Stt hay so sánh con người với bãi cứt trâu

VOH - Giông bão đến từ mẹ thiên nhiên thật đáng sợ, nhưng bão giông trong lòng mỗi người cũng đáng sợ không kém, và tất cả điều đó đã được bộc lộ qua những bài thơ về bão lũ, stt bão giông hay nhất.

Ai sinh ra chẳng muốn bình yên, nhưng bão giông lại cứ thích vây lấy ta khiến cuộc sống bỗng trở nên hỗn loạn, rối bời. Sau những tháng ngày hứng chịu phong ba bão táp, hãy cùng xoa dịu nỗi đau qua những status thơ về bão giông được VOH tổng hợp sau đây.

Stt về bão giông ở trong lòng

Trên đời này, có lẽ không có cơn bão nào đáng sợ bằng “bão lòng”, bởi khi trong lòng tràn ngập giông bão thì chạy đến đâu cũng không thể tìm thấy được bình yên. Dưới đây là top stt hay về bão lòng giúp xoa dịu những trái tim yếu đuối.

1. Đừng băng qua giông bão để chạy đến với một người chẳng thể cùng bạn đi qua một cơn mưa.

2. Hẹn một mai trái tim qua giông bão Sẽ cùng người thương thảo chuyện trăm năm…

3. Cùng nhau đi qua giông bão cuộc đời. Vậy mà bình yên được chút, lại rời bỏ nhau.

4. Thôi thì, hẹn gặp nhau ở một cuộc đời ít giông bão hơn.

5. Lòng người có bình yên đến mấy, đến khi gặp lại nhau một ánh mắt cũng thành giông bão trong lòng...

6. Chỉ cần một người thương, giông bão đi qua cũng hóa tầm thường.

7. Chỉ cần người bạn thích cũng thích bạn, giây phút đó là lúc bạn cảm thấy hạnh phúc, bao nhiêu giông bão cũng hóa ngọt ngào.

8. Bão giông bên ấy, bình yên bên này.

9. Bầu trời vẫn thế, vẫn xanh trong Lòng em vẫn thế đầy bão giông.

10. Suốt bao năm, lòng em luôn yên tĩnh. Gặp anh rồi tĩnh lặng hóa phong ba!

11. Cùng nhau vượt qua những ngày giông bão. Cuối cùng lại không ở bên nhau lúc mưa tàn.

12. Tình cảm hóa ra lại mong manh đến vậy, vượt qua được giông bão, nhưng chẳng vượt qua đời thường.

13. Liệu có mấy ai không buông tay nhau sau giông bão, và liệu có mấy ai giữ được câu hứa đi đến tận cùng?

14. Ai cũng cần một người bên cạnh để đi qua hết những ngày bão giông trong lòng.

15. Người mang đến cho ta được chút bình yên, sau đó trút lại cả bầu trời giông bão.

16. Cậu ấy im lặng, tôi cũng lặng im. Chỉ khác là cậu ấy thản nhiên, còn lòng tôi thì ngập tràn giông bão.

17. Nếu không cùng nhau đi qua giông bão, thì đừng tìm nhau vào ngày nắng…

18. Biết đằng trước là giông bão nhưng sao vẫn cố đi vào? Biết yêu là sẽ đau như tại sao vẫn cứ đâm đầu?

19. Sau này dù bầu trời có đầy giông bão, em cũng sẽ không tìm anh nữa.

20. Giông bão ngày ấy cũng đã qua rồi, người có mang ô đến hay không cũng không còn quan trọng nữa.

21. Chỉ muốn thương một người đủ trưởng thành, dành tình cảm trọn vẹn cho người, giông bão ngoài kia đem về đây ta cùng gánh. Đừng tranh cãi, đừng im lặng, đừng dễ dàng buông tay, đừng dễ dàng buông bỏ…

22. Em luôn cố gắng để trở thành cô gái tốt nhất đối với anh, luôn nỗ lực, luôn mạnh mẽ, luôn nghĩ rằng mình có thể vượt qua giông bão cùng nhau.

23. Ước gì có người dù đi qua nhiều giông bão vẫn nắm chặt tay mình.

24. Chúng ta đã bên nhau những ngày giông bão nhất của cuộc đời. Đó là khoảng thời gian mà tưởng chừng như ta sẽ không thể nào vượt qua được. Nhưng trên tất cả, mình đã cùng nắm tay nhau bước qua những cơn bão táp thịnh nộ ấy. Tưởng chừng như sẽ không bao giờ có chia ly. Nhưng cuộc đời mà! Làm sao có thể ngăn cản được sự đổi thay của lòng người.

Stt bão giông cuộc đời đầy tâm trạng

Cuộc sống này đầy những sóng gió, khó khăn. Nào có nơi đâu gọi là yên bình mãi mãi. Vậy nên đôi khi đừng oán giận trời mưa, hãy trách sao lòng mình có bão. Cùng đọc những caption về bão giông dưới đây để tự an ủi chính mình.

