5 quốc gia buôn người nhiều nhất năm 2022

 Trang chủ » [Tạp chí] Tình hình tội phạm mua bán người trên thế giới và trong khu vực Đông Nam Á

Tình hình tội phạm mua bán người trên thế giới và trong khu vực Đông Nam Á

Tác giả: TS. NGUYỄN XUÂN HƯỞNG [Tiến sĩ, Trưởng khoa Đào tạo, bồi dưỡng cán bộ kiểm sát, Trường Đại học Kiểm sát Hà Nội.]

  • Tóm tắt
  • 1. Về thủ đoạn
  • 2. Về hình thức và mục đích khai thác
  • 3. Về xu hướng phát triển của tội phạm
  • 4. Về quốc tịch của các nạn nhân
  • 5. Về tỷ lệ giới tính

Tội phạm mua bán người trên thế giới và trong khu vực Đông Nam Á đang diễn biến hết sức phức tạp với nhiều thủ đoạn ngày càng tinh vi. Vì vậy, bài viết phân tích và cung cấp một cách khái quát về diễn biến tình hình tội mua bán người trên thế giới và trong khu vực Đông Nam Á nhằm phục vụ các cơ quan có thẩm quyền nghiên cứu, đề xuất các giải pháp đấu tranh phòng, chống loại tội phạm này được kịp thời, hiệu quả.

Báo cáo hàng năm của Cơ quan phòng chống tội phạm và ma túy của Liên hợp quốc [UNODC] được tổng hợp từ báo cáo của 142 quốc gia đã cung cấp bức tranh toàn cảnh về tình hình tội phạm mua bán người và các đường dây mua bán người trên toàn cầu, cũng như trong khu vực Đông Nam Á. Theo đó, hiện nay trên thế giới có khoảng 244 triệu người di cư và tiếp tục tăng lên do ảnh hưởng của tình trạng khủng bố, xung đột, bạo lực… Nhiều người trong số đó trở thành nạn nhân của khoảng 510 đường dây mua bán người trên thế giới. Thống kê mỗi năm ước tính có từ 800.000 đến 1 triệu nạn nhân bị buôn bán trên toàn thế giới với mục đích bóc lột tình dục, cưỡng bức lao động và các hình thức bóc lột khác. Lợi nhuận từ hoạt động buôn bán người của các tổ chức phạm tội được ước tính lên tới 150 tỷ đô la Mỹ mỗi năm1. Trong đó, số liệu của Tổ chức Di cư Quốc tế [IOM] thuộc Liên hợp quốc cho thấy, kể từ khi cuộc khủng hoảng di cư tại châu Âu bùng nổ vào năm 2014, đã có trên 25.000 người đã thiệt mạng trên đường tha hương, phần lớn nằm lại dưới đáy biển hoặc bị chết khi tìm cách vượt biên trong các thùng xe trên đường vận chuyển.

Trên toàn thế giới hiện nay ghi nhận có khoảng 30 tuyến buôn bán người di cư lớn nhất. Tình hình di cư ngày càng gia tăng nhanh chóng là do hoàn cảnh kinh tế của những người muốn di cư ngày càng gặp nhiều khó khăn, cuộc sống khổ cực hoặc bị mắc lừa, lầm tưởng sẽ có một cuộc sống tốt hơn ở các nước phát triển. Trong những năm qua, số vụ việc và số nạn nhân của các vụ buôn bán người ngày càng tăng nhanh. Theo đó, số nạn nhân của các vụ việc đã được phát hiện, xử lý trên toàn thế giới từ năm 2008 đến năm 2017 đã tăng gấp ba lần, từ 30.961 người lên đến 100.409 người. Cụ thể được phân bố ở các khu vực như sau:

Bảng 1.1. Số liệu nạn nhân của tội phạm mua bán người trên thế giới

LỜI MỞ ĐẦU3
CHƯƠNG I: KHÁI QUÁT CHUNG VỀ THANH TRA, KIỂM TRA THUẾ 4
1.1. Kiểm tra thuế 4
1.2. Thanh tra thuế 4
1.3. Mục tiêu của hoạt động kiểm tra, thanh tra thuế 4
CHƯƠNG II: THỰC TRẠNG PHÁP LUẬT VỀ KIỂM TRA, THANH TRA THUẾ 6
2.1. Pháp luật về kiểm tra thuế 7
2.2. Pháp luật về thanh tra thuế 9
CHƯƠNG III: THỰC TRẠNG THỰC HIỆN THANH TRA, KIỂM TRA THUẾ 12
3.1. Ưu điểm và thành tựu đạt được 12
3.2. Những vấn đề còn tồn tại 13
CHƯƠNG IV: KIẾN NGHỊ HOÀN THIỆN PHÁP LUẬT THANH TRA, KIỂM TRA THUẾ 16
KẾT LUẬN 19
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO 20

[Nguồn: Số liệu của báo cáo tháng 6/2019 của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ]

Trong số các nạn nhân của tội phạm buôn bán người, có 18% nạn nhân bị buôn bán quốc tế là công dân của các nước Đông Á và Thái Bình Dương, Nam Á và Trung Á, phần lớn việc bóc lột được các tổ chức buôn người khai thác trong lục địa.431

Về cơ cấu giới tính của nạn nhân tội phạm mua bán người trên thế giới cho thấy, có 49% là phụ nữ, 21% là nam giới [chủ yếu bị sử dụng vào mục đích cưỡng bức lao động], 23% là trẻ em gái và 7% là trẻ em nam.542 Đặc biệt, có những khu vực tỷ lệ nạn nhân chủ yếu là trẻ em, được tội phạm sử dụng cho cả mục đích bóc lột tình dục, cưỡng bức lao động như Trung Mỹ và Caribbean với 66%.

