vậy. Mắt xanh lè đẫm nước. Tôi cũng suýt khóc vì nàng cứ nghĩ là tôi bịa ra tiểu thuyết "*** ***" để bỡn cợt nàng. Tôi buồn bã kể lại câu chuyện cho cô giáo dạy tiếng Nga, chuyên gia về văn học và nghệ thuật. Cô rất ngạc nhiên là tôi ko biết nghĩa chữ "thuỷ hử" - tôi biết là tiếng việt có khoảng 70% từ ngữ mượn từ tiếng TQ, em phải biết nghĩa của từ này chứ? - ông và bố em biết. Em thì ko. - nghĩa của nó là 1 vùng nước thôi ( giang hồ), tên tiếng Nga của quyển sách đây. Cô ghi tên tiếng Nga của Thuỷ hử. Kiều diễm tìm được ngay. ----- Note1 Chính tên sách bằng tiếng Hán đây - 水浒传 - shuihu zhuan. ----- Note3 Khi đọc Ai van hô bản tiếng Nga tôi mới biết Ri sha sư tử tâm là Ri sha có trái tim sư tử. ----- Note3 Nguyen Xuan Hung viết rất chính xác. Tôi đưa lên đây để các bạn tham khảo. Trong tr hợp này ng Nga hiểu đúng hơn nhiều ng Việt. "Một số người nói Thủy hử nghĩa là Bến nước, thì không rõ nghĩa hẳn. Hử là vùng bãi sông, con sông lớn có một khoảng bãi ngập nước, đó là Hử. Hoặc vùng đầm lầy cửa sông cũng là hử. Ở miền Bắc Vn, thủy hử đại khái như vùng ngập nước ngoài đê. Thủy hử trong tiểu thuyết Tàu giờ đã là đất liền bằng địa rồi, chả còn dấu vết gì" ----- Link: https://www.facebook.com/Baongvlq/posts/1813278148994180
Xếp thứ tự về võ công : Số 1 toàn quân : Ngọc Kỳ Lân Lư Tuấn Nghĩa Tiếp là Ngũ Hổ tướng: 1. Đại Đao Quan Thắng : cụ này đc cái dòng dõi nhà Quan Công nên uy tín hơn Lâm Xung nhưng võ nghệ thì không bằng. 2. Báo tử đầu Lâm Xung : cụ này võ nghệ toàn tài, là giáo sư đầu ngành của Đại học quân sự...là nhân vật tiêu biểu của Lương sơn. Võ công chỉ sau Lư viên ngoại 1 chút. 3. Tích lịch hoả Tần Minh : cụ này nổi tiếng nóng cũng vì nóng nên thuộc dạng hữu dũng vô mưu, về sau rất hay thua may cái đc Lâm Xung hay ứng cứu. 4. Song Tiên Hô Diên (Duyên) Chước : Cũng con nhà dòng dõi võ tướng ( danh tướng Hô Diên Tán). 5. Song thương tướng Đổng Bình : Lúc đầu bắt mãi mới đc, nhưng khi gia nhập LSB rồi thì cũng bth, một trong những người bị chết đầu tiên. Tiếp là Bát hổ tiên phong tướng : 1. Tiểu lý quảng Hoa Vinh : Bắn cung rất giỏi, uy tín cao 2. Mỹ Nhiêm Công Chu Đồng : Võ nghệ ko cao lắm, đc cái râu đẹp như Quan công và quan trọng nhất là cán bộ Tiền khởi nghĩa. 3. Một vũ tiễn Trương Thanh : Lợi hại bậc nhất LSB vìcụ này nổi tiếng món ném đá ko giấu tay, trăm phát 99 phát trúng. Quân tướng LSB bị ăn đòn vì cụ này quá nhiều nên lúc bắt đc căm quá định giết. 4. Thanh diện thú Dương Chí : Bị chàm, chữa ở 102 Trần Hưng Đạo, da liễu Tw ...các kiểu ko khỏi, là cán bộ Tiền khởi nghĩa. 5. Kim Sang thủ Từ Ninh : Nổi tiếng món móc câu liêm, chắc hồi bé hay đi vặt trộm ổi 6. Cấp tiên phong Sách Siêu : Nóng tính như Tần thống chế 7. Cửu văn long Sử Tiến : Hình xăm đẹp, body ổn như Yến Thanh. 8. Một già lan Mục Hoằng : ko có gì nhiều để nói. Ngoài ra thì còn phải kể đến : 1. Hoa Hoà thượng Lỗ Trí Thâm : sức khoẻ muôn người địch ko nổi, sử dụng thanh long đao 62 cân ( hơn bao xi măng cho các cụ dễ hình dung) 2. Hỗn giang long Lý Tuấn : Đứng đầu Thuỷ quân. 3. Hành Giả Võ Tòng : cũng là nhân vật tiêu biểu như Lâm Xung, sức khoẻ kém Lỗ đề hạt tý ty. Nổi tiếng vì say rượu đánh chết hổ ( ko say chắc chạy đứt cmn dép) 4. Lãng tử Yến Thanh : Tài hoa đủ các ngón ăn chơi, hình xăm đẹp, nổi tiếng món vật ( thắng cả Lý Quỳ nhưng ko dám vật Lý Sư sư, đáng tiếc ) 5. Hắc toàn phong Lý Quỳ : Cũng là nhân vật tiêu biểu, sức khoẻ ngang ngửa Lỗ đề hạt và Võ đô đầu, cụ này nổi tiếng nóng tính, nếu có đôi búa trong tay thì chưa thấy thua ai bao giờ. Tuy nhiên bị Trương Thuận dìm xuống nước chí chết và vật nhau thì thua Yến Thanh. Nổi tiếng có hiếu với mẹ mặc dù giết người ngoài như ngoé. Tạm thế đã cccm nhé.
Em vote Tây Môn Khánh
Tiếp đứng đầu là Lục Vân Tiên cụ ợ.Ahih
Cụ này chuẩn, có điều chỗ Quang Thắng solo với Lâm Xung thì có vẻ Lâm Xung đuối hơn, đánh ngoài trận chắc Lâm Xung ăn. Trận đánh lớn nhất là bắt sống cao cầu thì phải kể đến công lớn thuộc 3 anh em họ Nguyễn, 2 anh em họ Trương (nhà mình có cụ Yết Kiêu) Để bảo mạnh nhất thì khó đánh giá được, kiểu như mỗi ông mỗi việc: ông bơi, ông chạy, ông giáp chiến, ông mưu lược ... không thể so sánh cùng mâm được. Không tin các cụ bảo 5 hổ tướng xuống nước bem nhau xem, hoặc chạy thi với Đới Tung xem. Hầu hết nhà mình thích Lâm Xung, Võ Tòng, Lỗ Trí Thâm, Yến Thanh là do ảnh hưởng của phim thế hệ 7x 8x không có gì xem. Còn đọc truyện và bình phẩm của các nhà văn mới khắc hoạ hết từng nhân vật. Cá nhân em không thích Lâm Xung vì nhu nhược quá, chết cũng uất. 4 tác phẩm nổi tiếng của khựa trong đó có tác phẩm này khắc hoạ cuộc sống qua bao thời kì đến giờ áp dụng vẫn đúng nên mãi người đọc không quên. Toàn tướng tài anh dũng các kiểu thua thằng cầm đầu hết
Làm lãnh tụ nó phải thế , không nhất thiết phải giỏi chuyên môn, nhưng cái món đóng kịch và giả vờ thì phải luyện đến hàng cảnh giới. Cụ Giang có bài cứ thằng nào ra nhập hội mà có " trình " 1 tí là giả vờ nhường ghế , còn bị nạn 1 tý thì rơm rớm nước mắt than thân trách phận ... làm cho mấy anh quân tử tầu thưởng bở nên kệ cho làm thủ lĩnh .