1. Đành rằng giông bão lắm khi Cứ mơ và cứ yêu đi em à!

2.Bỗng muốn làm chú cá Bơi trong chiếc chậu xinh Dẫu ngoài kia giông bão Cũng chẳng đau tới mình.

3. Không ai đưa em qua ngày giông bão Che cho em qua những cơn mưa rào Chỉ mình em dưới góc phố ồn ào Đôi vai gầy chẳng biết dựa vào ai...

4. Xin một ngày được hiền như lá cỏ Mặc bão giông quật rách tược thân gầy Ta mệt quá chẳng muốn kiên cường nữa Chỉ muốn nằm yên giấc ở ngay đây.

5. Bình yên ngoài mặt ai cũng thấy Bão tố trong lòng mấy ai hay!

6. Khi lòng người đầy giông bão Thì chẳng có nơi nào được gọi là bình yên.

7. Khi đã quen với giông bão Thì ngại gì một cơn mưa rào lúc chiều tà.

8. Trời dịu giông bão là trời đẹp nhất Tâm dịu giông tố là lòng an nhiên.

9. Áp lực ngoài xã hội tôi chịu đủ rồi Nếu không phải bình yên xin đừng là giông bão.

10. Hôm nay hơi mệt một chút nhưng không sao... Vì những điều tồi tệ cũng đã xảy ra nhiều rồi. Bao ngày giông bão còn vượt qua được, cơn mưa rào này nhằm nhò gì!

11. Chỉ là hôm nay, tôi thật sự mệt mỏi. Đôi lúc tôi nghĩ rằng, đến tột cùng quãng đời này, tôi còn phải trải qua bao nhiêu giông bão ngoài kia.

12. Người bạn yêu, không nhất thiết sẽ xuất hiện vào khoảnh khắc rực rỡ nhất tuổi trẻ. Chỉ đơn giản là sau những tan vỡ, họ vẫn yên ở đấy, cạnh bên, dìu dẫn nhau qua những ngày giông bão.

13. Giá của cái nắm tay lúc về già là bao nhiêu giông bão của tuổi trẻ. Bởi vậy… khi muốn chia tay, hãy nhớ lại lý do khiến ta bắt đầu.

14. Suy cho cùng, khung trời nào mà chẳng có bão giông. Chỉ là người có chỗ trú, người thì không. Cuộc sống giống như một cơn mưa rào, không có ô thì hãy cố gắng chạy.

15. Nhiều lúc bình yên hiện tại chính là đánh đổi bằng thanh xuân giông bão. Đến một ngày, sẽ có một người hiện diện cho bạn thấy tổn thương xưa cũ chỉ là trò nực cười.

16. Hôm nay cho bạn mượn chút thảnh thơi để lòng này nghỉ ngơi trước giông bão.

17. Chỉ cần tâm hồn mình là nắng thì ngày giông bão cũng hóa trời xanh.

18. Không phải mình không muốn vui. Mà là chẳng ai có thể cười khi trong trái tim đang đầy giông bão…

19. Sau từng ấy giông bão, phải học cách bình thản. Không đổ lỗi tại ai, mọi sự do mình làm.

20. Có những ngày bị cuộc đời đánh cho thảm bại đến mức chỉ muốn về một nơi gọi là nhà. Ôm thế giới của mình trong lòng và ngủ một giấc thật dài, quên hết mọi giông bão ở ngoài kia.

21. Thời trẻ dại, chúng mình thường hỏi nhau sẽ chọn cuộc đời bình lặng hay bão giông. Hồi đấy mình bảo mình sẽ chọn bão giông. Vì phải trải qua thử thách con người mới khôn lớn, trưởng thành được. Cuộc sống dễ dàng quá sẽ làm cho người ta yếu ớt đi. Giờ nghĩ lại, có khi mình sẽ chọn bình yên. Vì cuộc đời, chẳng cần đụng chạm đến ai, cũng vẫn đầy giông bão đấy thôi!

22. Bình yên không phải là thời gian bình đạm. Mà là khi trong lòng giông bão ta vẫn thấy lòng thật an nhiên.

23. Cuộc đời ai mà chẳng có giông bão trong lòng, chỉ là khác nhau ở chỗ, có người thể hiện bằng những cơn mưa rào không dứt. Người thì bình thản giấu tất cả trong đáy mắt tựa biển sâu.

24. Hôm nay là một ngày giông bão nhưng mai cũng có thể là một ngày đẹp trời. Hy vọng bạn luôn cất giữ hy vọng trong tim, “trước khi muốn từ bỏ hãy nghĩ tới ngày mai”.

25. Dù là bạn đối diện với nỗi buồn của bạn như thế nào. Thì mong rằng sau những ngày giông bão ấy bạn lại đón những ánh nắng ấm áp. Bầu trời rộng lớn vậy sẽ ôm trọn nỗi buồn của bạn.

26. Cuộc đời cho mình mười lần khóc nhưng hãy chọn một lý do để cười thật tươi em nhé. Vì sau ngày hôm nay, em sẽ lại thấy ánh dương rực rỡ ngày mới và mọi thứ sẽ lắng dịu hơn so với nhiều giông bão của hôm nay.

27. Có những người cả đời đi tìm sự bình yên, nhưng tìm mãi lòng lại ngập tràn giông bão. Có những người chỉ cần một mái nhà ấm êm, nhưng quay đi quẩn lại vẫn một mình lẻ bóng.

28. Trong cuộc đời, ai rồi cũng sẽ gặp phải những bão giông, ai rồi cũng có lúc thấy đời chênh vênh tăm tối. Khi ấy, đừng vội oán than trách hờn, chỉ mong bản thân đủ bản lĩnh, đủ mạnh mẽ để vượt qua tất thảy.

Xem thêm: 70 stt áp lực công việc mệt mỏi, cap giải tỏa áp lực hài hước Top stt bất lực, mệt mỏi, áp lực lay động triệu trái tim 100 stt áp lực cuộc sống, câu nói hay về áp lực trong cuộc sống hiện đại

Những stt lũ lụt nhiều cảm xúc

Thiên tai, bão lũ vẫn xảy ra hằng năm, dường như năm sau lại càng khốc liệt hơn năm trước. Dù biết là thế, nhưng vì phải lo kế sinh nhai mà những con người bé nhỏ vẫn phải mưu sinh mỗi ngày. Cùng đọc những dòng caption mưa bão với rất nhiều những cung bật cảm xúc khác nhau để hiểu hơn về nỗi lòng của người dân khi vào mưa bão.

1. Lội, lội nữa, lội mãi!

2. Hòa chung không khí ngập lụt, nghỉ việc đi câu thôi.

3. Con xe máy của mình thể hiện bản lĩnh là một xe lội nước thực thụ.

4. Cởi truồng mặc áo mưa cho đỡ ướt quần.

5. Tất cả các con mương… đều lụt.

6. Mưa xám trời những ngày nổi bão.

7. Giải bơi lội đường phố… nét văn hóa mới trong mùa mưa bão.

8. Đêm nay, bão lại về… Đứng ở một thành phố khác trông ngóng về quê hương mùa bão, chỉ mong trời nhẹ bớt mưa, gió bớt mạnh, đường bớt ngập, sông bớt đầy cho quê con được bình yên.

9. Những ngày này trời đang vào mùa mưa, bão lũ dồn dập kéo về mảnh đất nơi con sinh ra như muốn thử thách cái tính bền bỉ, vững chãi; như muốn thử lòng cái nết chịu thương chịu khó của những con người ở nơi đây…

10. Nhìn cơn mưa xối xả, mưa trắng trời, trắng đất ngoài kia… mỗi đợt mưa rơi là mỗi lần quê mình phải oằn mình lên để tránh lũ.

Những bài thơ về bão lũ

Giông bão, gió mưa chưa bao giờ thôi ám ảnh con người. Bởi sau mỗi cơn bão lũ đi qua, nhìn lại chỉ thấy bao cảnh hoang tàn, xơ xác. Có lẽ vì đồng cảm với những cảnh tượng tang thương, khốn khó của người dân mà đã có rất nhiều nhà thi sĩ viết nên những dòng thơ về bão lũ đầy cảm xúc.

Giông bão [Tác giả: Trần Đăng Khoa]

Đoàn người bước lên lưng Cua Tay cầm cào cỏ Răng bừa Chiêng dồn, trống thúc Áo quần rách bươm Phấp phới Người trẻ đứng trên Người già đứng dưới Bạn Nhỏ đứng giữa đôi càng Vẫn tấm thân Gió thiêu, nắng cháy Chăn trâu, cắt cỏ Vai vác chiếc bắp cày gỗ gụ To như cái cột đình Chuôi liềm lấp loáng ngang lưng Cua chĩa càng lao lên phía trước Bật mở yếm nâu Mây bay dưới chân Mây bay trên đầu Trời đất nổi phong ba Ầm ầm gió bụi Tưởng lệch sông Lệch núi Làng xóm bé hơn hòn sỏi Ngôi nhà nay thấy đâu? Nay thấy đâu: Hoa nhãn rụng vườn sau Hương bưởi thơm lừng giếng nước Ngõ xóm gồ ghề quen thuộc Hằn vết chân trâu Thương đất phù sa Vật vã khổ đau Khô xác mấy mùa hạn hán Thương mẹ già Ra vào loạng choạng Nắng lòa con mắt Ta mang nỗi đau của đất Lên trời Đánh cho Thần Hạn cụt vòi Gãy cánh!