1. Về thủ đoạn

Hiện nay, Chính phủ nhiều quốc gia đã áp dụng các chính sách nhập cư cứng rắn. Bên cạnh việc tuyển mộ, vận chuyển bằng các hình thức truyền thống, các băng nhóm buôn người phải tìm nhiều biện pháp tinh vi hơn để qua mặt nhà chức trách. Ví dụ, sau khi Pháp đóng cửa các trại tị nạn trong các năm 2016-2017, số người vượt biên vào Anh theo cách riêng lẻ giảm đi nhiều, thay vào đó là những vụ vượt biên quy mô do các băng đảng tội phạm tổ chức lại tăng vọt.63 Trong đó, nhiều đường dây buôn người ngày càng sử dụng nhiều biện pháp mạo hiểm hơn, bất chấp tính mạng của người di cư, trong đó có việc nhồi nhét hàng chục người trong thùng xe đông lạnh để vô hiệu hóa các thiết bị quét tầm nhiệt của an ninh biên giới. Bên cạnh đó, các băng nhóm phạm tội còn thực hiện các thủ đoạn hoàn toàn mới khác, đặt ra rất nhiều thách thức cho công cuộc phòng chống loại tội phạm này ở các quốc gia như xin thị thực và nhập cảnh hợp pháp vào nước khác, sau đó tìm cách trốn ở lại. Trong thời gian đó, các nạn nhân phải tìm kiếm công việc để có thu nhập trang trải chi phí sinh hoạt, trả nợ mặc dù thu nhập rất thấp và bấp bênh do không có giấy tờ hợp pháp. Vì vậy, các nạn nhân phải chấp nhận làm các công việc nặng nhọc, bất hợp pháp và bị chủ sử dụng lao động bóc lột, trả công một cách rẻ mạt, không ít người còn bị đưa đẩy đến những khu vực trồng “cỏ” [cần sa] trái phép, hay tham gia vào những băng đảng tội phạm và đối mặt với nhiều nguy hiểm đến thân thể, tính mạng cũng như rủi ro pháp lý nếu bị bắt. Thậm chí, ngay cả số ít người may mắn hơn khi tìm được việc làm và thu nhập ổn định thì vẫn phải thường trực đối mặt nguy cơ bị bắt giữ và trục xuất. Mặt khác, số người nhập cư không có giấy tờ hợp lệ sẽ không thể tiếp cận với các dịch vụ cơ bản trong đời sống, từ chăm sóc sức khỏe, an sinh xã hội cho tới nhà ở…

2. Về hình thức và mục đích khai thác

Trên thế giới hiện nay, phổ biến hơn cả vẫn là hai hình thức khai thác chính: buôn bán người để cưỡng bức lao động và bóc lột tình dục. Tuy có sự khác biệt trong khu vực theo tỷ lệ của mỗi loại, trong đó mặc dù bóc lột tình dục vẫn là chủ yếu nhưng tỷ lệ nạn nhân bị cưỡng bức lao động ngày càng tăng. Theo số liệu của UNODC, tính đến năm 2019, tỷ trọng cụ thể trong mục đích bóc lột đối với các nạn nhân của nạn buôn bán người là bóc lột tình dục chiếm 59%, cưỡng bức lao động chiếm 34% và các hình thức bóc lột khác là 7%.

Trong đó, tại những quốc gia mà nạn buôn bán người diễn ra phổ biến, các hình thức bóc lột nạn nhân rất đa dạng như: Tại Brazil, nhiều đối tượng buôn người núp dưới vỏ bọc của các tổ chức tôn giáo để tuyển mộ, sau đó đưa vào trong các trang trại, nhà máy để bóc lột. Tại Campuchia, lợi dụng tình trạng thiếu việc làm của phụ nữ, đa số các tổ chức tội phạm đã mua chuộc, lừa phỉnh khiến một số phụ nữ và trẻ em gái rời nơi ở tại nông thôn với lời hứa hẹn tìm việc làm ở các thành phố du lịch rồi sau đó đưa họ vào và thực hiện việc bóc lột tình dục trong các tiệm massage, quán karaoke và quán bia. Tại Ethiopia, thủ đoạn phổ biến của những kẻ buôn người là thường lừa dối cha mẹ của những đứa trẻ sống ở nông thôn bằng cách lừa phỉnh cho đi học hành, đồng thời làm công nhân để có tiền gửi về nhà. Tại Ấn Độ, các đối tượng chuyển giao người cho các chủ mỏ thông qua việc tạm ứng hoặc cho vay với lãi suất cắt cổ nhằm bẫy người lao động nghèo. Tại Vương quốc Anh, nhiều băng đảng buộc trẻ em phải tham gia vào các mạng lưới buôn bán ma túy. Tại Yemen, tồn tại tình trạng bắt cóc, sử dụng trẻ em vào các cuộc xung đột [theo báo cáo của Liên hợp quốc, hiện đã phát hiện có 842 trường hợp tuyển dụng và sử dụng trẻ em nam làm lính]. Tại Nigeria, những kẻ buôn người gian lận để tuyển mộ phụ nữ và trẻ em gái làm việc, đưa đến châu Âu và ép họ bán dâm. Để ràng buộc nạn nhân, khi đến nơi, chúng bắt nạn nhân phải thực hiện lời thề juju để đảm bảo tuân thủ và đe dọa sẽ giết các nạn nhân nếu vi phạm lời nguyền. Tại Pakistan, tội phạm mua bán người thực hiện thủ đoạn lừa phỉnh người lao động bằng cách cho chính nạn nhân hoặc người nhà vay tiền để tạo sự ràng buộc trong quá trình bóc lột. Ở Ghana, đa số lao động trẻ em bị ép buộc lao động khổ sai trong ngành đánh bắt cá trên hồ Volta…