Phan Kim Liên vs Lý Sư Sư ai nội công thâm hậu hơn. Kĩ thuật điêu luyện hơn. Mời các bác bình loạn. Page 8
Một vũ tiễn(mũi tên không lông) Trương Thanh, hậu duệ là toàn bộ các cao thủ chém gió mạng. Tuy nhiên trong Thủy Hử anh vẫn là trẻ trâu vì dân nào chả ghét ông ném trộm Mạnh nhất thủy Hử, đó chính là TIỀN, vì tiền mà Tống Giang quăng một đĩnh bạc ra là thu được một anh hùng, đầu tiên là Ly Quỳ, về sau tiền đã biến thành nghĩa, dùng ơn nghĩa sai khiến anh hùng, vì vậy Lư Tuấn Nghĩa về đến nơi thì làm đệ nhất với nghĩa đó, tiền là nhất ạ. Mà bản thân anh Nghĩa vì đông tiền mới thành đệ nhất nghĩa được. Tụ nghĩa đường cũng là Tụ tiền đường mà thôi. Bạch y tú sĩ Vương Luân cũng vì kiếm tiền bằng lối cướp không giỏi nên bị thịt, mặc dù lối dùng vị trí ghế phân cao hạ thì vẫn duy trì. Nho sĩ mọt đời cũng chả làm nãnh đạo được, các cụ nhỉ. Thời loạn chỉ có mưu trí trộm cướp như Ngô Dụng, bịp bợm ma thuật lừa người như Công tôn Thắng mới xứng danh kẻ sĩ. Nho sĩ lắm chữ vô dụng trong cuộc cướp, thịt ngay.
Cả truyện Thuỷ Hử xoay đi xoay lại vẫn chỉ là các con cờ trong bàn tay của Tống Huy Tông - Triệu Cát, chiêu an mấy thằng thổ phỉ Lương Sơn cho đi đánh các thằng phỉ khác như Phương Lạp... Còn nếu tính trên giường thì Yến Thanh và Tây Môn Khánh mạnh như nhau Yến Thanh lấy 4\ làm vợ, còn Tây Môn Đại Quan Nhân thì lấy vợ về làm 4\
Nếu xét về yếu tố này thì em cho rằng 2 mợ Cố Đại Tẩu và Hổ Tam Nương có thể cân được cả 106 vị còn lại. Có môt vị thủ lĩnh đời đầu là Tiều Cái ( Tiều trong chữ " cái con tiều" ; cái = to => Tiều cái = Chim To ) là xứng đáng nhất, nhưng bị Tống Giang và Vô Dụng lập mưu tinh vi hại chết mất rồi.
Em hâm mộ nhất cụ Nuỵ cước hổ Vương Anh và vợ là mợ Nhất trượng thanh Hổ Tam Nương. Cặp đôi này ngon
Em tưởng phải là 2 mợ này chứ Địa âm tinh - Mẫu đại trùng Cố Đại Tẩu Địa tráng tinh - Mẫu dạ xoa Tôn Nhị Nương
EM bổ xung thêm tí : - Huy chương vàng Seagame môn lặn đồng đội : 3 anh em nhà họ Nguyễn. - Huy chương vàng Asiad môn cửa tạ : Lỗ trí Thâm - Huy chương vàng Asiad môn Ủ - cu , trường côn : Lâm Xung. - Huy chương vàng Seagame môn vật tự do: Yến Thanh.
Bổ xung Huy chương vàng bắn cung Hoa Vinh Huy chương vàng ném bi sắt Trương Thanh Huy chương vàng điền kinh Đới Tung Các cccm bổ xung
EM lại thấy khác. Solo em sợ Quan Thắng ko có cửa. Nhưng ra trận thì Quan Thắng là danh tướng cầm quân đánh trận, biết điều quân khiển tướng nên cầm quân phang nhau thì chắc chắn Lâm Xung ọi cơm
Em cũng thích LX , 1 vote cho Lâm giáo đầu Page 9
Sai bét cụ ạ, Trương Thanh ko thuộc ngũ hổ tướng mà thuộc 8 viên kiêu tướng. Đổng Bình mới thuộc Ngũ hổ tướng nhé.
Page 10
em thấy đám lương sơn bạc tuy đầu đọi trời chân đạp đất nhưng có điểm chung điều bị vợ cấm sừng ngoại trừ vợ Lâm sung ra
Đại Đao Quan Thắng là mạnh nhất ạ
Theo em thì nhân vật nào sống dai nhất thì là mạnh ! Ở Thủy Hử cũng nhiều cái vô lý,khi các tập nói về chi tiết các nhân vật thì dũng khí,võ nghệ cao cường... Thế mà khi ra trận và bị chết 1 cách đơn giản quá !
Có Vương giáo đầu thầy của Cửu Văn Long Sử tiến (hình như giờ này vẫn đang chơi OF), chắc cũng hạng kiệt xuất, mà thế nào lại không lên Lương Sơn. Đại đao Quan Thắng vs Lư Tuán Nghĩa không biết dư lào chắc cũng ngang tay thôi.
đánh chợ Tăng đầu có 2 tay hào kiệt là Sử văn cung và Loan đình ngọc. Sử văn Cung thì tèo nhưng cũng không thua ai cả. Loan Đình Ngọc mất tích không dấu vết, cụ nào thông em cái?
Theo em thì Thần hành thái bảo Đới Tung là mạnh nhất, chạy thế bố thằng nào mà đuổi đc mà đánh
Loan Đình Ngọc bị khách mới đến của LS mồm thì nói tha nhưng lại bắn tên lén sau lưng cụ ơi . Khách này cũng là huynh đệ đồng môn vs LĐN đấy .
Em cũng vote cho P K Liên ạ hê hê hê Page 11
Theo em là Phan Kim Liên
Lâm giáo đầu là được nhất, cả tài - đức
Em vote 1 phiếu cho chị Liên, đánh bại tất cả |
Đợi ông Thi Nại Am đội mồ sống dậy rồi hỏi chứ viết kiểu ai cũng ca ngợi thì biết ông nào hơn ông nào Viết kiểu cả nhà cùng vui
em cũng 1 vote cho Kim Liên idol, cân đc tất
Cụ chuẩn. Tống Giang bất tài, vô dụng. Chỉ được lòng tốt. Đưa thằng vô dụng làm tướng thì hậu quả là hết chuyện sớm Em xem phim thấy ức chế vãi.
Về võ nghệ thì theo e, số 1 là Lư Tuấn Nghĩa cụ ạ, đơn đả độc đấu hay bày binh bố trận đều kiêm toàn. Lư Tuấn Nghĩa còn là đại sư huynh của Lâm Xung (LX), cũng như của mr Sử Văn Cung . Nói chung, Lư Tuấn Nghĩa ở 1 tầm cao hơn hẳn các hảo hán còn lại. Mọi người chỉ có hay lăn tăn giữa LX và Đại đao Quan Thắng ai hơn ai thôi, nhưng theo e thì Lâm Xung hơn Quan Thắng 1 chút xíu. Quan Thắng có tý dòng dõi Quan Công nên đc ưu ái xếp trên LX 1 bậc. Về góc độ được yêu quý nhất thì lúc tất nhiên là LX vô đối rồi !!!
Theo em Cao Cầu nó mạnh nhất ạ.
Trước khi dùng đá ném, chú này cũng lần lượt tỷ thí với hơn chục ông liền 1 lúc đấy. Xếp thứ hạng 16, k phải đùa cụ ạ. Cụ sớt hồi 69, 70 đọc sẽ rõ. Lư Tuans Nghĩa, Hô Diên Chước, Chu Đồng, Lôi Hoàn, Quan Thắng, Lưu Đường cũng đã tỷ thí vài hiếp mà k ăn nổi đâu. Sau lừa xuống nc mới bắt đc
Đúng rồi cụ, nhưng cứ oánh mấy cái lại ném cục đá ra, mấy bố kia lúc nào cũng lo tránh đá còn tập trung đánh đấm sao được nữa. Đến chuyên gia Đổng Bình đỡ được 2 cục cũng chạy cho nó lành nữa là.
Quán bị giải tỏa lấn chiếm, các con nhang đang bơ vơ đói tin, mà tự dưng toàn mọc ra thớt các quân sư với các võ tướng Tàu nhỉ?
Ko liên quan đến các anh hùng. Các cụ trong này có cụ nào áp dụng đủ 10 bước của Vương Bà khi dụ gái chưa? Có thành công không?
Về võ công các cụ có biết Lâm Xung, Lỗ Đạt, Lư Tuấn Nghĩa với 1 thằng nữa ko nhớ rõ hình như là Sử Tiến đều bái sư 1 thầy. Ông đó dạy 4 đứa mà mỗi đứa đều bá đạo, có khi nào ông thầy này mới thâm hậu nhất chăng???