Cua bay suốt một ngày Một đêm Đến nhà cô Mây áo trắng Đến nhà cô Mây áo vàng - Ơi dân làng Dân làng đi đâu đó? - Chúng tôi đi Đánh gãy xương Thần Hạn! Hai cô lắc đầu: - Nó có cái vòi ác lắm Không đánh được đâu!

Cua lại bay Một đêm Một ngày sau Đến nhà chị Gió Chị khoác chiếc áo xanh Gùi nước đeo trĩu cổ - Ơi dân làng đi đâu? - Đi phanh thây Thần Hạn! Chị Gió nghiêng đầu: - Nó vẫy vùng đôi cánh Không đánh được đâu! *** Lúc đó Dội lên tiếng thở ồ ồ Xung quanh loằng ngoằng lửa đỏ Thần Hạn bay nhoáng nhoàng Cánh dọc ngang xả gió Vòi xì khói cay xè: - Hỡi chúng bay Những kẻ nghèo hèn khốn khổ Ai xui nộp mạng cho ta?

Chiếc liềm bên sườn bạn Nhỏ Nghiêng về một bên Bạn bay theo Thần Hạn Nhanh hơn chớp ban đêm: - Cho tôi hỏi Sao Thần hút hết nước sông Còn thiêu khô cây cối Thiêu khô bàn tay con người Ai mà sống nổi? Mồm Thần Hạn méo xệch Phả hơi rát mặt - Ta đã tha tội chết Chúng bay còn đòi chi? - Chúng tôi Đòi tiếng chim cho trời Đòi sắc hoa cho lá Đòi hương thơm cho quả Đòi phù sa cho đất Đòi nước cho sông Đòi máu cho tim người Chúng tôi đòi... - A Thằng này nói láo! Thần đập cánh cau mày Khoảng trời đùng đùng nổi bão Lửa táp đằng đông Lửa táp đằng tây Lửa Lửa Giơ bàn tay Không nhìn thấy nữa Quay lại Không nhìn thấy nhau Lửa tím dưới chân Lửa xanh trên đầu Quanh người hầm hập nóng Thần Hạn rít trong cổ họng: - Chúng bay không thoát tay ta Chúng bay sẽ thành tro bụi!

Cua lái đôi càng Một cơn gió nổi Cua vút lên cao Không gian tóe ngang ánh chớp Lưng trời nước đổ rào rào Rào rào... Lửa Thần không tắt Lửa reo rần rật Lửa tím Lửa vàng Vòi phun lửa trắng Lửa xiên thẳng Dài như mũi tên bay Cơn gió lượn qua Tắt ngay Đám mây trôi qua Tan biến Con chim lao qua Thành cát... Nhưng lạ chưa Cụ già ngân nga tiếng hát Bài hát về dãy thông xanh Lá thông bứt cành Lao vun vút Mũi thông xoáy lạnh không gian Bài hát về hàng dừa dài Về bãi mía rộng Lá phừn phựt bứt cây Phóng lên trời Sáng loáng muôn ngàn thanh kiếm Lưỡi dao Rừng rực chớp Bài hát về con đường làng Sỏi nhảy lên Lốc cốc Và Bay vù như bão thốc Bài hát về cơn mưa chiều hè Mát luồng gió đắng Cua phun từng chùm bọt trắng Một giọt nở thành năm Hai giọt nở thành mười Thần Hạn rủ vòi Khép cánh Ngẩn ngơ Vành tai quạt mo Rung rung tiếng hát Nghe trầm hùng như thác Du dương như phi lao reo Và trong veo như suối sau lưng đèo Bỗng Thần sực tỉnh Dọc ngang vỗ cánh Vòi quật chéo không trung Lửa trắng Lửa xanh Lửa tím Lại bốc lên đùng đùng Thần Hạn nghiến răng trèo trẹo: - Từ nay Trẻ con đừng hòng ăn kẹo Người già đừng mong Có bát canh cần Chỉ một giọt lửa của ta Chúng bay cũng thành tro bụi!

