Hay làm người tử tế trước khi làm người có học

[blogkinhdoanh.net]

Ai đó đã nói rằng: “Hãy làm người tử tế trước khi làm người có học”. Càng đọc, càng ngẫm càng thấy thấm thía.

Chiều đi làm về quá đói bụng, ghé tiệm xôi ở Nguyễn Văn Đậu. Đợi mua xôi, lấy điện thoại gọi cho đứa bạn, tự nhiên có thằng nhỏ đâu nhảy ra, làm giật cả mình:

  • Chú ơi, đừng xài điện thoại ở đây, dễ bị giật lắm.

Mình gật gù, ờ ờ…

  • Con biết chú không mua vé số đâu, nhưng nếu được, chú ủng hộ con 1 tờ thôi?
  • Sao biết chú không mua? Cho 1 tờ đi – mình bảo.

  • Dạ, con cảm ơn chú.

  • Con ăn gì chưa, chú bao con hộp xôi nha.

Nó gật đầu, lí nhí cảm ơn.

  • Cô ơi, phần xôi của con cô tách làm đôi để trong bịch ni-lông giúp. Nó dặn chị bán xôi.
  • Ăn bịch ni-lông độc lắm – mình bảo.

  • Tại nếu con xin thêm cái hộp thì tội cô bán xôi. Con để dành cho nhỏ em cũng đang bán vé số chắc chưa ăn gì.

  • Chị, vậy cho thằng nhỏ thêm 1 hộp nữa nha, rồi tính cho em luôn.

Thằng nhỏ cầm 2 hộp xôi, rối rít cảm ơn rồi chạy vụt đi. Chị bán xôi góp chuyện:

  • Nhìn vậy chớ có lòng lắm. Hôm rồi trời mưa to, thấy người ta bị tắt máy xe, nó lao ra phụ đẩy, cái rồi bị rớt xấp vé số xuống nước, thương gì đâu. Mười ngàn, em.
  • Ủa, 3 hộp sao có 10 ngàn?

  • Hổng có em tui cũng cho nó mà. Tính hộp của em thôi.

Tự nhiên nghe mắt cay cay… Cổ họng tôi như nghẹn lại…

Bài "Bài học hay: "Hãy làm người tử tế trước khi làm người có học"" được đăng bởi "blogkinhdoanh.net"

Bởi vậy có bao giờ rời Sài Gòn được đâu. Lòng tin nhiều khi đặt có thể sai, có thể đúng, có thể bị phản bội… nhưng ở Sài Gòn muốn mất lòng tin cũng đâu có dễ!

Vui quá, tôi chợt hát nghêu ngao một mình: “Phố thị đông, người đông đông/ Tôi như đứa nhóc lông bông, chơi xa mà không về nhà…”

Đừng trách con người, nên chẳng trách những này nọ làm họ quay lưng lại với nhau. Đâu cần làm ông nọ bà kia, đâu cần phải vinh hoa, phú quý… Ai đó đã nói: “làm người tử tế trước khi làm người có học”.

REIVEW CUỐN SÁCH: LÀM NGƯỜI TỬ TẾ

 

 Trọn Bộ sách "Way Of Life For Teens" giúp lớp trẻ chuyển hóa kỹ năng mềm toàn diện

Nhiều đứa con yêu thương cha mẹ, nhưng chỉ vì nghĩ rằng về sau mình báo đáp cũng không muộn, thế là cứ kéo dài mãi, đến một ngày cha mẹ vĩnh viễn đi xa mới than trời sao lại cướp mất họ, rồi dậm chân đấm ngực hối hận.

Hãy báo hiếu Mẹ cha khi còn có thể

Ai cũng biết sống trong 1 tập thể, chớ nên cho mình là trung tâm vũ trụ, kiêu căng coi thường người khác. Nhưng liệu mấy ai biết rằng những người tự cho mình là quan trọng nhất thường sẽ là đối tượng bị mọi người loại trừ?

Kiêu ngạo sẽ bị cô lập

Hàng ngày trên các mặt báo, kể về những cuộc xô xát, mâu thuẫn giữa người với người, giữa họ hàng với nhau, thậm chí giữa những người xa lạ. Chỉ vì những hiểu lầm, lợi ích cá nhân mà gây ra những hậu quả không đáng có. Ai cũng biết điều đó là sai, nhưng mấy ai kìm hãm được phần con trong bản tính con người?

Ban ngày, các chị gái bán hàng online ăn diện đẹp đẽ đứng trước livestream. Ban đêm lại hậm hực vì có đứa bùm hàng mình. Nghề nào cũng có nỗi khổ, chẳng phải chỉ cần một xíu tử tế, rạch ròi khi mua hàng online thì đâu có chuyện gieo rắc sự khó chịu lên người khác đến như vậy?

Kêu gọi chiến dịch chống "bom hàng"

Nếu những ví dụ trên không phải là bạn, hoặc ít nhất bạn cũng đã từng chứng kiến, trước khi phán xét, đánh người khác mà hãy nhớ đến lời khuyên từ Cuốn sách làm người tử tế như sau: “Đừng vì thông cảm cho bản tính con người mà trở nên tự do lưỡng lự; cũng xin đừng vì hiểu bản tính con người mà trở nên lạnh lùng vô tình”. Cuốn sách này giúp người đọc có được những suy nghĩ sâu sắc về đời người, và cũng mang đến cho người đọc dũng khí để đối mặt với thế giới loài người.

Trích từ cuốn sách "Làm Người Tử Tế'

Nếu “tài trí” của bạn không đủ, thì “con tim” dễ bị dao động chăng? Làm người tử tế không phải là một mỹ từ cao xa, đòi hỏi những người tài giỏi mới có thể làm được, mà tử tế là một nếp sống đẹp mà bất cứ ai cũng có thể trở thành từ việc rèn luyện những cử chỉ, hành vi trong cuộc sống hằng ngày.

Hãy nhớ là trước khi muốn trở thành người tài, thì hãy bắt đầu học cách tử tế ngay hôm nay: >> //bit.ly/Lam-nguoi-tu-te

-OanhNguyenVL-

AI ĐÓ ĐÃ NÓI VỚI TÔI RẰNG: "HÃY LÀM NGƯỜI TỬ TẾ TRƯỚC KHI LÀM NGƯỜI CÓ HỌC" Chiều đi làm về quá đói bụng, ghé tiệm xôi ở Nguyễn Văn Đậu. Đợi mua xôi, lấy điện thoại gọi cho đứa bạn, tự nhiên có thằng nhỏ đâu nhảy ra, làm giật cả mình: – Chú ơi, đừng xài điện thoại ở đây, dễ bị giật lắm. Mình gật gù, ờ ờ… – Con biết chú không mua vé số đâu, nhưng nếu được, chú ủng hộ con 1 tờ thôi? – Sao biết chú không mua? Cho 1 tờ đi – mình bảo. – Dạ, con cảm ơn chú. – Con ăn gì chưa, chú bao con hộp xôi nha. Nó gật đầu, lí nhí cảm ơn. – Cô ơi, phần xôi của con cô tách làm đôi để trong bịch ni-lông giúp. Nó dặn chị bán xôi. – Ăn bịch ni-lông độc lắm – mình bảo. – