Ca sĩ mỹ linh nếm thức ăn là ai?

- Con gái út của chị - Mỹ Anh - gần đây xuất hiện trên đài truyền hình Hàn Quốc, hát ở Mỹ, đoạt á quân The Heroes. Chị nói gì về thành công của con trong năm đầu đi hát?

- Hôm Mỹ Anh hát trên đài KBS [Hàn Quốc], gia đình tôi mở tiệc nhỏ, cùng theo dõi con, cảm giác lâng lâng hạnh phúc. Lúc này, tôi mới thấm thía lời mẹ chồng: "Khi con của con thành công, con sẽ cảm thấy tuyệt vời hơn cả khi con đứng trên bục vinh quang". Trong năm tới, Mỹ Anh sẽ được 88rising - công ty đưa con sang Mỹ biểu diễn - dành cho một sân khấu chuyên nghiệp, với khung giờ đẹp hơn. Trước đây, tôi và anh Anh Quân muốn đưa nhạc Việt đến với bạn bè quốc tế nhưng chưa làm được. Giờ con đã bắt đầu thực hiện ước mơ dang dở của bố mẹ.

Mỹ Linh hát cùng con gái hát bài "Tonight You Belong To Me", dự thi chương trình "The Heroes". Video: Viva

- Chị chứng kiến nỗ lực của Mỹ Anh thế nào năm qua?

- Tôi vẫn hay nói rằng lũ trẻ thế hệ này phải "vượt sướng". Sinh ra trong gia đình nghệ thuật nổi tiếng, con có áp lực khẳng định cái "tôi". Tết Dương lịch, hai mẹ con cùng được mời hát ở một sự kiện. Con nói: "Mẹ ơi, đây là lần đầu tiên họ mời cả hai mẹ con mà không yêu cầu con song ca với mẹ. Vậy con đã là một nghệ sĩ độc lập rồi, không chỉ là con gái bố mẹ". Nghe con nói, tôi thấy mình hơi vô tâm, cứ nghĩ được hát cùng con là vui rồi. Tôi nghĩ một năm qua, con phần nào khẳng định khả năng, khiến bố mẹ tự hào.

Mỹ Anh vốn là một cô bé nhút nhát, dễ hồi hộp. Con có nhiều gánh nặng tâm lý nhưng không chia sẻ cùng bố mẹ. Tôi thấy con tự nghĩ ra bài tập cardio, rèn luyện để trong trường hợp không giữ được bình tĩnh, tim đập nhanh nhưng giọng hát không bị run. Sau khi con hoàn tất phần biểu diễn ở Mỹ, chúng tôi mới biết trước đó con mất ngủ một tuần, chỉ mong không xin được visa.

Nhiều người nói Mỹ Anh giống tôi lúc trẻ. Tôi thấy con giỏi hơn mình. Tôi không phải con nhà nòi, rất ngây thơ, ngô nghê, đi hát chỉ biết đứng im một chỗ. Mãi đến năm 23 tuổi, khi gặp Anh Quân, tôi mới bắt đầu có ý niệm về con đường mình sẽ đi. Mỹ Anh được học vũ đạo từ nhỏ, chuyển động cơ thể linh hoạt khi biểu diễn. Con tiếp xúc nhiều với âm nhạc thế giới, tự định hình mục tiêu sự nghiệp.

Vợ chồng ca sĩ Mỹ Linh bên các con Anh Duy [trái], Mỹ Anh [thứ hai từ trái sang], Anna [thứ hai từ phải sang]. Ảnh: Fanpage Mỹ Linh

- Là người đi trước trong nghề, chị khuyên con điều gì?

- Con làm việc chuyên môn với bố nhiều hơn, vì cả hai đều là nhà sản xuất. Về thanh nhạc, trước đây con không chịu theo học mẹ, mới luyện tập với tôi một năm. Tôi không áp đặt kinh nghiệm của mình mà để con tự do phát triển. Dù học cách trò chuyện, đối thoại và làm bạn với con, đôi khi tôi không tránh được kiểu càm ràm của các bà mẹ, khiến con thấy ngột ngạt.