Lửa quạt vào lưng Chói lói Vẫn không làm nóng lưng Cua Lưng đỡ chân người Mát như chiều mưa Lửa quạt vào đầu, vào vai Dữ dội Cua giương càng che Nhưng không che nổi Mọi người cúi xuống gan bàn chân Lấy đất phù sa Đỏ quánh Xoa lên da Da lạnh Xoa lên quần áo Áo quần lành ngay Hồng tươi trong sắc lửa Thần Hạn rùng mình Hoảng sợ Không hiểu sao Thần rung cánh Lắc đầu Dồn độ nóng thêm cho lửa Nhưng ùn ùn Bốn phía Dải nước trắng và dày Cuộn thành những túi mây Hút lửa Túi nước thắt vào nhỏ nữa Lửa tru tréo bên trong Phụt tắt Cua đạp mạnh tám còng Bật sáng choang đôi mắt Yếm nâu phần phật Bay vút lên cao Và đoàn người Cầm cuốc, cầm cào Lăm lăm đợi Thần Hạn lao tới Quăng vòi Quấn chặt lưng Cua và đoàn người Lắc tít... Lắc tít... Nghe kẽ răng Thần rít: - Chúng bay không thoát tay ta! Lúc bấy giờ các chị Gió Từ xa Lái những viên đạn, lưỡi dao Mũi tên, thanh kiếm Phầm phập đến Chém dọc, đâm ngang Viên đạn đường làng Nổ tung con mắt Mũi tên thông, cắm sâu vào tai Thanh kiếm lá dừa Chém xả vai Cánh thần tướp ra Buông rủ Lưỡi dao mía Lia ngay vào cổ Và đoàn người Leo nhanh lên vòi Con gái cầm kim chích Con trai cầm răng bừa đâm Cụ già cầm cào bổ Quanh vòi Những nhát đâm tua tủa Theo nhịp trống Nhịp chiêng Thần rú lên Man rợ Không giống tiếng người, tiếng thú Quay cuồng Điên loạn Cua giương càng Hàng răng lạnh lùng và sáng loáng Nghiến chặt vòi Máu tóe ra đầy trời Vòi đứt Thần tối tăm con mắt Không kêu được một câu Cô Mây bay qua đầu Thần Hạn bám vào Định trốn Nóng lòng chờ đón Bạn Nhỏ đứng trong mây Và bất ngờ Giáng xuống Một bắp cày! Đầu Thần bẹp dúm Máu tóe ra bảy sắc cầu vồng Mũi khẹc thành sấm Chuyển động trời ngoài, trời trong Thần hu hu khóc Nước mắt to, nước mắt nhỏ Ào ào Trút xuống thành mưa...

Bão trong lòng mẹ [Tác giả: Hồ Viết Bình]

Các con ơi hãy ôm cho chặt Mặc gió mưa nó quật, nó xiên Bên con đã có mẹ hiền Giang tay che chở các con yên lòng.

Cây ngả nghiêng, gió lồng, gió đập Nhà liêu xiêu nước ngập mênh mông Mẹ đây vừa chạy vừa trông Cha con ngoài biển đã không kịp về.

Mấy lần trước cha về rất sớm Cơn bão này đổi hướng quá nhanh Thuyền cha phải chạy loanh quanh Tìm nơi trú ẩn yên lành được không?

Con có biết bão trong lòng mẹ Gió ngoài kia không thể sánh bằng Ôm con mẹ ngóng tin chồng Mặc cho bão dữ mẹ không nản lòng.

Con có thấy mây hồng kéo tới Đoàn thuyền kia phấp phới cờ về Cha con dựng lại mái che Ngày mai dong duổi thuyền bè ra khơi.

Mãi ám ảnh về mùa giông bão [Tác giả: Nguyễn Thị Lai]

Gió gầm rít xé màn đêm tơi tả Cây ngả nghiêng rách nát thân cành.

Bão quăng quật… tan hoang Bao nhiêu người đi cùng giông bão không về Thương người ở lại tận cùng nỗi đau.

Mưa khô [Tác giả: Phạm Công Trứ]

Nặng lòng một chuyến ra đi Nửa vì bệnh sĩ, nửa vì áo cơm Ồn ào mà vẫn cô đơn Sang Tây chẳng thấy vui hơn ở nhà Lỡ làng thân phận nước Nga Chưa qua giông bão đã là ngày xưa! Quê mình giờ nắng hay mưa? Bên này bông tuyết cuối mùa còn rơi Cũng là mưa cả đấy thôi Tuyết là mưa trắng xứ người, mưa khô Xứ người trong nhạc, trong thơ Một thời lãng mạn mộng mơ xứ người Bây giờ thần tượng đổ rồi Lòng riêng chẳng biết nên vui hay buồn?

Mùa bão lũ [Tác giả: Phạm Hồng Giang]

Sóng xô vào kéo tuột tiếng thở dài Em kìm nén giữa ồn ào phố biển Anh vô tình mà tim em bão đến Mặn chát lòng trước sóng biển trêu ngươi!

Anh mãi theo những lẽ phải ở đời Gìn giữ mình trước sóng cồn nghiệt ngã Cánh hải âu cứ vút nghiêng hối hả Đời mong manh thề hứa có là chi?

Ánh bình minh ve vuốt mịn xuân thì Khi bờ cát in trăm ngàn gót ngọc Gót chân nào con sóng vừa khỏa lấp Anh cuống cuồng giằng sóng có được đâu!

Từng giọt ngâu rơi rụng bạc mái đầu Nên dù nhuộm đâu nhiệm màu em nhỉ! Anh vẫn tin trên dặm trường dâu bể Những điều thiêng chẳng sứt mẻ bao giờ...

Thương quê [Tác giả: Hoàng Minh Tuấn]

Quê hương! Tôi nhớ, tôi thương! Hôm nay cơn bão vô thường quét qua. Nước như biển cả bao la, Vùng quê nay đã chẳng là xóm thôn!

