Xin lỗi em chỉ là con đĩ review năm 2024

                                          
**Về tên truyện:** Tên truyện là một câu thoại. Câu thoại này khá thành công trong việc thu hút người đọc, với điểm nhấn là chữ "đĩ" - một vấn đề nhạy cảm.
                      
**Về summary:** Nếu tên truyện thành công trong việc thu hút với đề tài "đĩ" thì ở phần summary lại khiến người ta hiếu kỳ khi bảo nó không phải là một cuốn tiểu thuyết dâm loạn. Tuy nhiên thì phần này cũng không có điểm đột phá, tóm tắt truyện có phần khô khan và không để lại ấn tượng.
                      
**Tổng quan vẻ ngoài của truyện:** Vừa nhìn là đã có thể khẳng định ngay đây là truyện ngược, tên truyện tạo ấn tượng, tuy nhiên thì mình hơi thất vọng ở phần summary.
                      
**Về văn phong, nội dung:** truyện đã được xuất bản, văn phong cũng được chỉnh sửa theo phong cách thuần Việt hơn, đọc truyện mình thực sự có thể dựng nên một bối cảnh ở Việt Nam mà không hề thấy có gì không hợp lý.
                      
Xuyên suốt câu chuyện, được kể lại dưới góc nhìn của Bân, nó có thể khiến cho mình cảm nhận được nỗi buồn man mác của người kể. Lời văn tuy nhẹ nhàng nhưng sâu sắc.
                      
Hình ảnh của nhân vật Hạ Âu được khắc họa với nhiều chiều sâu và vẻ đẹp cả từ ngoại hình lẫn tâm hồn. Hạ Âu sinh ra trong cái nghèo và chỉ có mẹ chứ không có cha, cô tuy có lẽ không thiếu thốn tình thương nhưng thiếu thốn về vật chất, hoàn cảnh của cô đã khiến cô trưởng thành hơn bạn bè cùng trang lứa, và qua lời kể của mẹ cô thì có lẽ cô cũng có ít bạn bè. Tuy trưởng thành trong suy nghĩ, nhưng nếu nói đến chuyện tình dục thì cô hoàn toàn trong sáng, và ở năm 11 tuổi, cái thế giới mà mẹ cô xây dựng cho cô đã sụp đổ. Cô bị 9 người cưỡng hiếp ở cái tuổi mà không phải lo ăn lo mặc. Cô còn bị victim blaming, điều này đã khiến cho cái tâm hồn non nớt nghĩ có cảm giác mình là đĩ thật, chữ làm đĩ được cô nói ra nhẹ tênh, và nó đeo bám cô xuyên suốt câu chuyện. Tuy nhiên, ánh mắt và vẻ ngoài của cô lúc nào cũng hồn nhiên, ngây thơ, phẳng lặng, sâu thẳm bên trong, cô vẫn là một cô gái trong trắng và thuần khiết. Cô vẫn muốn có bằng cấp để đi làm, không dựa dẫm vào đàn ông, và cô thực sự đã làm được thế.
                      
Hạ Âu, dịu dàng, ngọt ngào và tinh tế nhưng cô không hề yếu đuối. Cô có thể chịu được người ta nói cô là đĩ nhưng khi người đàn ông kia chửi mẹ cô, cô đã đánh ông ta. Cô có một nội tâm mạnh mẽ, và kiên trì, luôn quan tâm đến người khác mà không hề nghĩ tới bản thân mình, và cũng chính điều này đã dẫn cô tới kết cục thảm thương. Cô hy sinh vì người mà cô yêu thương, chưa từng đỏi hỏi lại điều gì, chưa từng nói ra.
                      
Nhân vật Bân, qua lời kể, mình có thể cảm nhận được tình yêu mà Bân dành cho Âu. Tuy vậy, có vẻ như Bân chưa từng một lần hoàn toàn tin tưởng Âu, tình yêu Bân dành cho Âu không thực sự sâu sắc mà mang phần chiếm hữu, để ghen tuông làm mờ mắt, và cũng vì lý do này mà Bân đã để mất Âu. Tuy vậy, anh vẫn là một người có trách nhiệm. Cá nhân mình nghĩ thì tình cảm của nhân vật này dày cho Hạ Âu, có lẽ là yêu, chiếm hữu, đồng cảm và cuối cùng là nuối tiếc.
                      
Mình sẽ không đi sâu về hai nhân vật Tiểu Mãn và mẹ của Hạ Âu.
                      
Truyện xây dựng nhân vật và diễn biến tâm lý theo mình là có chiều sâu, từ cử chỉ, ánh mắt hành động đến lời nói. Các chi tiết cũng được khéo léo lồng ghép, và từ "đĩ" xuất hiện xuyên suốt câu chuyện nhưng mình không hề cảm thấy sự thô tục. Truyện có cao trào, nhưng chưa tới, mình thấy phần kết có hơi đột ngột. 
                      
Truyện có để lại nỗi buồn và dấu ấn trong lòng mình sau khi đọc xong, nhưng không quá lớn và cũng không kéo dài.
                      
**Về logic:** truyện theo mình thấy thì không có lỗi logic nếu xét đến dòng truyện.
                      
**Về trình bày:** Vì đã được xuất bản nên tất nhiên là mình không cần nói sâu hơn về cái này.
                      
**Đánh giá tổng quan:** là một truyện ngược ngắn, thành công trong việc đẩy cao trào và tạo hình nhân vật, kết thúc truyện cũng hợp lý. Truyện này mình đọc 2 lần, lần sau thì có mình phát hiện được nhiều chi tiết hơn lần đầu, cũng như có cái nhìn sâu hơn. Cũng có đề cập đến vấn đề tệ nạn xã hội nhức nhối là quyền chức. Tuy nhiên mình thì mình sẽ không đọc lại quyển này đến lần thứ 3.
                      
Tuy nhiên mình không hề đồng cảm được với Bân, Bân tiến tới quá nhanh với Tiểu Mãn, tuy đó chỉ là sự cảm động. Mình không thích cái cách mà Bân phủi sạch mọi thứ quá nhanh với Âu, ví dụ như chỗ Bân biết được sự thật về 96 500 tệ [nói chung là đọc thấy tức cái lồng ngực]. Bân có trách nhiệm với Tiểu Mãn nhưng đồng thời lại quá vô tình với Hạ Âu.
                      
[Tuy truyện có để lại nỗi buồn trong mình nhưng mà mình không cảm thấy kiểu buồn day dứt hay bị bóp nghẹt, nói chung là phù hợp với bạn nào thích ngược nhưng con tim có hơi mỏng manh.]
                      
Về điểm tổng quan: **6.8/10** 
                      
**Mình vẫn còn rất nhiều điều muốn phân tích về Hạ Âu nhưng mà mình thấy mình hơi đi xa  quá ở chỗ đó rồi, để cho người đọc cảm nhận thì ổn hơn.**
                              

Chủ Đề