Lâm gia thương pháp của lâm xung sử dụng là do bố của lâm xung truyền lại, thế nên bố lâm xung mạnh hơn lâm xung nhé Với lại toàn bộ bọn ăn cướp lương sơn thì cũng chỉ là 1 đám ô hợp, đóng quân ở 1 vùng. Nếu xét về các mãnh tướng của triều đình thì nhiều vô số kể. Lâm xung thì cũng chỉ là giáo đầu thương côn, ngoài ra còn vô số giáo đầu khác, đâu chỉ mình lâm xung. Lâm xung vs với Dương chí, mới là một tiết chế sứ cũng chỉ ngang cơ. thế nên cái truyện Thủy hử là cái truyện nhảm nhí, mà trẻ con đọc thì cứ hay thần thánh, đem ra làm gương. rất nguy hiểm. Page 12
Mạnh nhất là Lý Quỳ mạnh trong tâm chả sợ bố con thằng nào, còn các nhân vật còn lại đều vướng bận trần thế như vòng kim cô chụp đầu cố thoát lên LSB mà đâu thoát được vòng trần thế?
trương thanh ném bi sắt là mạnh nhất
Sư phụ của lỗ trí thâm, lâm sung với cụ j em quên, toàn cao thủ
Theo e là Tây Môn Khánh
em lại vote cho Lâm giáo đầu..
Mạnh nhất trong Thủy hử là Công Tôn Thắng các cụ ạ.
Hoàng Đế mạnh nhất cụ ạ
Tống giang tài giỏi và thông minh nhất hội. Các cụ đọc thủy hử phải suy nghĩ phải có kiến thức chứ đâu.phải trẻ con mà kết luận quàng xiên Page 13
Lý Sư Sư là mạnh nhất chứ ai
E đọc cái đoạn Tống Giang dùng kế làm chết cả nhà Tần Minh mà muốn xé sách, lao vào bim nhau với lão 1 trận đây
Tống giang và ngô dụng chuyên xài mưu hèn kế bẩn kéo người ta lên lương sơn. Nhưng mưu kế của lão cao cơ đấy. Đố cụ biết việc mà tống giang hay làm nhất ở lương sơn là gì?
Mà GIỎI NHẤT phải là ÔNG VIẾT TÁC PHẨM NÀY
Báo Tử Đầu Lâm Xung đánh ngang ngửa với Tần Minh và Dương Trí mà cụ có đoạn Dương Trí lên núi gặp ngay Lâm Xung đứng chặn đường đòi cướp hai bên đánh nhau cũng ngang ngang , em thích Hoa Vinh bắn phát chết bu nó hết
Ngày xưa, lần đầu tiên em được xem Thủy Hử qua băng video. Em nhớ thời đó rạp Đống Đa cũng đang chiếu Thủy Hử phim nhựa nhưng tình tiết và nhân vật khác hẳn video của TVB. Đấy là em nghe các anh lớn đi xem rạp kể lại. Video Thủy Hử hồi đó của TVB hay quá. Thang Chấn Nghiệp đóng Yến Thanh. Còn ông gì diễn viên nổi tiếng của TVB đóng Lâm Xung vs Cao Cầu thì em k nhớ tên.
Tần minh kém nhất trong các tướng thua hô diên chước thua sử văn cung...
Cao hùng đóng lâm xung
Ông đóng vai Lâm Xung là Cao Hùng còn ông đóng vai Cao Cầu là Lưu Giang, cụ ạ. Phim này là phim "Lâm Xung", cụ ạ. Ko phải "Thủy Hử". Dương Chí oánh với Xung ca bị Xung ca đánh cho gần thua thì có người can thì phải. Nói chung, nếu tính về đánh nhau trên ngựa thì Lâm Xung số 2, sau Quan Thắng, đánh trên bộ thì cũng số 2, sau Võ Tòng. Tổng chung chắc đầu bảng.
Vâng lâu quá rồi nên em không nhớ rõ. Vì hồi đó em mới học lớp 4-5 gì đó. Mấy ông mang tivi vs đầu video về chiếu bán vé ở UNBD phường. Sau đó mới có phong trào chiếu video rầm rộ. Nhất là chỗ Thương binh ở chợ Ngã Tư sở, hé hé...
Với cả có vẻ Thủy Hử không phải phim chưởng nên không có kiểu Võ Lâm Chí Tôn đâu ah, mỗi một người một vẻ, mỗi người một kiểu như vầy nó mới thực. Thế nên topic này khó kết dưới 100 trang lém hehe Page 14
Mạnh nhất là Thi Nại Am vì đã viết ra 108 con người khác nhau nhưng chung quy lại là những mặt khác nhau trong bản thân mỗi con người
nếu anh tòng anh thâm mà lên ngựa thì cỡ tần minh cũng đập chết. Anh thắng đc xếp võ công đệ nhất thủy hử đấy. Lúc xuống ngựa mình anh thắng hạ 15 chiến xa. Sức mạnh kinh hồn
Cao cầu là mạnh nhất các cụ nhá
Anh Thắng trên nhìn nhí nhảnh thế thoai, mờ ko cho phép thời anh Thắng dưới cũng chả vào được đến đây. Anh Thắng nhà cụ vưỡn nhì
chưa từng đọc qua thủy hử
Em vote cho Phan Thị Kim Liên.
Mạnh nhất e nghĩ là Nhạc Phi
Sức Mạnh nhất e nghĩ võ tòng
Em vote cho Triệu Tử Long nhé
Thì vốn các hảo hán là thuộc đảng cướp mà cụ
Vâng, em đồng í kiến với cụ. Bọn tàu chỉ giỏi vẽ vời đọc cho sướng thôi. Lịch sử từ Nguyên Mông đến đế quốc Nhật là thực tế
Tống áp ti mạnh nhất, thằng cha này chỉ nhờ tài uốn lưỡi khấu đầu mà lên chủ trại, nhờ tài chém gió văng nước miếng như mưa khắp mặt đối thủ nên mới có ngoại hiệu Cập Thời Vũ đấy ạ Page 15
Các vị hảo hán mỗi người mạnh một kiểu, không ai có thể thắng tuyệt đối ai được cho nên không có ai mạnh nhất về võ nghệ cả.
Vương tiến là bạn lâm xung còn chu đồng là thầy của tuấn nghĩa lâm xung và sử văn cung. Sau có thêm nhạc phi. Chuyện ông dạy lỗ đạt là không có. Ngoài ra còn có mỹ nhiệm công chu đồng là bạn của tống giang và lôi hoành
Thiết tí bàng Chu Đồng, biệt danh Thần quyền vô địch. Sư phụ của Lâm Xung, Lư Tuấn Nghĩa, Sử Văn Cung. Đệ tử út là Nhạc Phi. Nhạc Phi giỏi nhất
Em thì thấy thạch sanh là mạnh nhất
E nghĩ là Tào Tháo
Lâm xung là tổng giáo đầu.m
Vâng, Tào Tháo được cái thiên thời, địa lợi và kết cục nước của ông đã thôn tính 2 nước kia. Còn đánh giá riêng về từng cá nhân thì em nghĩ là Khổng Minh. Em tôn trọng ý kiến của cụ. Mà thôi, khéo em với cụ lại đưa top đi lạc đề đấy. Tks cụ!
Em khoái nhất lão bao công trong thủy hử
Tiếc cho Bà Tích và Phan Kim Liên
Giang Nam đệ nhất Lư Tuấn Nghĩa
Mạnh nhất là bạc nén nhá, mất bạc là khỏe như Dương Chí cũng tự thua, có bạc Tiều cái mới thành ghế nhất, có bạc Giang 1 mẩu đi đâu cũng chiêu hàng được.
108 hảo hán mỗi người một vẻ, luận ai mạnh nhất em e ko ra. Truyện thì em đọc Thuỷ Hử từ bé, xem phim em xúc động và nhớ mãi đoạn Lỗ Trí Thâm nghe tiếng triều tín sông Tiền Đường mà ngồi hoá.
Võ thì Quan Thắng còn tổng hợp thì thằng vua nó chỉ cần cho một thằng đá cầu cũng xử được bọn anh hùng.
mạnh nhất cao cầu , mạnh nhì cao tinh Page 16
Nước của a Tư Mã Ý thâu tóm 2 nước còn lại nhé, nước của a Tào thì bị a Ý nuốt đầu tiên
Thủy Hử, Tây du ký... là sử tàu à cụ? Thế em cũng thạo sử Việt mình phết đấy cụ. Em đã xem Thăng Long đệ nhất kiếm, Thiên mệnh anh hùng, Tây Sơn kiếm khách... Đã đọc Thánh Gióng, Chú cuội, Anh hùng Đại Nam...