Nước dâng, gió nổi sóng cồn, Trời như trút cả nguồn cơn giận hờn! Tiếng ai khóc lặng tìm con, Tiếng kêu ai oán non ngàn cũng đau!

Mẹ ngồi đau đáu buồn rầu, Đàn gà vựa thóc, ruộng rau mất rồi! Màn trời chiếu đất hỡi ơi! Bờ đê bám trụ nghỉ ngơi thế nào?!

Mà mưa vẫn cứ ào ào, Nào ai biết được khi nào hết mưa?! Bao giờ trở lại cày bừa?! Trẻ con đi học trâu kia ra đồng?!

Bao giờ nước rút ra sông?! Bao giờ hết ngập ruộng đồng trời ơi! Dẫu biết lỗi tại ông trời, Nhưng mà cũng tại con người nữa cơ!

Rừng kia đốn chặt từng giờ, Lấy gì ngăn lũ, chặn mưa bây giờ! Liệu con người có tỉnh ra?! Đừng phá rừng nữa kẻo mà khổ dân!

Bão mưa còn biết bao lần, Cầu mong lần tới bão không đi vào!

Bão quê nhà [Tác giả: Trần Đức Lực]

Nghe tin bão vào quê mẹ Nhà tranh một mái liêu xiêu Tha hương chiều qua có kẻ Thầm thương nước lọ cơm niêu Mưa giông đêm qua ngập ngõ Cha - bỏng lửa đứng ngồi Bé giật mình thảng thốt. Thật đau, thật xa xót Hồng thủy này vì đâu? Chắc mẹ buồn lắm phải không? Vì con một đời vò võ Thân cò lặn lội ven sông. Sáng nay cuồng phong lặng bớt Mót cọng rau dập, măng già Quê người bao chiều con xót Những lần nghe bão hiên nhà.

Bão [Tác giả: Chu Long]

Đâu rồi nắng ấm mùa xuân Để cho bão thả sức quần khắp nơi Chúng nghênh ngang chẳng sợ trời Coi thường cả Đất khinh Người trần gian

Bão làm cảnh vật hoang tàn Ao hồ ngập úng - Sông than não lòng Nát tan nhà cửa ruộng đồng Thuyền không bãi đỗ - Bờ không bến chờ

Bão làm tôm cá bơ vơ Chim kia mất tổ Cò giờ tha phương Làm núi Đá cũng trơ xương Đất màu sơ xác Ánh dương sắc gầy

Bão tàn phá núi rừng cây Toang hoang đê vỡ nước vây mọi vùng Gây lũ quét - lụt hãi hùng Cho đời cuộc sống khốn cùng lao đao.

Bão chúng kéo đến chỗ nào Thì miền đất ấy rơi vào hoang sơ…

Cảm xúc mưa lũ tháng 7 [Tác giả: Lan Thanh]

Mưa mãi... mưa không thôi Nước tràn ngang bản rồi Đâu rừng đâu ngăn lũ Đâu con trẻ cười nụ.

Chỉ thấy nước gào thét Và núi bồng bềnh mơ Mặt trời như quân cờ Chìm vào trong đũng mây.

Em - gái nhà ai đây Mình ướt rượt bùn đất Vẹo xiêu lê bước một Lả đi chờ vòng tay.

Quê ta ơi, thắt ruột Đường xá thành sông rồi Mưa tróc nửa quả đồi Trắng trời vành tang trắng.

Mưa mãi vẫn chưa lặng Mẹ - nước mắt cắn môi

Xem thêm: 121 status mưa buồn, cap về mưa ý nghĩa Status về gió và những xúc cảm dạt dào khó quên! 70 status nhớ nhà, cap xa nhà nhớ gia đình, nhớ bố mẹ, nhớ người yêu

Những bài thơ hay về bão tố trong lòng

Nếu giông bão do thiên nhiên mang lại khiến người ta mất mát về vật chất, những bão tố trong lòng lại khiến người ta héo úa tâm hồn mỗi ngày. Có lẽ dù là cơn bão nào thì cũng đều đáng sợ như nhau. Hãy cùng cảm nhận nỗi buồn của người thi sĩ qua những bài thơ về bão lòng dạt dào cảm xúc.

Bão lòng [Tác giả: Phan Thúc Định]

Sóng xô vào kéo tuột tiếng thở dài Em kìm nén giữa ồn ào phố biển Anh vô tình mà tim em bão đến Mặn chát lòng trước sóng biển trêu ngươi!

Anh mãi theo những lẽ phải ở đời Gìn giữ mình trước sóng cồn nghiệt ngã Cánh hải âu cứ vút nghiêng hối hả Đời mong manh thề hứa có là chi?

