Ấm áp như xưa review

Trong biết bao nhiêu tác phẩm ngôn tình mà tôi đã từng kinh qua, “Ấm áp như xưa” không phải là truyện xuất sắc nhất với tôi, nhưng lại khiến cho tôi phải thổn thức nhiều nhất. Có lẽ, những thứ cảm xúc ấy của tôi không đơn giản chỉ đến từ cái sự rung động mà hai nhân vật chính mang lại. Hơn thế nữa, chính những nét giản đơn đến chân thật và nhói lòng trong truyện đã khiến tôi thật sự nức nở.

ấm áp như xưa

Thông tin của truyện

ẤM ÁP NHƯ XƯA 

Tác giả: Định Tuệ 

Thể loại: Hiện đai, nhẹ nhàng, ngọt sủng, có chút hiểu lầm, chia cách nhiều năm, nam chính tàn tật, nữ chính tài giỏi, song xử, HE.

Độ dài: 51 chương +26NT

Tình trạng: Hoàn 

Đối tượng của truyện 

Những bạn đọc yêu thích thể loại ngôn tình

Có khả năng chịu được những đoạn truyện đau lòng

“Ấm áp như xưa” – tên cũng giống như truyện vậy

Ấm áp thì ở đâu, khi nào cũng có. Nhưng, ấm áp ấy tồn lại bao lâu và đến khi nào mới là điều đáng trân trọng. Và hai nhân vật chính của chúng ta: Hinh Dĩnh và Kính Thành chính là những nhân chứng rõ nét nhất cho câu nói ấm áp như xưa. Dù bao nhiêu năm tháng đi qua, phiêu du đến tận nơi chân trời góc bể, cuối cùng là cũng gặp lại nhau tại nơi họ bắt đầu.

10 năm – nói dài thì chẳng phải rất dài, nhưng nói ngắn thì cũng chẳng phải ngắn. Nhưng 10 năm cũng đủ để hai người họ phải cô đơn mà gặm nhấm những dằn vặt, nhớ nhung, đau đớn, mỏi mòn ở trong tim. Đã từng có nhau, đã từng bên nhau như hai người thân thuộc nhất; vậy mà những tình cảm thanh thuần, cố hữu ấy cũng phải giơ tay đầu hàng trước vận mệnh nghiệt ngã

“Ấm áp như xưa” không hề là một truyện ngược, nhưng với tôi đây lại là một truyện buồn. Dù cuối cùng, họ cũng về với nhau, ở bên nhau, sống với nhau tràn đầy hạnh phúc và ngọt ngào thật đấy. Nhưng 10 năm xa cách là một cái giá không hề rẻ mà cặp đôi phải trả bất chấp rằng họ “lưỡng tình tương duyệt” ngay từ khi còn là những đứa trẻ 15,16 tuổi

nồng nhiệt

Tuổi thơ dù nhiều biến động nhưng vẫn tràn đầy ấm áp

Vì lệnh điều động của bố me, mà cô bé Hinh Dĩnh phải chuyển đến nơi ở mới. Có điều, nếu không có lần chuyển nhà này, cô cũng không thể nào quen được anh Thành Thành và cuộc đời cô cũng sẽ không vì thế mà thay đổi

Cô bé Hinh Dĩnh lần đầu gặp anh Thành Thành của cô khi lên 5 tuổi. Nhưng khi chuyển nhà được gần nửa năm, cô mới thực sự quen và nói chuyện với anh Thành Thành. Và cũng chính từ khi đó, trong tuổi thơ của cô gái bé nhỏ bắt đầu xuất hiện và lưu giữ hình ảnh người anh trai dù bị tật ở chân nhưng hết sức tài năng, tuấn tú và xuất sắc. Cho dù những đứa trẻ khác trong đại viện luôn chê cười anh, giễu cợt anh nhưng cô bé vẫn luôn đối với anh bình thường như bao người khác, giành cho anh sự tôn trọng như bao người khác. Và bắt đầu từ khi nào sự ngưỡng mộ chuyển hóa thành tình yêu, từ khi nào thì những rung động ngây ngô đã trở thành thứ tình cảm mãnh liệt?

Tuổi thơ của họ thật trong sáng và tươi đẹp xiết bao! Đó là những buổi cùng nhau nghịch tuyết; cùng nhau chăm sóc cây; là những buổi trà chiều trò chuyện, uống trà tràn đầy vui vẻ; cho dù tối đó có bị mất ngủ thì tinh thần họ cũng rất tốt; là buổi chiều tan học, Dĩnh Tử bị trật chân nhưng cô bé từ chối sự giúp đỡ của Đông Đông, và kiên quyết chờ anh Thành Thành của cô bé đến “một lớn một bé khập khểnh cùng bước đi”;…. và còn rất rất nhiều những kỉ niệm đáng nhớ khác nữa. Cũng có những hiểu lầm, giận dỗi nhưng tất cả đều chỉ tô điểm thêm cho sự gắn bó và thân thuộc của cả hai

tuổi thơ đẹp đẽ

Biến cố đến, ai là người đáng thương nhất?

Họ cứ thế bên nhau từ khi cô bé Hinh Dĩnh 5 tuổi đến 15 tuổi. Mười năm của những kỉ niệm đong đầy, mười năm của tình thân gắn bó keo sơn, và cũng là mười năm ấy đem đến cho cả 2 những rung động đầu đời nhưng lại khắc sâu đến xương tủy

Vậy mà, sau 10 năm, biến cố ập đến, họ phải xa nhau. Anh phải đến Bắc Kinh trong sự bàng hoàng cùng bất lực mà không hề biết đó là sự sắp đặt. Cô phải ở lại, chịu đựng muôn vàn những cô đơn nhưng vẫn chẳng ngừng nỗ lực đến gần anh. 