3. Về xu hướng phát triển của tội phạm

Trong khoảng 10 năm gần đây, đa số tại các khu vực, nạn buôn bán người đều gia tăng, trong đó tăng mạnh nhất là khu vực Nam Á, Đông Á – Thái Bình Dương, khu vực Châu Âu và Trung Á. Trong hoạt động xét xử tội phạm, tăng nhanh nhất là khu vực Châu Âu và Châu Mỹ, điều này cũng thể hiện phần nào hiệu quả ngăn chặn tội phạm ở các quốc gia thuộc vùng này.

Tại khu vực Đông Nam Á, theo tài liệu công bố tại Hội thảo “Chiến lược phòng, chống mua bán người, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em: Tăng cường tiếp cận thông tin và hệ thống bảo vệ cộng đồng” trong khuôn khổ Chương trình ưu tiên năm 2018 của Ủy ban liên Chính phủ ASEAN về nhân quyền [AICHR], thực trạng phát triển kinh tế không đồng đều và nhu cầu về lao động kỹ năng thấp, giá rẻ ở Đông Nam Á là yếu tố chính để thúc đẩy nạn buôn bán người trong khu vực và từ khu vực này đến vùng khác trên thế giới. Nhiều nạn nhân của tội phạm buôn người ở Đông Nam Á ban đầu di cư qua biên giới để tìm kiếm cơ hội việc làm với thu nhập tốt hơn nhưng đã bị lừa dối hoặc bị buộc phải làm việc trong các thuyền đánh cá, các cơ sở nông nghiệp, xây dựng hoặc dịch vụ. Họ phải chịu nhiều hình thức bóc lột quản thúc, không cho liên lạc với bên ngoài. Ngoài ra, thực trạng buôn bán phụ nữ và trẻ em gái để khai thác tình dục vẫn còn là một vấn đề nghiêm trọng ở hầu hết các nước trong khu vực. Đặc biệt, trong khu vực còn tồn tại nhiều nạn nhân bị sử dụng để hành nghề ăn xin, thực hiện hôn nhân ép buộc hoặc giả mạo, đi lừa đảo, đóng phim khiêu dâm, hoặc bị lấy nội tạng hay phục vụ cho thị trường lao động giá rẻ. Đông Nam Á hiện nay đã trở thành một trung tâm của nạn buôn bán người. Khu vực này vừa là một quốc gia nguồn và là đích đến cho nam giới, phụ nữ và trẻ em bị cưỡng bức lao động và buôn bán tình dục, đồng thời vừa là điểm trung chuyển cho những kẻ buôn người từ các nơi khác trên thế giới. Tại Đông Nam Á, hiện tồn tại tình trạng “nô lệ hiện đại” với khoảng gần 40 triệu đàn ông, phụ nữ và trẻ em bị mắc kẹt trong một mạng lưới rộng khắp và bị cưỡng bức lao động, bóc lột tình dục và thực hiện hôn nhân ép buộc. Đa số các nạn nhân của nạn buôn người ở đây ban đầu đã đồng thuận đi di cư để tìm kiếm việc làm nhưng chỉ sau khi được đưa tới tận nơi, họ mới nhận 7 ILO và Walk Free Foundation 2017 ra mình đã bị lừa và trở thành đối tượng bị bóc lột.

4. Về quốc tịch của các nạn nhân

Đa số nạn nhân bị buôn bán đến từ các nước kém phát triển hơn trong khu vực như Campuchia, Lào, Myanmar và Việt Nam. Nạn nhân bị đưa đến các nước có trình độ phát triển cao hơn như Thái Lan, Malaysia và Singapore cũng như các điểm đến bên ngoài khu vực, đặc biệt là Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Châu Âu, Bắc Mỹ, Trung Đông và Châu Úc. Trong đó, Thái Lan là điểm đến hàng đầu cho nạn nhân buôn người từ Campuchia, Lào và Myanmar, còn Malaysia là điểm đến chủ yếu của các nạn nhân từ Indonesia, Philippines và Việt Nam. Dữ liệu của Chính phủ Nhật Bản cung cấp cho thấy, tổng cộng đã có công dân của 12 nước bị kết án tội phạm buôn bán người ở Nhật Bản từ năm 2014 đến năm 2016, trong đó có khoảng 16% tổng số người bị kết án [74 người] là công dân Đông Nam Á, chủ yếu là người Thái Lan và Philippines [những người khác đến từ Trung Quốc, Brazil và Đài Loan]. Những năm gần đây, Nhật Bản xác định tổng cộng có 129 nạn nhân bị buôn bán, trong đó có 50 người từ Nhật Bản [39%], 48 người từ Philippines [37%], 20 người từ Thái Lan [15,5%] và 07 người từ Campuchia [5%]983.