Ánh bình minh ve vuốt mịn xuân thì Khi bờ cát in trăm ngàn gót ngọc Gót chân nào con sóng vừa khỏa lấp Anh cuống cuồng giằng sóng có được đâu!

Từng giọt ngâu rơi rụng bạc mái đầu Nên dù nhuộm đâu nhiệm màu em nhỉ! Anh vẫn tin trên dặm trường dâu bể Những điều thiêng chẳng sứt mẻ bao giờ...

Tự biết thương mình sau năm tháng thương ai [Tác giả: Nguyễn Phương Tâm]

Sau những ngày giông bão đã đi qua Em chợt thấy lòng mình bình yên đến lạ Cuộc sống ngoài kia vẫn từng ngày hối hả Và người với người vội vã lướt qua nhau

Có xá gì đâu một vết nhỏ nỗi đau Trong trăm vạn biển đau mà nhiều người gặp phải Em mạnh mẽ mà, không cho mình sợ hãi Tự tìm cách đứng lên trên chính những vụn vằn

Bờ cát dài êm trăm những dấu in hằn Chỉ cần sóng cuộn trào lại nằm im lặng lẽ Em cũng thế thôi vốn nhu mì nhỏ bé Nhưng mạnh mẽ khi cần và tàn nhẫn khi buông

Suy cho cùng một kiếp người là khao khát yêu thương Ngay lúc này đây em cũng cần như vậy Nhưng là sự yêu thương do chính mình tạo lấy Tự biết thương mình sau năm tháng thương ai...

Nếu có thể [Tác giả: Tùng Trần]

Này cô gái thôi đừng buồn nữa nhé Hãy kiên cường và mạnh mẽ vượt qua Nỗi đau nào rồi cũng sẽ phôi pha Theo thời gian chỉ còn là hồi ức

Buông bỏ hết để sống cùng hiện thực Nhớ làm gì cho đau nhứt tâm can Bởi dòng đời đầy ắp những trái ngang Mãi xốn xang sẽ lỡ làng xuân sắc

Phải tự mình lau khô dòng nước mắt Biết nhận ra chưa muộn khi bắt đầu Ai tại tồn không nếm một lần đau Thì cớ sao phải nghẹn ngào cay đắng

Sau bão giông trời hết mưa sẽ nắng Luôn dặn lòng phải cố gắng đổi thay Gom nỗi buồn xóa sạch hết từ đây Cho bản thân được tháng ngày yên ả

Nếu có thể hãy cười vui rộn rã Đời không hề hoàn hảo cả đâu em.

Ngoài giông bão [Tác giả: Nguyễn Phong Việt]

Nói điều gì đó đi... khi lát nữa chúng ta bước ra ngoài giông bão rồi chết đi trong cuộc mưu sinh cơm áo mà nào có hay...

Những ngày tuyệt vọng đến nỗi đau cũng để lại dấu vân tay khi chúng ta chạm vào nhau và thế gian ngoảnh mặt tại sao không thể đánh đổi cả cuộc đời để yêu một người được tại sao không?

Nói điều gì đó đi... khi lát nữa chúng ta bước ra ngoài bão giông rồi lạc lối ngay trong thiên đường đã tạo dựng mà nào đâu biết...

Những ngày hạnh phúc đến niềm vui cũng dặn ta phải cảm ơn mỗi sớm mai còn thức dậy và thấy đời mưa nắng tại sao không thể yêu một người trong tim đến bất diệt tại sao không?

Chúng ta đã gặp nhau một lần, cùng đi một quãng đường, và yêu nhau đến chừng ấy tháng năm bấy nhiêu đó đã đủ? [nhưng chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng khiến cuộc đời ta hóa thành tượng đá mất ngủ chỉ một lần yêu!]

Ngoài giông bão mọi người có thể đi mà không cần thiết nhìn lại phía sau bởi ai cũng cần phải sống nhưng ta không thể nào không ngoảnh mặt không thể bước đi khi trái tim đã sống bằng nhịp đập trong lồng ngực của một người khác không thể bước đi khi biết người kia phải đi con đường khác không thể bước đi khi ý nghĩa cuộc đời ta đã đánh mất không thể bước đi khi biết rằng ta sống mà hạnh phúc không hơn là được cùng nhau chết tại sao không thể nắm tay nhau đi trọn một con đường?

Nói điều gì đó đi... Khi lát nữa ta sẽ thở hơi thở cuối cùng... Ngoài giông bão Liệu có bầu trời nào còn dành cho chúng ta không?

Chạm [Tác giả: Thụy Vi]

“Em có ước gì đâu Một ngôi nhà. Bão dừng sau cánh cửa Những ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại Bên trong, chỉ có ấm áp, và anh.

Em có ước gì đâu Một tách cà phê. Một buổi sáng yên lành Ta tất bật đón chào ngày mới Hôm qua là điều đã lùi xa Những điều to tát như yêu thương, hờn giận, thứ tha Hãy để dành cho chú chim đang hót bên ngoài cửa sổ Đang chờ em là rau đầy một rổ Bó hoa đang chờ cắm Và một ngày bận rộn Của em.