10 năm bên nhau – từ khi cô 5 tuổi đến 15 tuổi, chỉ vì những rung động của họ bị cả hai bên gia đình phát hiện mà phải đổi lấy 10 năm tiếp theo xa nhau không một lần gặp lại. Bên cạnh đó, những hiểu lầm lòng vòng của 2 người, sự tự ti của anh và sự ngăn cản từ gia đình của cô đã kéo hai người vào vòng xoáy đầy đau thương và bế tắc. Gửi cho cô bao nhiêu bức thư không thấy hồi âm, anh thật sự đã rơi vào khủng hoảng, những ngày tháng cô độc trở nên thật khó khăn. Còn cô thì ở chốn cũ, tự mình gặm nhấm những kỉ niệm, nén đau thương khi không nhận được thư của anh mà học tập không ngừng. Vậy trong hai người họ, ai mới là người đáng thương hơn?

xa cách muôn trùng

Bất chấp muôn trùng cách xa, họ lại trở về bên nhau một lần nữa

Qua 10 đầy đau thương và nhung nhớ, họ vô tình gặp lại nhau ở Mĩ. Và cũng chính cuộc gặp ấy đã kéo khoảng cách 10 năm trở thành một khoảng thời gian thử thách cho tình yêu của hai người

Tác giả Định Tuệ đã miêu tả được những tình cảm trong các nhân vật một cách hết sức tinh tế và sâu sắc, điều này đã mang lại sự thành công của truyện, giúp từng câu từng chữ đều đi sâu vào lòng người đọc, ghim vào trí nhớ của mỗi người, để họ mãi nhớ về chuyện tình đẹp như mơ nhưng cũng đầy sóng gió của Kính Thành và Hinh Dĩnh.

“Kính Thành, em yêu anh! Dù phải đỡ chân để đi cũng được, khập khiễng mà đi cũng được, ngồi xe lăn cũng được, em vẫn yêu anh như thế!”

“Anh dù phải từ bỏ sinh mệnh mình, cũng không thể từ bỏ em được.”

Hinh Dĩnh mỉm cười, nói: “Vậy thì tốt, vì em cũng thế”.

“Bố mẹ em không chấp nhận anh. Nhưng tàn tật đâu phải là việc mà anh nỗ lực là có thể thay đổi được.”

“Ở trong lòng em, không có ai hoàn mỹ lớn mạnh như anh. Dù cho anh có ngồi xe lăn, hay trên mặt đất.”

Và cứ như thế, họ đến bên nhau, ở bên nhau theo nhịp đập của trái tim. Khi cả hai đã cùng giải quyết những hiểu lầm trong suốt 10 năm, cùng nhau thấu hiểu và đồng cảm; thì khi ấy hạnh phúc đã ở ngay trước mặt. Họ yêu nhau, hết lòng vì nhau thì không thể thêm một lần xa cách nữa. Vì như vậy ;à quá tàn nhẫn với tình yêu của họ.

tình yêu kiên định

Đến bây giờ, tôi vẫn không thể hiểu: Một cô bé mới 15 tuổi làm thế nào để gìn giữ những cảm giác rung động đầu đời và ấp ủ chúng trở thành tình yêu mãnh liệt nhất? Một chàng trai 18 tuổi mang lòng tự ti đã làm thế nào để kiên định với tình yêu đầu và ấp ủ chúng thành tín ngưỡng của đời mình? Thứ tình yêu ấy quá đẹp, quá đáng trân trọng nhưng cũng đã phải trả giá quá đau

Họ sinh ra vào cuối những năm 70, trưởng thành vào những năm 80, 90. Thập niên 80, thời đó vẫn còn thực khắt khe, nam nữ ở bên ngoài mà nắm tay thôi cũng nhận được những ánh mắt không mấy thiện cảm từ những người xung quanh, ấy vậy mà Dĩnh Tử lại nắm lấy tay Thành Thành, làm điểm tựa để cậu bé đứng lên. Và điều đó làm tôi thực thổn thức

Với mạch chuyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại, tác giả Định Tuệ đã khơi gợi đầy đủ muôn hình vạn trạng cảm xúc của độc giả: khi phải cười mỉm vì tuổi thơ trong sáng; nhưng có khi lại không cầm lòng được mà rơi nước mắt vì hiện thực nghiệt ngã,….Nó cứ đảo đi đảo lại, khiến bạn đọc luôn tò mò mà phải tiếp tục câu chuyện

Đánh giá của người dùng trên Tiki

  • Chất lượng sách tốt, không gãy bìa, quăn giấy
  • Chất lượng giấy tốt: trắng, không có mùi lạ
  • Giao hàng nhanh, không chậm chễ.

Nơi mua sách…

Sắp xếp theo thứ tự ưu tiên nên mua:

  • Ưu tiên số 1: Tiki Link giảm giá sách này ở đây.

“Ấm áp như xưa” mang đến cho tôi những xúc cảm không thể nói thành lời. Có chút ngưỡng mộ, có chút đau lòng, có chút tiếc nuối. Nhưng dù sao, những kẻ yêu nhau, sống vì nhau, luôn tâm tâm niệm niệm hướng về nhau rồi cũng sẽ là của nhau mà thôi

Nếu các bạn thấy bài review này của mình hay thì đừng quên đọc câu chuyện này nhé! Sẽ không hề tốn thời gian của các bạn đâu

Và đừng quên like và share ủng hộ tôi nhé!

Cảm ơn các bạn!

563 views

Chủ Đề