5. Về tỷ lệ giới tính

Theo báo cáo của UNODC, 51% nạn nhân ở Đông Nam Á là phụ nữ và trẻ em chiếm gần một phần ba, trong đó tại Malaysia có 86% nạn nhân là nữ, 14% là nam giới; Thái Lan: nữ giới chiếm 60%, nam giới chiếm 40%; tại Myanmar: nữ giới chiếm 43%, nam giới chiếm 57%.

Riêng khu vực tiểu vùng sông Mê Kông, trung bình mỗi năm ghi nhận khoảng 7.800 nạn nhân được xác định đã bị buôn bán để bóc lột tình dục và ngày càng phổ biến với những cuộc hôn nhân cưỡng bức của phụ nữ và trẻ em gái Campuchia, Trung Quốc, Myanmar và Việt Nam.

Tại Đông Nam Á, những năm gần đây còn có sự gia tăng nạn buôn bán trẻ em để thực hiện các nội dung khiêu dâm trẻ em trực tuyến, bao gồm cả phát trực tiếp qua mạng internet. Đây là một hoạt động kinh doanh siêu lợi nhuận, ước tính sinh lợi khoảng từ 3 tỷ đến 20 tỷ đô la mỗi năm, trong đó điển hình là các quốc gia như Campuchia và Thái Lan.

Để hiểu rõ hơn về quá trình của các nạn nhân từ khi bị buôn bán đến giai đoạn bị bóc lột12, có thể tham khảo kết quả nghiên cứu của Tổ chức Di cư Quốc tế [IOM] với 1.102 nam giới, phụ nữ, và trẻ em từ 10 tuổi trở lên, đang sử dụng dịch vụ hỗ trợ sau khi bị buôn bán tại Campuchia, Thái Lan, và Việt Nam như sau:

Bảng 1.2. Nghiên cứu các đặc điểm của nạn nhân tội phạm mua bán người tại các nước vùng sông Mê Kông

LỜI MỞ ĐẦU3
CHƯƠNG I: MỘT SỐ VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VỀ THƯƠNG HIỆU, XÂY DỰNG VÀ PHÁT TRIỂN THƯƠNG HIỆU 4
1.1. Thương hiệu là gì? Xây dựng thương hiệu là gì? 4
1.2. Tại sao doanh nghiệp phải xây dựng thương hiệu? 4
1.3. Định hình chiến lược chung xây dựng thương hiệu 4
CHƯƠNG II: VIỆC XÂY DỰNG VÀ PHÁT TRIỂN THƯƠNG HIỆU CỦA DOANH NGHIỆP 6
2.1. Giới thiệu sơ lược về Tập đoàn Vinamilk 6
2.2. Chiến lược phát triển thương hiệu của Vinamilk 6
2.2.1. Thương hiệu Vinamilk 6
2.2.2. Chiến lược xây dựng thương hiệu Vinamilk: 7
2.2.3. Một số chiến lược thương hiệu của Vinamilk 9
2.3. Đánh giá và rút ra những bài học kinh nghiệm từ chính quá trính phát triển thương hiệu của Vinamilk 10
2.3.1. Tình hình phát triển của Vinamilk trong thời gian hiện tại 10
2.3.2. Đánh giá về chiến lược xây dựng thương hiệu của Vinamilk 10
2.3.3. Học được gì từ chiến lược thương hiệu của Vinamilk? 14
KẾT LUẬN 19
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO 20

Trung Quốc, Nga và Uzbekistan đã được đặt tên trong số những kẻ phạm tội tồi tệ nhất khi nói đến buôn bán người, theo A & NBSP; Bộ Ngoại giao & NBSP; Báo cáo công bố hôm thứ Tư, tham gia Iran, Triều Tiên, Cuba, Sudan và Zimbabwe ở "tầng" Thứ hạng buôn người Hoa Kỳ.

Chỉ định thấp hơn của họ có nghĩa là Hoa Kỳ có thể xử phạt các quốc gia đó bằng các biện pháp như hủy bỏ hỗ trợ quân sự và quân sự, chấm dứt các chuyến thăm trao đổi cho các quan chức chính phủ và bỏ phiếu chống lại bất kỳ khoản vay IMF hoặc Ngân hàng Thế giới nào.

Đề xuất đọc

Trung Quốc, Nga và Uzbekistan trước đây đã nằm trong "Danh sách theo dõi cấp 2", một chỉ định trung bình cho các quốc gia cho thấy rất ít tiến bộ trong việc ngăn chặn việc ngăn chặn lao động cưỡng bức. Bởi vì họ đã nằm trong "Danh sách theo dõi" trong bốn năm, Bộ Ngoại giao có nghĩa vụ thúc đẩy hoặc hạ cấp chúng.

