Bài này viết về hình có 4 cạnh trong hình học. Đối với các định nghĩa khác, xem Tứ giác [định hướng].
Trong hình học phẳng Euclid, một tứ giác là một đa giác hình gồm 4 cạnh và 4 đỉnh, trong đó không có bất kì 2 đoạn thẳng nào cùng nằm trên một đường thẳng. Tứ giác đơn có thể lồi hay lõm. Tứ giác ABCD thường được kí hiệu là A B C D {\displaystyle \Diamond ABCD}