Khoảng tháng 5, Mỹ Anh sẽ dọn ra ngoài ở riêng. Tôi nghĩ đây là điều cần thiết để con học cách tự lập. Ở nhà, người lớn thường coi con như trẻ nhỏ, lo lắng, nhắc nhở mọi thứ, khiến con chậm trưởng thành.

Mỹ Anh hát "Hương ngọc lan", bản hit của mẹ trong chương trình "Bữa trưa vui vẻ". Video: VTV6

- Chị quan tâm, kết nối với con gái lớn ở Mỹ, con trai ở Australia thế nào?

- Chúng tôi vẫn thường xuyên gọi điện thăm hỏi, cập nhật tình hình các thành viên mỗi ngày. Anh Duy có nhiều quãng thời gian stress vì bạn bè cùng thuê trọ về nước hết để học online. Con theo ngành y, phải ở lại thực hành trực tiếp. Công việc, thu nhập của Duy cũng bị ảnh hưởng. Trước dịch, con làm thêm nhiều việc như bồi bàn, dạy nhảy... Giờ điều kiện xin việc khó khăn hơn, con đi hỗ trợ tiêm chủng miễn phí. Tôi luôn dặn dò con sống tiết kiệm, lạc quan. Anna ở Mỹ công việc ổn định. Con bé là đứa chín chắn và trưởng thành, khiến chúng tôi ít lo lắng nhất.

Ca sĩ Mỹ Linh và Anna Trương. Ảnh: Fanpage Mỹ Linh

- Con gái lớn của chị - Anna Trương - từng muốn trở thành nghệ sĩ biểu diễn nhưng sau đó lại làm nhà sản xuất âm nhạc. Chị nói sao về lựa chọn của con?

- Tôi tôn trọng mọi quyết định của các cháu. Anna làm việc tại một studio ở Mỹ, công việc bận rộn, có thu nhập ổn. Một trong những quyết định sáng suốt nhất cuộc đời tôi là đã yêu thương, nuôi dạy Anna như con ruột. Hồi ấy, mẹ người Đức của Anna ban đầu không muốn xa con. Tôi và anh Quân mất nhiều công thuyết phục để được đưa con sang Việt Nam học tập. Con khi ấy ba tuổi, đã cho tôi những trải nghiệm quý giá của người mẹ. Lần đầu tiên đưa con đến trường, lần đầu tiên cầm phiếu bé ngoan, bằng khen của Anna, tôi đều rơi nước mắt. Hồi Anna mới đến Học viện Berklee College of Music, chúng tôi phải kìm nỗi nhớ con để lo cho cháu ăn học. Sau này, khi Duy đi học, tôi lại "chai" hơn vì đã quen điều ấy rồi, không còn xúc động nữa.

Hồi bé, tôi thần tượng anh trai, luôn nghe theo mọi điều anh chỉ dạy. Vì thế, tôi dạy dỗ Anna cẩn thận, từng ly từng tí để con làm gương cho các em. Sau này, Duy và Mỹ Anh cũng coi Anna như thần tượng, luôn hỏi ý kiến chị. Anna cũng thay bố mẹ bảo ban, chăm lo các em chu đáo. Con biết bố mẹ gặp khó khăn thời dịch nên gửi tiền giúp em Duy trang trải cuộc sống. Mỹ Anh cũng học chị, đưa tiền cát-xê đi hát, đóng quảng cáo cho bố mẹ. Con chỉ giữ lại phần nhỏ để mua những thứ mình thích, làm sản phẩm. Tôi mừng vì các con tự lập, biết san sẻ. Hai năm qua, vợ chồng tôi gần như không có thu nhập, sống dựa vào tiền tiết kiệm. Chúng tôi gặp áp lực kinh tế vì chi phí cho con trai học y ở Australia rất đắt đỏ.

MV "Tan đi" của Anna, ra mắt năm 2012. Video: Youtube Anna Truong

- Con gái lớn sắp kết hôn, hai con thứ đều đã có bạn gái, bạn trai. Chị cho các con lời khuyên gì về tình yêu?