Ở Trung Quốc, chính sách một con và ưu tiên văn hóa đối với trẻ em nam duy trì việc buôn bán cô dâu và gái mại dâm.

"Trong năm, nạn nhân buôn bán tình dục Trung Quốc đã được báo cáo về tất cả các lục địa có người ở", báo cáo cho thấy. "Những kẻ buôn người đã tuyển dụng các cô gái và phụ nữ trẻ, thường đến từ khu vực nông thôn của Trung Quốc, sử dụng sự kết hợp của các ưu đãi công việc gian lận, áp dụng phí du lịch lớn và các mối đe dọa về tác hại về thể chất hoặc tài chính, để có được và duy trì dịch vụ của họ trong mại dâm."

Tuy nhiên, Bộ Ngoại giao cũng chỉ ra dịch bệnh cưỡng bức của đất nước, trong đó cả người di cư bên trong và bên ngoài đều được ghi nhận để làm việc trong các mỏ than hoặc nhà máy mà không phải trả tiền .

Ở Nga, có những ước tính rằng 50.000 trẻ em có liên quan đến mại dâm không tự nguyện, David Abramowitz, phó chủ tịch chính sách tại Humanity United, một nhóm vận động cho biết. Hơn nữa, khoảng một triệu người ở đó được cho là tiếp xúc với các điều kiện lao động bóc lột, bao gồm các điều kiện sống cực kỳ nghèo nàn, giữ lại các tài liệu và không thanh toán cho các dịch vụ.

"Vào năm 2012, chính phủ đã trục xuất hàng trăm nạn nhân buôn bán lao động được tìm thấy trong các điều kiện không phù hợp trong một nhà máy may mặc của Moscow và đánh thuế tội phạm đối với các nạn nhân buôn người khác được cho là đã nắm giữ trong một thập kỷ", báo cáo cho thấy.

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền đã chỉ ra rằng một số vụ lạm dụng lao động của Nga đã xảy ra trong quá trình chuẩn bị cho Thế vận hội mùa đông 2014 ở Sochi, với một số công nhân chịu đựng "ca làm việc 12 giờ với một ngày mỗi tháng, có hộ chiếu của họ bị tịch thu, bị từ chối hợp đồng việc làm , và đối mặt với các nhà ở do chủ nhân không có vệ sinh và quá đông, với tới 200 công nhân nhập cư sống trong một ngôi nhà một gia đình. "

Tuy nhiên, các vụ truy tố cho nạn buôn người vẫn ở mức thấp so với phạm vi của vấn đề và chính phủ vẫn chưa thiết lập bất kỳ hệ thống cụ thể nào để xác định hoặc giúp đỡ nạn nhân buôn bán, Bộ Ngoại giao.

Tại Uzbekistan, vụ thu hoạch bông hàng năm là thủ phạm buôn bán người lớn nhất của con người. Đất nước này là nhà sản xuất bông lớn thứ sáu thế giới và mỗi năm các quan chức địa phương buộc hàng ngàn trẻ em phải chọn bông trên các cánh đồng để đáp ứng hạn ngạch với giá rẻ. .

Abramowitz cho biết ba quốc gia có thể cải thiện thứ hạng "cấp" của họ nếu họ tăng cường đào tạo các quan chức thực thi pháp luật để xác định và hỗ trợ nạn nhân buôn bán lạm dụng quyền.

Nga và Trung Quốc đã phản ứng giận dữ với báo cáo, nói rằng các bảng xếp hạng dựa trên sự gần gũi ngoại giao với Washington hơn là thực tế trên mặt đất.

"Chính ý tưởng nêu ra vấn đề này gây ra sự phẫn nộ", đặc phái viên nhân quyền của Bộ Ngoại giao Nga Konstantin Dolgov nói trong một tuyên bố.

Người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Bắc Kinh, Hua Chunying nói: "Chúng tôi tin rằng phía Hoa Kỳ nên có một quan điểm khách quan và vô tư về những nỗ lực của Trung Quốc và ngừng đưa ra những phán đoán đơn phương hoặc tùy ý của Trung Quốc."

Để báo cáo, Bộ trưởng Ngoại giao John Kerry đã viết rằng chống lại nạn buôn người sẽ vẫn là một ưu tiên chính sách đối ngoại. "Chiến đấu với tội ác này bất cứ nơi nào nó tồn tại là vì lợi ích quốc gia của chúng tôi", ông viết.

Những người sống sót sau nạn buôn người thiếu sự hỗ trợ cần thiết từ các chính phủ, trong khi những người phạm tội tiếp tục hoạt động với sự trừng phạt. Nhận dạng nạn nhân đang giảm, nhưng cấm nhập khẩu hàng hóa được thực hiện bởi các nạn nhân của lao động cưỡng bức đang gia tăng. Các vấn đề lãnh đạo sống sót, và nhiều quốc gia hơn bao giờ hết đang lắng nghe nạn nhân.

Đây chỉ là một số sự thật được tiết lộ trong Báo cáo buôn bán người ở Bộ bang Hoa Kỳ 2022 trong báo cáo [Tip], được công bố hôm thứ ba, tiêu chuẩn vàng khi nói đến thông tin hành động về buôn bán người. Nó cung cấp một tài khoản của 188 quốc gia nỗ lực để giữ thủ phạm có trách nhiệm, cung cấp dịch vụ của người sống sót và ngăn chặn buôn bán.