Kiểu viết tiểu thuyết chương hồi của tàu là nhiều tiểu truyện lồng trong một đại truyện, mỗi tiểu truyện thường tập trung vào một-hai nhân vật giữa vô số nhân vật trong cả đại truyện. Khi tập trung mô tả một nhân vật, tác giả tàu chả ngại ngần gì mà ko múa bút tung hoành, nên trong phạm vi tiểu truyện của nhân vật đấy thì thường là người đọc có cảm giác y giống như thiên hạ vô địch vậy, mà thường là chả có logic mẹ gì khi liên hệ với các tiểu truyện khác cả. Chính vì vậy mà những câu hỏi kiểu như cụ thớt đặt ra, ví dụ: ai là mãnh tướng đệ nhất thiên hạ trong Tam Quốc? Ai là đệ nhất dũng sĩ Tùy Đường?... kiểu gì cũng sẽ có câu trả lời cuối cùng là Sôngôku hoặc là Tề Thiên Đại Thánh...
Lã bố là đệ nhất chiến tướng trong tam quốc ko ai có thể cãi. Quan thắng cầm đc bộ đôi lâm xung tần minh trong 50 hiệp là giỏi nhất thủy hử rồi
Nên cá nhân em, nói hơi lạc đề tí chút, cũng khoái đọc về anh hùing dũng sĩ lắm, nhưng thích các hiệp sĩ Âu châu hơn là đám lìu tìu tự sướng của Tàu. Ví dụ: cụ El Cid xứ Castilla; cụ William Marshall xứ Anh cát lợi, cụ Jean Dunois của Phú đĩ, lần luợt trong thời của mình đều được coi là dũng sĩ giỏi nhất châu Âu, được rộng rã mọi người công nhận. Vì sao, vì các cụ ấy ngoài tung hoành sa trường, tức là meleé (hỗn chiến, đâm bừa chém bừa) còn phải tỉ đấu theo luật lệ trong những giải tournament chính thức, có vua chúa vương hầu đứng xem, phải chọi với đủ mặt hảo hán khắp châu Âu, cũng coi gần như là cả thế giới thời bấy giờ (riêng trường hợp cụ Cid còn phang cả champion xứ Granada Hồi mọi nữa), nên khi các cụ ấy thắng là thắng tâm phục khẩu phục, được ghi nhận vào chính sử luôn.
Em thích hoa vinh, bắn tên bách phát bách trúng, cũng đào hoa sau yến thanh, thương thuật cũng giỏi
Chứ như kiểu bạn Trường Quan Vân, chém trộm ăn được hai bạn Lương Sú tít trên Hà Bắc, xong quay xuống Giang Nam chả hạn ra trước trận tiền doạ thằng bên kia, mày biết bố là ai ko, bố là người chém Nhan-Văn đây. Thật các cụ chứ, thời đấy cách nhau ngàn dặm đã xa như Sao Hỏa, bảo sao thằng đối trận nó chả cười cho, nó biết tôm sú thôi chứ Văn Sú là cái thằng éo nào.
Trời rét em chém tí cho ấm thôi, chả may có động chạm đến thần tượng cụ nào trong đây thì mong cụ ấy bỏ lỗi cho ợ.
Hồi bé thì thích Thủy Hử chứ giờ em giống cụ, ko buồn đọc 1 chương. E vẫn thích Tam Quốc Diễn Nghĩa, sau đó là Hán Sở tranh hùng. Vẫy vùng, tranh tài tầm châu lục, thế giới... chứ ko phải đám đãng khấu, sâu rượu cái ao làng kia. Mảng này hay đấy cụ, có bản tiếng việt không hay toàn tiếng Anh ạ?
Lương sơn trong lịch sử chỉ là đám cướp nhỏ. Nhưng cụ quên cả nước mình chỉ ngang 1 tỉnh nó thôi. Cho nên anh quận tôm he tung hoành vùng quảng yên chỉ ngang cái xã của nó là cùng
kẻ chiến thắng là kẻ mạnh nhất
Dạ em hiện có mấy cuốn ebook thuộc loại novel thôi, nói về cụ William Marshall nhưng toàn tiếng Anh thôi ạ. Nếu cụ có nhã hứng đọc thì em lúc nào lục lại rồi xin gửi inbox hầu cụ. Nhân đề tài luận về anh hùng dũng sĩ Đông Tây, em tình cờ phát hiện thấy có một cụ chả hiểu sao rất giống cụ Trường Quan nhà Thục Hán. Đố các cụ (các cụ thôi, chứ đề tài này chắc các mợ chả quan tâm), ấy là cụ nào? Ấy chính là cụ Richard the Lionheart, Cœur-de-Lion, Ri-sa Sư Tử Tâm, Ri-sa đệ nhất nhà Plantagenet, Richard D'Anjou... Gớm ngoại hiệu đọc lên nghe cũng xủng xoẻng chả kém gì những Hán Thọ với Đình Hầu... nhưng vẫn phải kê ra để phân biệt với một cụ khác, cũng là Richard Plantagenet nhưng là quận công York, đầu sỏ cánh Hồng Trắng, bố đẻ cụ Edward March, Edward đệ tứ vua nước Anh thời chiến tranh hoa hồng sau đó chừng hơn 2 thế kỷ. Em thì cứ hay gọi dân dã là cụ Dick-Tim-To. Đúng là ngẫu nhiên thế nào nhé, mà đọc CV của cụ này nhiều điều rất giống với cụ Trường Quan, cứ như là cụ kia lúc bị Tôn Quyền thịt rồi thì đầu thai sang làm vua xứ Anh Cát Lợi vậy. Đây nhé, hai cụ này cùng sức khỏe hơn người, võ nghệ vô địch (mặc dù em thì nghĩ chuyện cụ Dick đáng tin hơn, chứ nghe cụ Trường cầm con phóng nặng gần tạ là đã có mùi Trọng Đài rồi...), mà còn giống nhau ở chỗ kiêu ngạo bố đời. Cụ Quan thì dưới mắt không người, coi anh hùng thiên hạ chả ra cái đếch gì; cụ Dick cũng ngạo cả châu Âu, coi Philip nước Pháp như trẻ con mà bóp mũi luôn cả cụ Beaumanoir, Grand Master của dòng Hiệp sĩ Thánh chiến, đương thời được coi là tổ chức quân sự đáng sợ nhất thế giới Thiên Chúa. Hai cụ này đều có vẻ tốt bụng nhưng nóng tính, cục lên là bất kể. Cụ Quan thì dâng nước dìm chết cụ Đức Bàng, cụ Dick thì hào hiệp, thằng em mưu phản mấy lần vẫn tha, thế mà lên cơn phát thui luôn năm chục ngàn mạng nam phụ lão ấu, đàn bà trẻ nhỏ thành Antioch, sau cứ ân hận mãi. Cả hai cụ đều cách này hoặc cách kia làm phá sản nước mình, cụ Quan thì làm mất Kinh Châu mà kế liên Ngô chống Tào phá sản, cụ Dick thì đơn giản, chuộc cụ ấy ra là nước Anh khánh kiệt. Hai cụ này sinh tiền tung hoành ngang dọc thế mà đều chết lãng xẹt, cụ Quan thì bị thằng tôm tép Phan Chương nó tóm còn cụ Dick thì đánh khắp sa mạc ko đối thủ, nhưng lại chết ở cái thành Limoges bé như cái đấu, đến nỗi đời sau cụ văn sĩ xứ Tô Cách Lan là Walter Scott phải cảm thán rằng : "Sinh thời đánh khắp bốn phương,Cuối đời chết gục xó tường phong rêu." Thật ra thì xét chi li cụ Dick nước Anh có vẻ có văn hóa hơn cụ Quan nước Tàu, ít nhất là cái khoản sinh ngữ. Thấy bẩu, cụ này ngoài tiếng Pháp và thổ ngữ xứ Ăng zu quê nội ra thì còn nói tốt tiếng latin, tiếng Saxon của đám thần dân Anh Cát lợi, sau đi thánh chiến bên Phi lít tanh còn chém tiếng Ả rập như gió đến nỗi cụ Saladdin xứ Syria còn lác cả mắt. À, hình như lúc bị cầm tù bên Áo còn ra rả chửi tay bo với Quận công Leopold bằng tiếng Đức nữa, kinh phết. Nói về tinh thần hiệp sĩ thì cụ này khá, lúc bé theo thụ giáo cụ Guillaume Le Maréchal, cũng tức là cụ William Marshall Sư Tử Đỏ, hiệp sĩ vĩ đại nhất châu Âu đương thời. Sau cũng đủ khiêm tốn để nhận rằng mình ăn được cụ Marshall lúc đã về già, chứ khi cụ kia tráng niên thì chưa chắc. Chứ em chưa nghe cụ Quan ngoài tiếng Tàu ra thì còn nói thêm được tiếng Nhật hay Hàn, còn nếu 3 nước Ngụy-Thục -Ngô nói ba thứ tiếng khác nhau thì không kể. Với đệ cụ Dick thì có vẻ hoành hơn là đệ cụ Quan. Đệ cụ Dick, không nói về chức tước công hầu, cũng hết thảy đều là các hiệp sĩ tiếng tăm thân trải trăm trận, ví dụ cụ Henry Bohun, quận công Essex hay cụ John FizPatrick, bá tước Salisbury, hay một cụ (hư-cấu) là cụ Ivanhoe Bị ruồng bỏ, người Saxon Chứ không như cụ Trường, chỉ có mỗi một thằng mặt trắng Quan Bình đứng khoanh tay, với một thằng mọi râu ria Châu Thương cầm cái mác... hầu hai bên.Chỉnh sửa cuối: 26/11/17