- Anna và Anh Duy đều đã trưởng thành và hiểu chuyện, tôi không phải căn dặn nhiều. Chồng sắp cưới của Anna đã thân thuộc với gia đình tôi từ lâu, là tay trống trong ban nhạc chơi ở tour của tôi hồi năm 2018. Với Mỹ Anh, con không chính thức giới thiệu bạn trai nhưng tôi đoán được. Tôi nói với con rằng: "Tình yêu không chỉ toàn màu hồng, tình yêu có cả trái ngọt và trái đắng. Khi yêu, con có thể tận hưởng hạnh phúc nhưng có thể sẽ nếm trải cả đau khổ. Điều quan trọng là con cần tự biết bảo vệ mình". Tôi nghĩ, đứa trẻ nào cũng sẽ vấp ngã trong tình yêu nhưng đó là trải nghiệm trên hành trình trưởng thành.

- Chị và gia đình có dự định gì trong năm mới?

- Năm nay, gia đình tôi sẽ đón nhiều niềm vui. Tháng 5, Anna sẽ tổ chức đám cưới ở Mỹ. Tháng 7, con về Việt Nam làm tiệc. Con rể chúng tôi cũng sẽ ở lại một thời gian, hỗ trợ Mỹ Anh làm album đầu tay. Lần trước, tôi tiết lộ việc Anna đính hôn, bị Mỹ Anh mắng. Con nói: "Chuyện trọng đại của chị sao mẹ lại thông báo. Chị mới là người có quyền nói chứ". Các con giờ có tính độc lập cao, còn mình chỉ nghĩ đơn giản rằng: Chuyện của con cái thì bố mẹ thông báo cũng chẳng vấn đề gì.

Hai năm qua, tôi ít đi hát, đã quen với việc dạy nhạc online. Tôi mới đây hợp tác nghệ sĩ Thanh Bùi, mở trường nhạc mới mang tên The Rock & Pop Academy Hanoi, mục tiêu đào tạo các tài năng âm nhạc, vũ đạo Việt Nam theo chuẩn quốc tế. Tôi mãn nguyện vì hồi nhỏ từng mơ ước làm nhà giáo giống bố, giờ đây vừa được hát, vừa được dạy nhạc.

    Đang tải...

  • {{title}}

Hà Thu

"Gia đình tôi cũng như mọi gia đình khác, cũng có những lúc vui, buồn hay có những khó khăn… Chúng tôi đang sống cho mình và gia đình mình chứ không phải đang diễn cho mọi người xem nên giả sử như áp lực nào đó thì cũng không bao giờ từ phía công chúng cả", ca sĩ Mỹ Linh chia sẻ.

Mỹ Linh như một vệt màu sáng, dịu dàng và khác biệt giữa bức tranh âm nhạc nhiều mảng màu tối sáng. Chị dường như xa lạ với guồng quay hối hả của showbiz, như một kẻ đã nếm qua, đã chán ngán với giấc mơ ấy, giờ muốn tận hưởng một cuộc sống chậm rãi hơn. Quyết định mua đất ở xa khu trung tâm bụi bặm và chật hẹp để sống trong không khí thanh mát của thiên nhiên. Ngày tháng hiện tại của Mỹ Linh có lẽ là ngày tháng sống thật chậm, bình yên và hạnh phúc nhất.

Rồi ai cũng phải già và cũ đi

- Có cảm giác như chị đang dần bứt khỏi guồng quay hối hả của showbiz. Chị xuất hiện ít hơn. Phải chăng đó là điều khôn ngoan trong thời buổi thị trường âm nhạc bát nháo hiện nay?

- Tôi không thuộc về sự hào nhoáng của thế giới bạn nói, đó không phải là điều tôi hướng tới. Những gì tôi mong muốn là được thực sự là bản thân mình, nói tiếng nói của mình, khi đó bạn sẽ nhận được sự tôn trọng của bạn bè cũng như đồng nghiệp.

- Nhưng chị cũng không thờ ơ với âm nhạc Việt hiện nay chứ?

