Vì sao người da đỏ nói đất là mẹ
Xi-át-tơn (1786-1866) Xi-át-tơn (1786-1866): là thủ lĩnh của một bộ tộc sinh sống tại vùng Tây Bắc nước Mĩ. Tác phẩmXuất xứ
Đặt ra vấn đề có ý nghĩa to lớn với cuộc sống hiện nay là bảo vệ môi trường: Con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên, phải chăm lo bảo vệ môi trường và thiên nhiên như bảo vệ mạng sống của chính mình. Mục đích Thủ lĩnh Xi-át-tơn bày tỏ lòng kính trọng của người da đỏ với đất đai và thiên nhiên; mong muốn người da trắng cũng trân trọng và bảo vệ mảnh đất này như họ. Kiểu văn bản Nhật dụng Thể loại Tự sự (thư) Phương thức biểu đạt Kết hợp miêu tả - biểu cảm Bố cục Văn bản có bố cục ba phần:
1. Những điều thiêng liêng trong kí ức người da đỏ Ở phần đầu thư, thủ lĩnh da đỏ nhấn mạnh những điều thiêng liêng trong kí ức của người da đỏ:
- Mỗi hạt sương long lanh
- Tiếng thì thầm của côn trùng
- Những dòng nhựa chảy trong cây cối
- Người da trắng chết sẽ dạo chơi giữa các vì sao và quên đi đất nước họ đã sinh ra.
- Người da đỏ thì không bao giờ quên mảnh đất tươi đẹp này.
- Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của họ.
- Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người cùng chung một gia đình.
- Dòng nước óng ánh, êm ả trôi dưới những dòng sống, con suối là máu của tổ tiên người da đỏ.
- Tiếng thì thầm của dòng nước là tiếng nói của ông cha người da đỏ.
Tiểu kết: Thủ lĩnh da đỏ đã khẳng định đối với người da đỏ, đất đai và mọi vật liên quan đến nó - bầu trời, không khí, dòng nước, động vật, thực vật - là thiêng liêng, là bà mẹ của người da đỏ nên không dễ gì đem bán. 2. Những lo âu của người da đỏ về đất đai môi trường sẽ bị tàn phá bởi người da trắng
- Người da đỏ lo lắng người da trắng sẽ cư xử với đất mẹ và anh em bầu trời như những vật mua được, sẽ ngấu nghiến đất đai và để lại những bãi hoang. - Người da đỏ lo lắng cuộc sống con người sẽ không còn nghe được âm thanh lẻ loi của chú chim đớp mồi hay tiếng tranh cãi của những chú ếch ban đêm. - Người da đỏ mong người da trắng phải gìn giữ không khí và làm nó thành một nơi thiêng liêng, nơi có thể thưởng thức được những làn gió thấm đượm hương hoa đồng cỏ. - Người da đỏ ra điều kiện người ra trắng phải đối xử với các muông thú sống trên mảnh đất của họ như người anh em. - Phép đối lập đã nêu bật sự đối lập hai cách sống, hai thái độ đối với Đất, đối với thiên nhiên của người da đỏ và người da trắng: người anh em - kẻ thù; mẹ đất, anh em bầu trời - vật mua được, tước đoạt được; yên tĩnh - ồn ào; quý giá - không để ý gì đến, ... - Phép đ iệp ngữ và kiểu câu ghép giả thiết - kết luận để bộc lộ những lo âu của người da đỏ về môi trường sống, thiên nhiên khi đất đai của họ thuộc về người da trắng : Tôi biết; Tôi thật không hiểu nổi; Tôi không hiểu bất cứ một cách sống nào khác; Nếu chúng tôi...Ngài phải... Tiểu kết: Từng lời nói, từng câu, từng chữ của thủ lĩnh đều thể hiện lòng yêu quý, trân trọng mảnh đất của người da đỏ. Dù phải bán mảnh đất ấy, người da đỏ vẫn mong người da trắng sẽ trân quý đất đai và thiên nhiên.
- Đất của người da đỏ là những nắm tro tàn của cha ông họ. - Đất đai giàu có được là do nhiều mạng sống của chủng tộc da đỏ.
- Người da trắng phải dạy con cháu kính trọng đất đai. - Dạy con cháu: "Đất là Mẹ":
+ Đất là nơi sản sinh ra muôn loài, là nguồn sống của muôn loài.
+ Cái gì con người làm ra cho đất đai là làm cho ruột thịt của mình.
+ Con người cần phải sống hòa hợp với môi trường, đất đai và phải biết cách bảo vệ nó.
Tiểu kết: Bức thư của thủ lĩnh đi đến lời kiến nghị tha thiết, chân thành: người da trắng phải kính trọng đất đai như chính những người da đỏ đã kính trọng. Lời kiến nghị này vẫn còn có ý nghĩa thời sự với cuộc sống thực tại. ĐẶC SẮC NGHỆ THUẬT VÀ Ý NGHĨA TÁC PHẨM1. Nghệ thuật
2. Ý nghĩa Văn bản mang ý nghĩa toàn nhân loại: Con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên, phải chăm lo bảo vệ môi trường và thiên nhiên như bảo vệ mạng sống của chính mình. |