Risa Sư tử tâm trong Ai van hô phải k lão
Page 17
Dạ cụ, nhưng ý em thật ra không nhấn mạnh đến quy mô to bé, lực lượng nhiều ít gì đâu cụ. Nói đất Lương Sơn ngang dọc không biết đến vài trăm dặm không chỉ là một cách nói thôi ợ. Cái chính là, nếu bình Thủy Hử từ cái đoạn "Vũng Lương Sơn bạn vàng kinh giấc mộng" trở lại thì cụ phải nhận với em là thành tích to nhất của Lương Sơn cũng chỉ bóp được mấy thằng địa chủ cường hào quanh quanh đấy là Hổ với Chúc, riêng Chúc thì còn phải nện đến ba nháy mới vào mà còn toi mất cả xếp nhớn là bạn Cái Thiên Vương. Còn lại vây phủ đánh huyện gì gì thì cũng chỉ đến chém giết lộn bậy một đám dân lẫn lính, rồi cướp bóc vơ vét lương tài xong phắn vội chứ nào có chiếm được thành, cắm được cờ ở chỗ nào đâu ợ? Nếu tính tiếp đến phần Hậu Thủy Hử thì anh Am Thi Nại chém gió là Lương Sơn đứng đầu danh trạng 4 thằng giặc trong cung Huy Tông chứ tuổi tôm mà so với Phương Lạp, hùng cứ cả một dải Giang Nam, lập được quốc, lên được ngai, có kinh đô Hàng Châu, trên có Hoàng đế dưới có bá quan, đầy đủ như ai. May ra có được đúng một cái công tích là cự được quân Liêu, còn lại thì luận về tài, đã mất công làm loạn mà không chiếm được thành lập được quốc như Phương Lạp là vô tài, cùng xuất thân là dân xã hội đen như nhau mà lại cam tâm làm ưng khuyển cho xxx đi đánh giết anh em xã hội như Điền Hổ Vương Khánh, ấy là vô đức. Nào tay không đánh hổ, nào nhổ bật gốc thùy dương, nào trận liên hoàn mã, nào câu liêm sang, có Oanh Thiên Lôi, có Thần Hỏa, có Thánh Thủy, có cả một tay thầy cúng Thắng Công Tôn... thế mà kéo quân về Nam, sau lưng có chục vạn quân Đồng Quán tiếp ứng mà cứ đụng trận là chết, đá đè nát thây như Thời Thiên, tên bắn như nhím là TRương Thuận, nhẹ thì cụt tay như Võ Tòng, nặng thì đứt làm đôi như Bao Húc, chết một thân như Tần Minh mà chết cả đôi thì có Trương Thanh-Tôn Nhị, Vương Anh-Hổ Tam.., Cứ căn cứ vào tỷ lệ chết giữa hai bên thì luận võ công lẫn sức mạnh em thấy cu Bàng Vạn Xuân xem ra còn chấp được cả lô hảo hán Lương Sơn. Đấy cụ thớt hỏi ai mạnh nhất Thủy Hử, em xin vote Bàng VẠn Xuân một phiếu ợ. Ấy cũng may là sinh muộn cỡ hơn trăm năm, chứ đẻ sớm hơn khéo cả đờn ông đờn bà 108 đứa bị cụ Tuấn Ngô aka Kiệt Lý Thường nhà mình chôn hết ở bờ sông Như nguyệt rồi ấy chứ. Giả sử vậy thì giờ đền thờ Tống Giang với Lư Tuấn Nghĩa lại ở chân cầu Chui... Vâng cụ. Em khoái cụ này vì cụ ấy là học trò cụ William Marshall, mà nói chung cụ ấy vui tính phết. Chỉnh sửa cuối: 25/11/17
Cụ kiệt nhà ta chiếm đc hai cái thành nhỏ xíu sát biên sau đó rút vội không lấy đc chút đất nào đánh sân nhà còn mất đất cao bằng mấy chục năm sau mới đòi đc. So lương sơn thì khiên cưỡng quá. Lương sơn không chiếm thành dựng cờ vì bản chất nó không phải là mưu phản hay khởi nghĩa. Nó chỉ là chổ dung thân của anh hùng đợi chiêu an Mà lương sơn đánh chúc gia là lúc đầu còn yếu thôi sau đánh tăng đầu thị đánh đại danh phủ đánh phủ đông sơn phủ đông bình... Một phủ của trung nó rộng ngang với bắc bộ của việt nam. Sau dẹp phương lạp. Lực của phương lạp là bá chủ phương nam chiếm 6 châu và 4 tỉnh vậy diện tích ông chiếm gấp đôi việt nam vậy mà đấu lương sơn vẫn thua.
Theo em tác giả mạnh nhất. Để viết ra dc bộ truyện như vậy thì trí tuệ và tài năng quá hoàn mỹ
Em lại thưa với cụ thế này, nội dung cơ bản của quyển này chính là ở mấy chữ "Quan bức dân phản", nhưng phản rồi thì làm cái gì nữa mới là vấn đề, bạn tác giả Am Thi Nại giải quyết cái mệnh đề đó có thể nói là xuất sắc nên Thủy Hử mới trở thành danh tác. Thoạt đọc thì thấy bạn ấy chửi mấy bạn Huy, Khâm nhà Tống, bạn Cầu Cao, Kinh Sái, Quán Đồng... nhưng đọc kỹ mới thấy cái thằng bạn ấy muốn chửi là thằng Chương Chu nhà Minh. Ấy theo em cụ cứ nên nhìn sự việc theo hướng đấy, chứ cứ sa đà vào chuyện to hay bé, đất cát rộng hẹp thế nào, hay cơ bản là 108 đứa ấy em bảo là côn đồ, cụ gọi là anh hùng, cứ thế anh em ta chắc tranh luận đến ngày này sang năm chả hết chuyện. Sống trong thời phong kiến, Quan thì chắc chắn sẽ bức, vậy dân thì chỉ còn nước phản. Nhưng phản rồi thì làm cái gì nữa? Dám chơi đến cùng thì lập hẳn quốc gia riêng lên ngôi Hoàng đế như Phương Lạp, gặp may mà cô thương thì ngóem luôn thiên hạ như bạn Chương Chu, đen thì bất quá vạn kiếp mang tiếng làm giặc như Hoàng Sào, tệ nhất thì vui lòng làm mấy thằng cướp bạc lẻ như Điền Hổ, Vương Khánh. Nhưng bi kịch của đám Tống Giang là ở chỗ làm phản xong đếch biết làm cái gì nữa, chiếm đất dựng nước riêng thì không dám mà an phận làm côn đồ thôn thì không đành, nên đành vuốt bụng tự an ủi mình là anh hùng, do dòng đời xô đẩy nên tạm làm xã hội đen một thời gian, chờ chính quyền thương mà khoan hồng thì lúc đấy ta đi làm xxx... Thế nên ở trên em nói, danh sách 4 thằng giặc thời Tống mạt, bạn Am không viết về 3 thằng kia mà lại chọn thằng mặt đen làm vedette là có nguyên nhân của nó. Giá trị thứ 2 là Thủy Hử nó gián tiếp bóc mẽ mấy thằng thiên tử nước Tầu, bất quá chỉ là một loại Tống Giang nhưng máu hơn, hoặc là loại Phương Lạp nhưng gặp vân đỏ hơn, thế nào cũng được... chứ chả phải là con giời con đất gì. Chứ nếu bạn Am Thi mà cũng tư duy như cụ, chỉ nhìn vào quân đông, đất rộng thì bạn ấy chọn viết về PHương Lạp cho khỏe có hơn không. Em chạy tí, hẹn các cụ chiều chém tiếp chủ đề này ạ.
Ngọc Kỳ Lân - Lư Tuấn Nghĩa nhé các cụ!
Da ra ngồi cafe mà thằng đối chén nó chưa lên, em lại xin phép chém tiếp ạ, đang máu.