- Tôi nhận thấy sự chững lại của âm nhạc trong vài năm trở lại đây, thiếu những nhân tố tài năng mới có thể cho những nguồn cảm hứng mới. Bản thân tôi cũng ít nghe nhạc Việt, vì những gì mình muốn thưởng thức và có thể thưởng thức được âm nhạc nước nhà trở nên rất hiếm hoi. Nhạc giới trẻ đang nghe thì thực ra tôi hầu như không hiểu cả về phần âm nhạc cũng như về nội dung. Tuy nhiên, vẫn có những bạn ca sỹ trẻ tôi thấy hay và hấp dẫn như: Đức Tuấn, Trần Trung Đức hay Đinh Mạnh Ninh, Phương Vy… Nhạc sỹ trẻ thì có Thanh Bình, Duy Hùng hay Thành Vương là những cái tên đáng kể.

- Nhiều giọng ca thế hệ như chị hình như cảm thấy lạc lõng trước sự phát triển của nhạc teen, ca sỹ teen đang bùng nổ thời gian gần đây?

- Teen và nhạc teen luôn gợi cho chúng ta nghĩ đến những giá trị không mấy bền vững. Tuy vậy tính về mặt thị trường thì nó là thị trường vừa dễ tính lại tiềm năng. Thế cho nên việc người ta đổ xô vào thị trường này cũng không có gì khó hiểu lắm. Riêng mình, tôi luôn nghĩ rằng một khi đã hiểu rõ ràng cái mình muốn và chỗ nào thuộc về mình thì sẽ chấp nhận được nó mà không bao giờ cảm thấy lạc lõng. Tuy rằng, vẫn có nhiều những khán giả tuổi teen nghe nhạc của tôi nhưng về mặt đại chúng mà nhận định thì teen không phải là tầng lớp khán giả tôi hướng đến.

- Người ta nói các diva đang dần cũ đi, đang loay hoay tìm cách vượt lên trên cái bóng của chính mình. Chị vẫn xuất hiện thường xuyên ở nhiều chương trình, hát ở nhiều sân khấu với những bản nhạc cũ. Phải chăng chị ngày càng thận trọng và khó bứt phá hơn?

- Ai cũng sẽ phải già đi và cũ đi chứ, sao mà cứ mới mãi được, đó là quy luật mà. Tuy nhiên, tôi biết mình có khán giả của mình, những người đánh giá được những giá trị của tôi. Tin tưởng như vậy tôi vẫn cứ tiếp tục đi đường của mình mà không quá thận trọng cũng như không quá vội vàng.

Không cần phải trắc trở mới trở thành tài năng!

- Người ta nghĩ người hát hay là người có những trắc ẩn của riêng mình. Điều này ngược lại với chị, cuộc sống của chị viên mãn quá, công việc gia đình ổn định quá. Nó có ảnh hưởng đến cảm xúc của chị với mỗi bài hát?

- Tôi nghĩ người ta có vui sướng hay buồn khổ cũng phần nhiều do bản thân mỗi người có bằng lòng với những gì mình đang có hay không mà thôi. Cái nhìn của những người ở ngoài vào thường thì hoặc chỉ thấy những gì đẹp đẽ hoặc lại chỉ toàn thấy những gì ngược lại, cả hai cái nhìn đó đều không đầy đủ. Tôi nghĩ quan niệm cũ kỹ rằng nghệ sỹ cần phải trắc trở, ngang trái, thậm chí quái đản mới là người tài năng là một quan niệm sai lầm. Tôi cũng đã may mắn gặp được những người tài giỏi ở nhiều giới khác nhau, kể cả giới nghệ sỹ nữa, thực tế họ đều rất giản dị và khiêm nhường.

- Chắc hẳn nhạc sỹ Dương Thụ, một người chị rất quý mến cũng là người cho chị cảm nhận về sự giản dị mà sâu sắc của một người nghệ sỹ?

- Tôi nghĩ người như chú Thụ giờ không dễ gì có được. Vốn sống đầy đủ ở rất nhiều lĩnh vực, nhân ái và rộng lượng ở tư cách của người chú người cha. Chú Dương Thụ luôn nhìn nhận và nâng đỡ những bước đi đầu tiên của bao nhiều những tài năng của những lớp đàn em, đàn cháu.. một con người tài năng và một nhân cách như vậy quả là hiếm có!