Là cựu đại sứ Hoa Kỳ dành riêng để chống buôn người, tôi đã lãnh đạo và phục vụ một nhóm viết nhiều báo cáo tiền boa. Điều này cho thấy sự kết hợp của tiến trình và thất bại. Quá thường xuyên, các chính phủ ưu tiên buôn bán người với những lời hoa mỹ của họ nhưng không phải là nguồn lực của họ. Điều này phải thay đổi.

Dưới đây là bảy điểm chính từ báo cáo và ý nghĩa của cuộc chiến chống lại tội ác có động lực kinh tế này tấn công vào trung tâm của phẩm giá con người.

1. Các vụ truy tố toàn cầu từ chối

Trong trận chiến giữa những kẻ buôn người và chính phủ, những kẻ buôn người đang chiến thắng. Trên khắp thế giới, các nhà chức trách không đạt được tiến bộ; Họ đang mất đất. Kể từ năm 2015, theo báo cáo TIP, các chính phủ đã báo cáo giảm 45 % các vụ truy tố toàn cầu. Mặc dù các chính phủ phản ứng với Covid-19 làm trầm trọng thêm sự suy giảm này, mô hình cố thủ tồn tại trước đại dịch. Ngay cả ở Hoa Kỳ, số lượng những kẻ buôn người bị kết án đã giảm từ 526 vào năm 2018 xuống chỉ còn 203 trong năm qua. Mặc dù một mình các vụ truy tố không đủ để ngăn chặn buôn bán, nhưng chúng là một thành phần cần thiết và thiết yếu của một phản ứng công lý công cộng hiệu quả.

2. Tỷ lệ nhận dạng nạn nhân giảm

Theo báo cáo Tip, các chính phủ trên thế giới đã xác định chung 90.354 nạn nhân buôn bán người, giảm 24 % so với mốc nước cao năm 2018. Sử dụng ước tính quốc tế được quốc tế chấp nhận rằng có tổng cộng 24,9 triệu nạn nhân trên toàn cầu, trên toàn cầu, Điều đó có nghĩa là các chính phủ xác định ít hơn một nửa của một phần trăm của tất cả các nạn nhân. Các chính phủ phải làm nhiều hơn để xác định, bảo vệ và phục vụ 99,6 phần trăm vẫn nằm dưới sự kiểm soát của những kẻ buôn người. Điều này đòi hỏi sự gia tăng hơn nhẹ hoặc khiêm tốn trong các nỗ lực và nguồn lực của chính phủ.

3. Sự tham gia của người sống sót có ý nghĩa

Bộ Ngoại giao lưu ý rằng số lượng hội đồng tư vấn sống sót và sự tham gia của những người sống sót trong các cuộc thảo luận chính sách và tài trợ, đã tăng từ bảy đến ba mươi bốn quốc gia trong năm qua. Một ví dụ nổi bật là Ban cố vấn Albania, cho các nạn nhân bị buôn bán. Bao gồm những người sống sót, nó khuyên các nhà ở dân cư về việc xác định nạn nhân, dịch vụ bảo vệ và thực hành tốt nhất. Những người sống sót là những chuyên gia về những kẻ buôn người của họ sử dụng sự ép buộc độc đáo cũng như chấn thương mà họ trải qua trong quá trình khai thác. Vai trò ngày càng nổi bật của họ trong lãnh đạo, việc làm, ra quyết định và phát triển chính sách là một xu hướng đáng khích lệ.

4. Xếp hạng nổi bật

Báo cáo TIP xếp hạng mỗi quốc gia từ Cấp 1 [cao nhất] đến Cấp 3 [thấp nhất] và các quốc gia có xếp hạng Cấp 3 bị cấm nhận một số loại hỗ trợ nước ngoài. Báo cáo năm nay có một số bảng xếp hạng đáng chú ý.

Đức đã được nâng cấp lên Cấp 1, sau ba năm trên Cấp 2, một phần dựa trên các vụ truy tố và kết án của những kẻ buôn người và mở một số nơi trú ẩn mới, bao gồm các nơi trú ẩn để phục vụ nạn nhân nam. Những hành động tích cực này đã vượt qua thực tế là 66 phần trăm những kẻ buôn người bị kết án đã nhận được bản án bị đình chỉ, tiếp tục duy trì cảm giác của những kẻ buôn người miễn cưỡng được hưởng. was upgraded to Tier 1, after three years on Tier 2, based in part on increased prosecutions and convictions of traffickers and the opening of several new shelters, including shelters to serve male victims. These positive actions overcame the fact that 66 percent of convicted traffickers received suspended sentences, further perpetuating the sense of impunity traffickers enjoy.