Cụ Át có lẽ ko nhất trí với em ở chỗ em nhìn đám Lương Sơn như một lũ côn đồ, nên cứ cố chứng minh là chúng nó hoành. Em đã nói từ đầu xin cụ bỏ lỗi rồi, nó làm giặc ở Tung của thì phải theo quy mô Tung của, cụ He Quận làm cướp ở An Nam thì phải theo quy mô An Nam. Thế mà dân theo cụ He cũng tới hàng vạn, (ấy là cụ Vượng Sử chém thế, em nghe biết thế), và quan trọng nhất, cụ Át xin chú ý chỗ này ạ, là cụ He chiến đến chết chứ ko hàng, éo thèm xun xoe chờ bố con thằng nào chiêu an cả, nên em mới nói thằng Giang thằng Dụng sang An Nam mà xách dép cho cụ Cầu về trình làm giặc ạ.
Bọn thảo khấu Lương Sơn này tuy tay chân có khỏe mạnh nhưng óc bằng quả nho, để cho cái thằng Tống Giang nó thao túng.
Còn về khía cạnh anh hùng, em cũng nói luôn là anh hùng éo gì cái bọn đấy? Hở ra chỉ biết xiên, giải quyết cái gì cũng bằng cách xiên là hết chuyện. Chuyện hình sự như vụ Kim Liên, thằng Tòng Võ nó giở dao búa ra em còn hiểu được, đến chuyện con vợ thằng gì mặt vàng, à Bệnh Quan Sách Hùng Dương, phịch nhaui với thằng sư, đấy là dân sự, đáng lẽ nó làm đơn ra toà, ly dị đàng hoàng, đây nó với thằng Tú Thạch Biểu Mệnh Tam Lang giết luôn con nhà người ta, đã thế lại còn mổ bụng moi ruột ra, hành vi thủ đoạn rõ là dã man tàn nhẫn, quiyết tâm thực hiện hành vi phạm tội đến cùng. Nếu cứ theo hệ quy chiếu đấy thì bạn Dương Nguyễn Hải mới bị tiêm gần đây cũng xứng đáng lên Lương Sơn ngồi ghế đầu lĩnh.
Xinh nhất là Phan Kim Liên
Chuyện nó hàng em không nói nhưng riêng quy mô cụ tôm he nhà mình tuổi gì mà so với lương sơn?
Rồi nữa, thằng Thâm Lỗ đánh một thằng côn đồ có số má thấp hơn, cứu được 2 bố con một người lương thiện thì thằng Tòng Võ bạn nó thịt một lèo mười mấy người vô tội làm ôsin nhà Trương Đô Giám; thằng Thuận Yến giết cả nhà bạn gì làm nghề lang băm, hồi nào em cũng ko nhớ. Rồi thằng Qùy Lý thì nổi tiếng lạm sát người vô tội, cướp pháp trường ở Giang Châu nó chả chém nhầm bao dân thường... anh cái gì, hùing cái gì???
Chém hơi xa rồi, em quay lại tí chứ ko cụ thớt cụ ấy lại hát "Cụ đi xa quá, cụ đi lạc đề quá..." Nói về mạnh, kiểu truyện Tàu chương hồi cuối cùng rồi cũng chả bảo được là thằng nào hơn thằng nào. Hồi này đọc thì thằng Tòng Võ cứ như sôngoku, hồi sau thằng Thâm Lỗ lại chả kém gì Ca-đích... đại khái thế. Em thì thấy, mạnh hay giỏi còn tuỳ tình huống, tỉ như ko phải Võ Tòng mà là Quan Thắng, vướng víu giáp chụ với con phóng lợn kềnh càng hoa hoè hoa sói, có khi gặp phải con hổ Cảnh Dương lại tèo, Quan lão gia biến thành Quan Jămbông...
Thêm nữa, viết kiểu chương hồi mô phạm cứ phải nhét cho bằng được đủ số 36 thiên cang 72 địa sát nên lắm nhân vật thành thừa. Đã có bạn Chước Hô Duyên, còn phải cố nặn thêm bạn Thắng Quan, CV con ông cháu cha giống nhau như hệt, cuối cùng nhân vật mới ra sân khấu thì rõ hoành mà sau mờ tịt. Tương tự, ta có bạn Minh Tần rồi lại có bạn Siêu Sách, bạn Mỹ Nhiệm Công rồi lại bạn Bệnh Úy Trì, bạn Mẫu Dạ Xoa rồi lại bạn Mẫu Đại Trùng, trộm gà chó có bạn Thời Thiên rồi lại có bạn Thang Long, có hai anh em Giải Trân Giải Bảo rồi còn cố nhét thêm Khổng Minh Khổng Lượng, một thằng Lã Phương chơi kích lại nảy nòi thêm thằng Quách Thịnh đú theo... nói chung bạn Am này cũng nát.
Đám lương sơn chỉ là đám cướp man rợ anh hùng chó gì đám này. Như anh lâm xung tuy cũng mô tả là anh hùng đấy nhưng khi cần nộp đầu danh trạng anh cũng xách dao đi thằng nào xui đi ngang mà gặp anh thì tự nhiên chết mà éo hiểu sao mình chết. Còn anh tòng man di hơn anh càn nhà thằng trương đô giám. Giết nó thì còn tạm hiểu nhưng anh làm luôn cả nhà 17 mạng cả nô tỳ người hầu anh làm nốt thì độ man di của anh nó lên đỉnh. Đó là chưa bằng góc thằng đen lý quỳ
Bản thân lương sơn trong lịch sử là thất bại. Vậy cụ là tác giả cụ tính bịa đặt lịch sử chém cho nó thành công thay triều hoán vị à? Loại truyện tào lao đó ai đọc? Cụ không thể có kết cục nào hay hơn thủy hử đâu. Thủy hử kết rất hay có đứa chết trận có đứa bỏ đi có người quy ẩn có người làm nghề cũ có người về triều. Kết cục hợp lý. Những kẻ làm ác như lý quỳ bị chính người nó phục nhất là tống giang giết. Ngô dụng chuyên mưu hèn kế bẩn hại người thì trơ mắt nhìn lương sơn tan rã rồi treo cổ. Lư nghĩa tống giang thích về triều thì bị đầu độc. Bọn ăn thịt người như tôn thanh mẫu dạ xoa yến thuận đều chết thãm. Còn bọn còn lại đều nhận kết cục xứng đáng. Người khôn thì bỏ đi... Chỉnh sửa cuối: 26/11/17 Page 18
Rambo mạnh nhất
Thi Nại Am đủ giỏi để tô vẽ thảo khấu thành anh hùng, cũng là sự phát triển đến cùng tột của đại địa chủ TQ, như các anh ss, sa là sự phát triển cùng tột của đại tư bảm Đức. Nghĩa là khi của cải trong cả hội đã chia xong thì những cá nhân có ý chí tước đoạt mạnh mẽ chỉ có thể làm ống Giang hay đô Hít.
Anh Hít sau lưng là cả một đống triết gia trang bị về tư tưởng nên dám oánh cả thế giới, ống Giang là dùng mẹo quan đi làm cướp nên loay hoay trong cái vũng Lương Sơn, sang tỉnh khác là không biết cách lấy quân, lấy lương dẫn đến bị dẹp khi sang đò.
Nói vậy em e là cụ ko hiểu ý em rồi. Sở dĩ Thuỷ Hử trở thành danh tác, như em nói là do bạn Am bạn ấy đọc vị được rất minh bạch mấy vấn đề thế này: - cái vòng luẩn quẩn Quan-Dân, Trung - Phản, cái bế tắc của thằng nông dân trong xã hội phong kiến Trung Quốc. Bạn Am đã mô tả rất chuẩn cái mâu thuẫn tâm lý phức tạp của một thằng dân Tung Của tiêu biểu là thằng Giang Tống, trung ko xong nên phải phản, mà phản rồi làm gì nữa thì đếch biết. Quan bức thì dân phản, phản mà thành thì Dân lại thành Quan, lại đi bức dân, dân kia lại phản, cái mâu thuẫn đấy cứ lòng vòng luẩn quẩn, thằng dân đã dám phản mà lại ko chấp nhận trở thành quan thì chỉ còn con đường chết cho xong, bạn Am mô tả được cái bi kịch đấy nên Thuỷ Hử mới có giá trị. - thứ 2, bạn ấy gián tiếp nói rằng mấy thằng trùm cướp mà có gặp may lên được ngôi Hoàng Đế thì cũng chả phải con giời, thiên tử gì đâu, chẳng qua cũng tuyền lấy của nhà giàu chia cho nhà mình, cũng một phường ăn gan uống máu người ko tanh thôi. Túm lại cũng là một phường Tống Giang nhưng máu hơn, quyết tâm làm phản đến cùng hay nói như ngôn ngữ bây giờ là có tinh thần cách mạng triệt để hơn; hoặc là một loại Phương Lạp nhưng số đỏ hơn, ko bị triều đình bóp chết nên từ từ nuốt được thiên hạ. Thế nên nói chuyện đời Tống mà thằng Chương Chu Thành Tổ nhà Minh nó mới rồ lên, bắt bạn Am bỏ ngục là vì vậy, vì nó thấy trong hình ảnh Tống Giang, Lý Quỳ, Thời Thiên có hình ảnh của nó. Sau này bạn Mao cũng phát động phong trào Phê Tống Giang cũng rứa, chẳng qua thấy mình cũng lưui manh thế thì phải phê chứ ko thì mất uy tín lãnh đạo... Giá trị của Thuỷ Hử là ở chỗ đấy cụ ạ.
Thằng bắt anh am là vua nhà nguyên chứ có phải anh sư cọ nguyên chương đâu
Lương sơn hư cấu bỏ m ẹ. Suy cho cùng, cũng là một đám lục lâm thảo khấu. Hỏi như cụ chẳng khác nào bảo Nam Cam với mafia Nga anh nào có tuổi so với anh nào? Làm sao mà so sánh được. Chỉ ghét cái kiểu tư duy: lục lâm thảo khấu tàu thì dưts khoát phải hơn lục lâm thảo khấu Việt Nam.
Cụ phân tích hay đấy, thời nhà cụ Chương có câu: muốn làm quan, đốt nhà phóng hoả nhận chiêu an. Cụ Am cũng chỉ muốn tả rõ cái bi, cái bạo liệt đằng sau mấy câu văn vần đó. Thế nhưng, cụ Am lại dựa trên những chuyện kể dân gian sẵn có nên cùng với văn tài riêng mình, cụ đã dựng lên một tượng đài những kỳ nhân tráng liệt vừa hung bạo vừa đau đớn đến tột cùng: Cái đau của cụ Giang là nỗi đau của một cán bộ mất biên chế Cái đau của Lâm xung là cái đau của một hán tử gặp hoạ tán gia thiệt thê, coi như tuyệt tự. Cái đau của Lý Quỳ là cái đau của một cá nhân xã hội không coi là người, chỉ biết uống rượu đánh bạc làm vui, sống đời bản năng, lâu dần coi những hạng xung đột với mình cũng khôgn phải là người nữa, tiện là chén tốt. Ngoài ra còn những cái đau khác do luật pháp dựa trên sự bênh thằng cướp giỏi, cướp có văn hoá như của Dương Hùng hay Dương Chí thì là hậu quả đương nhiên và không quá bi phẫn như mấy cụ kia. Tức thị nà như anh Lo Ton tức Lỗ Tấn đại nhân đã nói: sử Tàu cơ bản là chỉ nằm trong mấy chữ “ăn thịt người”, ấy là vì bọn thống trị Tàu cơ bản không coi dân là người, chỉ coi là tiểu nhân/sub-human thôi.Điên cả mà.
Ất toàn đọc sử nửa mùa nên bị ngộ độc chữ Tàu nặng : cái phần nhân quả báo ứng Ất nói là phần hậu Thuỷ Hử Kim Thánh Thán đã gọt phắt đi vì biết thừa đó là mấy quan cắm thêm vào, có thể qua tay họ Thi. Lời bình Kim Thánh Thán cứ chưởi ống Giang nhèm nhèm cũng vì biết được cái mẹo lên vua của mấy anh thảo khấu có chữ, kiểu như cụ Ánh nhà Ất đấy
À quên Ánh cõng rắn xem ra không tự tay làm nên cái gì, so ống Giang thấp hơn 1 bậc
Lục lâm việt chỉ nổi loạn ở địa phương nhỏ. Quy mô sao so đc với bọn bên tàu
Ở cõi ô ép này có những thằng bị khùng nặng lắm luôn.
Chưa khùng bằng có tay lập cả chục thớt về Ánh, chục thớt về cụ Huệ Thôi thì thỉnh thoảng gặp phải cho tí vắc xin chữa bệnh rồ hero, các cụ khác thông cảm
Cuối cùng, em xin tán rộng ra tí chút, nhân tiện phê cụ Át một tí ạ. Như trên cụ bẩu, thằng Tiên Lữ Phụng là chiến thần đệ nhất thời Đông Hán kô ai dám cãi, em thì nghĩ dư lày: cụ có thể ko dám cãi, em thì ko buồn cãi, chứ nhìn sơ sơ trong 3 quốc đầy cụ dám cãi đấy ợ. Cùng thời thì bạn Phi trâu tức thị Đức Trương Dực nước Yên chả chửi thẳng mặt là gia nô ba họ, bem một lần ở Hổ lao quan chưa đã, về Từ Châu Tân Dã mấy lần cà khịa bem tiếp mà thằng Bố có dám đâu, quay ra giở tiểu xảo bắn kích bắn kiếc để lòe... bạn Quan công công thì thâm trầm hơn, vuốt tí dâu dia ko nói chứ trong bụng chắc cũng khinh như mẻ. Ừ thì một con nghẽo lông đỏ tung hoành trong đám quân trăm vạn, một cây phuốc xét Phương Thiên đánh khắp 18 lộ chư hầu... rồi sao, bị 3 cái thằng tôm tép Tục Ngụy, Hiến Tống, Thành Hầu nó trói như trói con lợn, ra trước Toà án nhân dân huyện thì mếu máo xin tha chết, lạt buộc có tí chút mà kêu váng lên là trói chặt... Kém tí tuổi thì cụ không dám cãi chứ em nghĩ, bạn Khang Hứa Trọng mèo điên, bạn Vi Điển chó dại nhà Tào, sau tí nữa thì bạn Khởi Mã Mạnh con cháu bạn Viện Phục Ba chuyên nghề bóp vếu chị em nhà người ta, hay bạn Ương Văn A... mấy bạn đấy mà bảo Bố ngồi mâm trên thì các bạn ấy không phục. Đơn giản thôi ạ, chưa đánh với bố được một trận ra môn ra khoai thì tuổi éo gì mà vỗ ngực xưng Bố? Xiên trộm được bạn Trác một nhát thì bị mấy thằng lìu tìu Thôi Lý, Dĩ Quách nó lùa cho chạy như vịt, đến nỗi bác bố vợ hờ là cụ Doãn còn phải nhảy cầu, anh hùng giề, chiến thần võ thánh cái giề?Nên thôi cụ ạ, truyện Tầu nó hấp dẫn là vì mấy bạn tiểu thuyết gia Am Thi Nại, Trung La Quán nó nói phét thành thần, chém gió thành bão, đại khái nói như cụ Điền Nguyễn Tiên tức Dzu nhà mình là "mua vui cũng được một vài trống canh", chứ cứ tích phân ra thì cụ khen hết lời cũng không sai, mà em chửi thậm tệ nghe cũng có lý. chém đến không ngượng mồm, kiểu Hạng Võ cử đỉnh nghìn cân, hay bạn Quỳnh Tần đời Đường hai tay cầm hai cái dùi cui gọi sang mồm là cái gì Đồng giản, không thèm đánh mà cho con nghẽo quất đuôi phát là thằng tướng địch mũ mão giáp trụ đầy đủ phải nát sọ... chém mãi thành dai với dại, mua vui cho các cụ mợ Ofun thế đủ rồi, ta dừng đây cụ nhể?
Full tiếng Anh thì e chệu rồi, chắc sau này có thời gian mới nghiền ngẫm được ợ, tks cụ. Ko liên quan nhưng theo cụ trong Tam Quốc, ai là mưu sĩ số 1?
Dực đức tuổi gì đòi chơi anh bố? Lần nào cương anh bố cũng đều nhờ lưu bị đánh chiêng thu quân. Anh vũ râu dài nổi tiếng kiêu ngạo không thèm giết kẻ ngã ngựa mà phải xông vào 2 đánh 1 với anh bố là đủ biết lúc đó anh dực đức sắp toi rồi.
Theo cụ thì ai là mạnh nhất trong Thủy Hử ạ? Page 19
Đạo diễn là mạnh nhất ạ, thích đồng chí nào chết, chết thế nào, thậm chí chết đi sống lại đều được ạ. Chả cần dùng võ thuật, chỉ dùng tay chỉ một cái là chết...
Tống giang
Nhân vật trong truyện mừ mợ. Em cho ai có quyền cho kẻ khác chít mà k kẻ nào có thể can đc đó là mạnh nhứt ạ.
Phim đó hay nhỉ bác ! Mà em nhớ không nhầm thì phim đó là phim “ Lâm Xung ” ạ. Phim chủ yếu xoay quanh nhân vật Lâm Xung do Cao Hùng thủ vai. Thang Chấn nghiệp vào vai Yến Thanh cũng hay. A hi
Bin Laden No.1
Dạ em thì thấy mạnh nhất Thủy Hử là tay này, Thánh thủ thư sinh Nhượng Tiêu. Thằng cu này là kế toán trưởng kiêm thủ quỹ tiền lương của tập đoàn giang hồ xã hội đen Lương Sơn Bạc, hàng tháng đám Cái (con) Tiều, Giang Tống Kịp Thời các thứ các thứ đều phải đến xếp hàng để nó phát lương hết. Nó mà không phát lương thì ngày hôm sau Tòng Võ, Lỗ Thâm lấy đâu tiền uống rượu, Quỳ Lý lấy đâu mà lô đề xóc đĩa, còn Thanh Yến thì chịu chết không ra Quất Lâm Tự phịch bạn Xư Xư Lý được...
Kiến văn cụ hạn hẹp. Thằng Tiêu Nhượng sợ thằng Thời Thiên lắm. Tiêu Nhượng chờ tay kia ngủ rồi mới dám ngủ. Thời Thiên thì sợ em với Lý Quỳ vi hai đại ca nóng tính!
Cái này em không rõ nhưng tiện thể hỏi Đề Hạt, thế thằng Thanh nó đi ăn lẻ có bao giờ nó rủ Đề Hạt đại nhân đi cùng không ợ?
Chu Đồng với Lôi Hoành là sai nha của huyện (thấy 2 ông này tuổi sàn sàn nhau và cũng sàn sàn Lư Tuấn Nghĩa) làm sao lại là thầy của Lư được nhỉ?
Chả thằng đ éo nào mạnh. Một đám giặc cỏ cướp của giết người đốt nhà, chả có cái gì đáng để tự hào.
trong thủy hử manh nhất là phan kim liên . cứ nhắc đến em này là em phọt mẹ nó ra ko kìm đc Page 20
Vote cho Lâm xung, lâm giáo đầu
Nghe cụ phân tích cũng thấy hay hay nhưng mà cụ toàn nói cái ai cũng phân tích được. Em thấy hình như cụ quên mất cái căn bản nhất của Thủy Hử là truyện dã sử. Ko phải lịch sử mà cũng ko phải hiện thực mà cụ đem so với Walter Scott hay gì gì đấy Khi đọc truyện người ta hoà mình vào cái không gian mà ông tác giả ông ý vẽ ra chứ ko ai lại đi lấy hiện thực mình đang sống để quy chiếu câu chuyện cả. Ví dụ cái loại người nào mà giết người qua đường để cho vào bánh bao nhân thịt! Chuyện chém giết trong Thuỷ Hử nó có tính ước lệ và là cách xây dựng nhân vật của ông tác giả chứ ko phải kiểu mạng đổi mạng như trong Bao Công đâu ạ. Nếu ko thì bọn 108 đấy mang ra cẩu đầu trảm hết rồi lấy đâu nhân vật mà dựng truyện nữa Túm váy lại là đọc qua các comment thấy có comment của cụ là trong số đáng đọc nhưng cụ so sánh nhiều cái chân phương quá nên em phản biện chút.
Chỉ là đám giặc cướp tầm thường, không đề ra được khẩu hiệu gì, mục đích gì tốt đẹp cả. Lưu Bị nhà nghèo rách, toàn đi chém gió, cuối cùng vẫn vớ đc mấy miếng đất chó ăn đá gà ăn sỏi là nhờ cái chí của nó không thường, như Tào Tháo từng nhận xét. Cái chí muốn nhất thống thiên hạ, muốn cho thiên hạ ấm no thái bình, cái chí ấy chỉ có Tào và Lưu là có thôi.
Cụ đang nhầm sang Tam Quốc à Thế anh Lưu Bang cũng có khá gì hơn đâu
Lưu Bang xuất thân giông giống Thác tháp thiên vương Tiều Cái. Nhưng chí lớn trùm thiên hạ, lại gặp thiên thời địa lợi nhân hoà nên thành vua. Tiều Cái chết sớm không tính, còn thằng cha Tống Giang kế nghiệp lãnh đạo LSB nhưng mơ ước lớn lao cả đời chỉ là có chức quan nhỏ để thể hiện lòng trung quân ái quốc thì chỉ có nước bốc mứt ăn vã.
Xuất thân nông dân và khởi nghĩa vì nông dân chỉ có tàn Nhớ Thái Bình thiên quốc cũng vậy Tây Sơn bên ta cũng vậy
Tiều cái cũng chỉ muốn tìm chỗ trốn quan lại chí có muốn mưu phản đâu. Mỗi anh lý quỳ muốn đại ca làm hoàng đế. Mà ko có tống giang dụ chỉ mình tiều cái có mứt mà đám tinh hoa sau này lên lương sơn
Làm cái gi cũng vậy, có thăng có chữ nó chống lưng đằng sau cho mới khá lên được. Như Lý Công Uẩn có tay sư trọc gì đó, Lưu Bang thì tin Trương Lương hơn cả cha mẹ nói gì cũng gật, Tào dùng Quách Gia, cả 1 đám cướp như L Sơn thì làm ăn đc gì. Chẳng qua thời loạn gặp may. Thang Hoa Ky nó hơn, nó cai trị các dân tộc khác là đúng thôi, vì nó kêu gọi bình đẳng giữa người với người, cho người ta tự do dân chủ.
Giống nhau cái xuất thân thôi cụ, đại ca xã hội thâm một vùng tụ tập được mấy thằng đàn em võ biền dưới trướng. Chứ chí hướng thì khác nhau xa lắm.
Thật ra nói cho đúng để lật đổ 1 vương triều sau thời Đường bằng khởi nghĩa là hơi khó Chỉ có tụi Mông Thát, Mãn Thanh mới làm được điều đó Còn khởi nghĩa thất bại hết, Minh Thành Tổ thì có cái lợi hơn là lật đổ Nguyên không phải dân hán
Minh thái tổ, Còn thành tổ là chu đệ. Anh mao cũng tính là khởi nghĩa lông dân đấy
Mạnh nhất là ông Thi Nại Am. Ông ý thích thằng nào chết là thằng đấy đếch sống được nhá
Hoa kỳ nó mạnh vì anh oasington anh ấy không làm vua mà mấy năm sau anh về cho thằng khác lên. Và anh áp dụng thể chế cộng hoà nghị viện của la mã vào trị quốc Page 21
E chịu, e nhường cụ dưới vậy
Đọc Thủy Hử từ bé và cho đến tận bây giờ vẫn chỉ thích mỗi lãng tử Yến Thanh, bọn đầu lĩnh Lương Sơn khác toàn lũ lỗ mãng, ngu trung cả
E thích nhất Kim Liên
Iem nghĩ là Phan Kim Liên ạ
Em nghĩ mạnh nhất là ““Tứ đại ác nhân” Dương Tiễn – Cao Cầu – Đồng Quán – Sái Kinh. Toàn cao tuổi
Thời Tống có lẽ là thời mà triều đình yếu nhất trong lịch sử Trung Quốc, ít ra là về mặt quân đội. Bị các nước đàn em như Liêu, Hạ, Nguyên Mông ăn hiếp suốt, Kiêu binh, giặc cỏ nổi lên không dẹp nổi. Còn nói về người mạnh nhất theo phóng tác của anh La Thứ thì em muốn sở hữu kỹ năng của anh Thuận nhất, anh ấy có thể nằm ngủ dưới nước 3 ngày 3 đêm hãi thật, Không biết so với anh Yết Kiêu bên mình thì ai hơn.
Cụ chả đọc lịch sử rồi. Vua thời Thủy Hử là Tống Huy Tông, 1 trong những hoàng đế ươn hèn và nhục nhã nhất lịch sử Trung Quốc. Khi bị quân Kim tấn công vì sợ hãi đã nhường ngôi cho con để lên làm Thái Thượng Hoàng, xin cống nạp, cầu hòa quân Kim mà không được. Sau quân Kim tràn vào thành bắt cả 2 bố con, phế xuống làm thường dân không cho dùng đồ hoàng gia mà phải mặc quần áo như dân thường. Bị đưa về kinh đô của nước Kim sống lưu vong cho đến lúc chết. Sự kiện này trong sử sách Trung Quốc gọi là sự kiện Tĩnh Khang mà người Hán luôn coi là mối nhục khó quên |