Không có cuộc hôn nhân nào đơn giản cả

- Chị đã dành cả khoảng thời gian vừa rồi cho gia đình. Chị tỉnh táo xác định được thứ tự ưu tiên trong những khoảng thời gian nhất định. Phải chăng đó là điều khác biệt giữa chị và những nữ nghệ sỹ khác?

- Tôi nghĩ rằng với mỗi người mẹ thì việc sinh con, chăm lo và dạy bảo những đứa con của mình là thiên chức ông trời đã ban cho. Người mẹ bao giờ cũng có thể gần gụi với con hơn và chỉ bảo chúng chi tiết và tỉ mỉ hơn. Không dám nhận mình là người thông minh và tỉnh táo nhưng tôi nghĩ mình là hướng thiện và biết được điểm mạnh, điểm yếu của mình để cố gắng hòa hợp được với những người khác.

- Âm nhạc của chị, phong cách của chị ảnh hưởng nhất định không ít thế hệ trẻ. Vậy trong cuộc sống của chị, ai là người ảnh hưởng nhiều nhất đến suy nghĩ, sự trưởng thành của chị?

- Người mà tôi rất kính trọng là cô giáo của mình, cô Diệu Thúy. Ngay từ những ngày đầu tiên bước vào âm nhạc, cô đã chỉ bảo cho tôi mọi điều. Người mà tôi rất yêu quý, vừa như một người chú, vừa như một đồng nghiệp là nhạc sĩ Dương Thụ, chú cũng là một trong những người có ảnh hưởng đến sự nghiệp của tôi. Tình yêu là một thứ vô cùng quý giá trên cuộc đời này. Và người thứ ba có ảnh hưởng đặc biệt đến tôi chính là ông xã Anh Quân. Anh Quân rất yêu thương vợ, cái gì tốt anh cũng nghĩ đến vợ đầu tiên.

- Nhưng chị từng nói Anh Quân khó tính, ít khi có những lời nói dịu dàng, lãng mạn với vợ. Chị cũng cá tính, liệu rằng ai sẽ hy sinh cái tôi của mình để giữ hòa khí gia đình?

- Tôi nghĩ đã là gia đình thì không nên phân biệt nghệ sỹ hay ngôi sao, vợ hay là chồng đều nên giảm bớt cái tôi của mình một ít để hướng tới sự hòa hợp. Anh Quân là người khó tính, cầu toàn nhưng điều quan trọng nhất mà anh ấy cho tôi là sự tin tưởng ở người đàn ông thực sự tử tế mà tôi có thể dựa vào anh ấy bất cứ lúc nào, lúc khỏe mạnh hay đau ốm, lúc thất bại hay thành công.

- Thời gian gần đây công chúng đã chứng kiến rất nhiều sự tan vỡ của cặp vợ chồng nghệ sỹ. Hình ảnh một gia đình hạnh phúc trước công chúng có phải là áp lực của chị?

- Tôi thấy không có cuộc hôn nhân nào đơn giản cả. Gia đình tôi cũng như mọi gia đình khác, cũng có những lúc vui, buồn hay có những khó khăn… Chúng tôi đang sống cho mình và gia đình mình chứ không phải đang diễn cho mọi người xem nên giả sử như áp lực nào đó thì cũng không bao giờ từ phía công chúng cả.

Làm mẹ là một quá trình học hỏi không ngừng

- Người ta nói làm gì có bà mẹ tuyệt vời ngay từ đầu, câu đó có đúng với chị?

- Đúng là như vậy, mọi việc đều cần phải học hỏi không ngừng, học để làm bà mẹ tốt cho con mình cũng cần lắm chứ! Nguyên tắc đầu tiên và quan trọng nhất trong việc dạy dỗ con cái của tôi là phải làm gương tốt cho con, tôi nghĩ nói ngàn câu mà làm điều ngược lại thì không gì nguy hiểm bằng. Tất nhiên sẽ có nhiều lúc mình sai, ngay cả với chồng con, những lúc ấy tốt nhất là mình hãy biết sai và nhận lỗi, sửa sai đúng lúc.

- Khi chị có hai bé sau, Anna, con riêng của nhạc sĩ Anh Quân có cảm giác tủi thân không? Chị đã tránh điều đó bằng cách nào?