Em già rồi Nên sẽ không thích kiêng khem Ăn uống ngon, mặc đẹp, đọc những quyển sách hay Đi lang thang đó đây. Vùi đầu vào việc làm Hát khi tắm, xem phim khi đang nằm, cuộn tròn khi ngủ Và yêu anh khi em muốn Em có ước gì đâu Anh ạ! Cuộc đời này, là phức hợp của những điều giản dị. Ta cứ sống, thở, cầu nguyện và yêu thôi! Mọi thứ, hoặc chỉ là bản thân nó Hoặc vốn dĩ đã là một phép màu.

Ca dao tục ngữ về gió bão

Thiên nhiên khắc nghiệt là thế, nhưng con người chưa bao giờ chịu đầu hàng số phận. Họ dùng thơ ca để khích lệ bản thân, quan sát thiên nhiên để dự báo những thiên tai sắp xảy đến. Dưới đây là một số câu ca dao, tục ngữ về gió bão nhiều ý nghĩa.

1. Cò bay ngược, nước vô nhà Cò bay xuôi nước lui ra biển.

2. Sao dày thì mưa, sao thưa thì nắng.

3. Chuồn chuồn bay thấp thì mưa Bay cao thì nắng, bay vừa thì râm.

4. Trống tháng bảy, chẳng hội thì chay Tháng sáu heo may, chẳng mưa thì bão.

5. Mống cụt không lụt thì bão

6. Thâm đông, hồng tây, dựng may Ai ơi ở lại ba ngày hẵng đi.

7. Kiến cánh vỡ tổ bay ra Báo táp mưa sa gần tới.

8. Tháng giêng rét dài, tháng hai rét lộc, tháng ba rét nàng Bân

9. Gió heo may, chẳng mưa dầm thì bão giật.

10. Vàng mây thì gió, đỏ mây thì mưa.

11. Mây xanh thì nắng, mây trắng thì mưa.

12. Tháng bảy kiến đàn, đại ngàn hồng thủy.

13. Trời oi đen sẫm sấm sét tới nơi.

14. Mồng chín tháng chín có mưa Thì con sắm sửa cày bừa làm ăn Mồng chín tháng chín không mưa Thì con bán cả cày bừa đi buôn.

15. Trên trời có vẩy tê tê Là mưa sắp sửa kéo về nay mai.

16. Đông rắc tía tía màu hồng Gọi con thủ thỉ bảo chồng nhỏ to Nhà em tìm kiếm cây to Chống nhà tránh bão đỡ lo sau này.

Xem thêm: 117 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về thời tiết, khí hậu 85 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ nói về thiên nhiên 58 câu ca dao tục ngữ thành ngữ về lao động sản xuất

Những câu nói hay về bão giông

Cuộc sống cho bạn ánh dương rực rỡ, cũng có thể mang đến bạn những giông bão bất ngờ. Thế nhưng, đừng vì giông bão mà đánh mất đi chính mình. Cuộc đời rất dài và bão giông rồi cũng sẽ tan biến vào ngày mai. Đọc những câu nói hay về giông bão sẽ giúp bạn có thể động lực, mạnh mẽ hơn mỗi ngày.

1. Trong cơn giông bão cuộc đời, hãy là ngọn hải đăng tỏa sáng trong đêm tối.

2. Bạn không thể điều khiển giông bão, nhưng bạn có thể điều khiển con thuyền của mình.

3. Giông bão chỉ là thử thách để bạn trở nên mạnh mẽ hơn, không phải là trở ngại để bạn dừng lại.

4. Người mạnh mẽ không phải là người không gặp giông bão, mà là người biết cách vượt qua chúng.

5. Dù cuộc đời đầy giông bão, mong bạn vẫn tìm thấy nơi để đứng vững.

6. Cuộc đời là một chuỗi của những cơn giông bão, nhưng mong bạn sẽ học được cách mỉm cười đi qua chúng.

7. Đừng đợi giông bão đi qua, hãy học cách nhảy múa trong cơn mưa.

8. Giông bão sẽ không bao giờ kéo dài mãi mãi và sau cơn mưa mặt trời sẽ sáng lên.

9. Những cơn giông bão cuộc đời, dù to hay nhỏ, rồi cũng sẽ qua. Hãy tin rằng sau những khó khăn chính là niềm vui và thành công.

10. Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ và chính những giông bão tạo nên sự mạnh mẽ của con người.

Trên đây là những bài thơ về bão giông, stt bão lòng chất chứa nhiều tâm sự của chính tác giả và đâu đó khi đọc, chúng ta cũng sẽ thấy đồng cảm bởi dù giông bão ở ngoài kia hay ở trong lòng thì cũng đều đáng sợ như nhau.

Chủ Đề