Ireland đã sử dụng luật buôn người lần đầu tiên sau chín năm và bị kết án. Nó cũng giải quyết vấn đề dai dẳng của các chính phủ truy tố các nạn nhân cho các hành vi bất hợp pháp của họ mà những kẻ buôn người buộc họ phải thực hiện. Ireland đã hết hơn sáu trăm kết án hình sự vì các tội phạm tình dục thương mại sẽ cho phép những người sống sót tiến về phía trước mà không có gánh nặng của một hồ sơ tội phạm. Những yếu tố tích cực này đã nâng Ireland từ danh sách xem cấp 2 lên Cấp 2. used its human trafficking law for the first time in nine years and obtained two convictions. It also addressed the persistent problem of governments prosecuting victims for the unlawful acts their traffickers force them to commit. Ireland expunged more than six hundred criminal convictions for commercial sex offenses that will allow survivors to move forward without the burden of a criminal record. These positive factors lifted Ireland from the Tier 2 Watch List to Tier 2.

Hàn Quốc lần đầu tiên lao ra khỏi tầng 1 ưu tú kể từ năm 2001 [năm đầu tiên của báo cáo Tip]. Ngoài ít cuộc điều tra và truy tố hơn, Hàn Quốc đã không xác định bất kỳ nạn nhân nào trong các chương trình của công nhân nhập cư mặc dù có nhiều báo cáo đáng tin cậy. Nó cũng cho phép phần lớn những kẻ buôn người bị kết án thoát khỏi câu tục ngữ bằng cách kết án họ chưa đầy một năm tù hoặc chỉ bị phạt tiền. Báo cáo Mẹo cũng nhấn mạnh thực tế rằng Hàn Quốc đã không thực hiện các bước để ngừng truy tố nạn nhân buôn bán vì hoạt động tội phạm do những kẻ buôn người của họ chỉ đạo. dove off the elite Tier 1 for the first time since 2001 [the first year of the TIP Report]. In addition to fewer investigations and prosecutions, South Korea did not identify any victims in its migrant workers programs despite numerous credible reports. It also let the majority of convicted traffickers off the proverbial hook by sentencing them to less than a year in jail or mere fines. The TIP Report also highlighted the fact that South Korea did not take steps to stop prosecuting trafficking victims for criminal activity directed by their traffickers.

Các nâng cấp đáng chú ý khác bao gồm Iceland, Belize, Romania, Thái Lan và Uganda. Trong khi đó, bảy quốc gia mới đã tham gia mười lăm người khác trên Cấp 3 [Belarus, Brunei, Campuchia, Curacao, Macau, St. Maarten và Việt Nam].Iceland, Belize, Romania, Thailand, and Uganda. Meanwhile, seven new countries joined fifteen others on Tier 3 [Belarus, Brunei, Cambodia, Curacao, Macau, St. Maarten, and Vietnam].

5. Quá ít trường hợp lao động cưỡng bức

Trên khắp các chính quyền của Hoa Kỳ, đã có mối quan tâm nhất quán về việc thiếu các vụ án lao động cưỡng bức ở Hoa Kỳ, trong đó chỉ có bảy vụ truy tố trong năm nay. Điều này cho thấy rằng các nhà chức trách không bị nứt đủ. Việc tăng cường các vụ truy tố lao động cưỡng bức đã là khuyến nghị số một của báo cáo cho Hoa Kỳ trong bảy năm qua, và vẫn còn như vậy trong năm nay. Nhưng trên toàn cầu, có một số tin tốt: các chính phủ báo cáo việc truy tố số lượng các trường hợp lớn nhất [1.379] kể từ khi dữ liệu được thu thập lần đầu tiên vào năm 2008. Mặc dù mức tăng tương đối nhỏ, nó đại diện cho tiến trình.

Trong chu kỳ báo cáo, Hoa Kỳ đã tăng số lượng truy tố buôn bán người và nạn nhân được xác định; Nhưng nó cũng làm giảm số lượng các vụ truy cập lao động, việc giảm từ mười lăm trường hợp vào năm 2021. Có nhiều cách cụ thể để tăng đáng kể các trường hợp lao động bắt buộc, bao gồm thiết lập và cung cấp nguồn cung cấp các đơn vị điều tra chuyên ngành và cung cấp dịch vụ lớn hơn cho những người sống sót.

6. Lao động cưỡng bức bị trừng phạt State-sanctioned forced labor

Khi hầu hết mọi người nghĩ về nạn buôn người, họ tưởng tượng các cá nhân, nhóm và công ty tham gia vào tội ác. Nhưng các chính phủ cũng có thể là những kẻ buôn người, một sự phát triển đặc biệt rắc rối, vì hệ thống tư pháp hình sự không có sẵn để cung cấp cứu trợ khi chính phủ là thủ phạm. Hãy nghĩ rằng việc khai thác của Trung Quốc về thiểu số Uyghur, Bắc Triều Tiên, ngược đãi các lao động nước ngoài và Cuba, buộc các chuyên gia y tế phải làm việc trong các nhiệm vụ y tế nước ngoài sinh lợi. Tổng cộng, báo cáo TIP năm 2022 kết luận rằng cùng mười một quốc gia có chính sách hoặc mô hình buôn bán người của chính phủ như báo cáo Tip năm 2021 đã làm. Câu hỏi cho các nhà hoạch định chính sách là làm thế nào để sử dụng kết hợp cà rốt ngoại giao và gậy để khiến các quốc gia này ngừng buộc mọi người phải làm việc.