- Những cảm giác đó của Anna vào những ngày đầu chắc không thể nào tránh được hoàn toàn, tuy rằng tôi vẫn luôn cố gắng công bằng với các cháu. Tôi thương Anna thật lòng, Anna lại một đứa trẻ ngoan hiếm có và rất thông minh, vô cùng nhạy cảm. Thế nên Anna chắc cũng nhận ra tình cảm tôi dành cho cháu như thế nào và Anna đã thực sự coi tôi là mẹ cháu từ lâu rồi.

 
Ca sĩ Mỹ Linh và các con trong vườn nhà.

- Trong một gia đình mà cả bố và mẹ đầu là người có sức ảnh hưởng nhất định, chị rèn luyện sự tin cho các con mình thế nào?

- Khuyến khích đúng lúc và động viên kịp thời là thực sự cần thiết với trẻ nhỏ. Nhưng muốn vậy tôi cũng cần dành nhiều thời gian để chơi với con, học cùng con để hiểu chúng hơn thì mới có thể giúp chúng tự tin hơn được.

Tôi không bao giờ ép buộc phải theo thiên hướng nghệ thuật nào, mà thường kể cho các con tự thể hiện, làm những gì mình thích. Khi chúng biết thưởng thức một bản nhạc hay một bức tranh đẹp, một bộ phim có ý nghĩa, chúng sẽ thấy hạnh phúc. Việc chọn nghề cho con khó mà có thể áp đặt chúng làm những thứ mình muốn hay không làm những thứ mình không muốn. Tôi để các cháu tự do lựa chọn nghề cho mình, cha mẹ chỉ hướng cho con khi nhỏ và khuyên bảo con khi chúng trưởng thành thôi.

Tôi muốn được sống có ý nghĩa

- Chị nghĩ gì về tình bạn trong giới showbiz?

- Tôi luôn tin rằng ở bất cứ đâu, giới nào cũng vẫn có những người bạn thực sự nếu như bản thân bạn mong muốn có một tình bạn như vậy.

- Nghệ sĩ thường nhạy cảm và dễ bị tổn thương khi bị soi mói, bình phẩm. Có khoảnh khắc nào trong cuộc sống chị ước mình không phải là người nổi tiếng?

- Nghề ca hát mang lại cho tôi bạn bè, gia đình, danh tiếng và cả tiền bạc nữa. Nếu không có giọng hát hay được khán giả nhìn nhận tôi đã không bao giờ có thể có ngày hôm nay. Tôi thực sự đã rất may mắn và không bao giờ có những khoản khắc mơ ước nào như vậy cả.

- Và chị nhận lời là đại sứ thiện chí của chương trình Trái tim cho em, hỗ trợ trẻ em nghèo bị bệnh tim bẩm sinh được phẫu thuật, để sẻ chia may mắn mà mình có được?

-Tôi biết rằng mình đã được nhận nhiều rồi nên việc cho đi một phần những gì mình đã nhận là điều cần làm. Chứng kiến giây phút sự sống hồi sinh trở lại với những cơ thể trẻ thơ, tôi nhận ra rằng, trong cuộc sống này ngoài thời gian tất bật lo cơm áo gạo tiền cho gia đình, giúp đỡ người khác là công việc mang lại nhiều ý nghĩa và niềm vui sống.

- Phải chăng đến tuổi này, chị cảm nhận một cuộc sống một cách chậm rãi hơn. Trong một không gian tuyệt vời như không gian sống của chị, mỗi ngày được trôi qua như thế nào?

- Tôi thấy tuổi nào cũng có những cái hay riêng, ngây thơ hay từng trải đều đáng yêu cả nếu như mình vẫn giữ được sự trong sáng nơi tâm hồn mình. Tôi muốn được sống có ý nghĩa không phải mỗi ngày mà từng khoảnh khắc cuộc đời mình. Mỗi ngày qua đi không uổng phí bởi vì mỗi người cũng chỉ được sống có một lần thôi…

- Cảm ơn chị!
 

 
Theo Mỹ thuật
 

Video liên quan

Chủ Đề