7. Dừng lao động cưỡng bức trong chuỗi cung ứng

Báo cáo Mẹo nhấn mạnh các nỗ lực nghiêm túc và bền vững của Hoa Kỳ để ngăn chặn hàng hóa được thực hiện bởi các nạn nhân lao động bắt buộc vào các cảng của mình, cạnh tranh với các sản phẩm dựa trên thị trường và khiến người tiêu dùng trở thành những người hỗ trợ ngầm của các công ty bất chính. Ví dụ, năm ngoái, Đạo luật phòng chống lao động cưỡng bức Uyghur đã thực hiện những bước tiến mang tính cách mạng trong việc chuyển gánh nặng từ các chính phủ sang các doanh nghiệp để chứng minh sự vắng mặt của lao động cưỡng bức trong hàng hóa nhập khẩu. Di chuyển vượt ra ngoài các yêu cầu trong suốt, các doanh nghiệp hiện đang gánh thêm một gánh nặng để ánh xạ chuỗi cung ứng của họ, xác định sự hiện diện của lao động cưỡng bức và khắc phục vấn đề. Cả trong mua sắm của chính phủ và thông qua tìm nguồn cung ứng khu vực tư nhân, sức mua kinh tế đang áp dụng thông qua các chuỗi cung ứng để bắt nguồn từ lao động cưỡng bức.

Điều rõ ràng từ báo cáo Tip năm nay là một cảm giác cấp bách rằng phải làm nhiều hơn để chống lại tất cả các hình thức buôn người. Tại Hoa Kỳ, Quốc hội có thể bắt đầu bằng cách nhanh chóng tái định nghĩa Đạo luật Bảo vệ nạn nhân buôn người và xác nhận Đại sứ tiếp theo để giám sát và chống buôn người. Họ cũng có thể mở rộng quy mô tài trợ cho các đơn vị điều tra chuyên ngành, dịch vụ nạn nhân và các nỗ lực phòng ngừa có thể đo lường được. Đây là một nguyên nhân hợp nhất mọi người trên toàn phổ chính trị. Cam kết trí tuệ của chúng tôi đối với tự do khỏi buôn bán tình dục và lao động cưỡng bức phải dẫn đến các hành động thực tế và kết quả có thể đo lường được.

John Cotton Richmond là một thành viên cao cấp không cư trú trong sáng kiến ​​chiến lược Scowcroft của Hội đồng Đại Tây Dương và từng là Đại sứ Hoa Kỳ để giám sát và chống buôn người từ năm 2018 đến năm 2021, và hiện là đối tác tại Dentons, nơi ông tập trung vào lao động cưỡng bức trong chuỗi cung ứng và buôn bán tình dục trong lực lượng lao động.

đọc thêm

Hình ảnh: Ngoại trưởng Hoa Kỳ Antony Blinken phát biểu trong buổi lễ ra mắt báo cáo về buôn bán người [Tip] năm 2022 tại Bộ Ngoại giao ở Washington, DC, vào ngày 19 tháng 7 năm 2022. Ảnh qua Manuel Balce Ceneta/Pool qua Reuters.

Quốc gia nào có tỷ lệ buôn người cao nhất?

Pakistan, Indonesia, Trung Quốc, Ấn Độ và Bangladesh nằm trong top 10 cho các quốc gia có số lượng nạn nhân buôn người lớn nhất trên thế giới. Ấn Độ đứng đầu danh sách với 14 triệu nạn nhân, Trung Quốc đứng thứ hai với 3,2 triệu nạn nhân và Pakistan đứng thứ ba với 2,1 triệu nạn nhân. are in the top 10 for countries with the largest number of trafficking victims around the world. India is at the top of the list with 14 million victims, China comes in second with 3.2 million victims, and Pakistan comes in at third with 2.1 million victims.

5 thành phố buôn người hàng đầu là gì?

Năm thành phố hàng đầu ở Mỹ cho các báo cáo buôn người là Washington DC, Atlanta, Orlando, Miami và Las Vegas.Ngoài vấn đề mại dâm được đề cập trước đây, mỗi địa điểm này là các điểm du lịch lớn và có sân bay quốc tế.Washington DC, Atlanta, Orlando, Miami, and Las Vegas. In addition to the prostitution issue mentioned previously, each of these locations are major tourist destinations and have international airports.

Chúng ta xếp hạng ở đâu trong nạn buôn người?

Hoa Kỳ được xếp hạng là một trong những quốc gia tồi tệ nhất trên thế giới về nạn buôn người, với khoảng 199.000 sự cố xảy ra hàng năm.Số lượng các trường hợp được báo cáo, tuy nhiên, nhỏ hơn nhiều.one of the worst countries in the world for human trafficking, with an estimated 199,000 incidents occurring annually. The number of reported cases, however, is much smaller.

5 quốc gia buôn người hàng đầu là gì?

Các tiểu bang có số lượng buôn người cao nhất..
Missouri - 4,31 mỗi 100k ..
Nebraska - 3,62 mỗi 100k ..
Florida - 3,34 mỗi 100k ..
California - 3,34 mỗi 100k ..
Texas - 3,30 mỗi 100k ..
Arkansas - 3,27 mỗi 100k ..
Oregon - 3,22 mỗi 100k ..
Georgia - 3.10 mỗi 100k ..

Chủ Đề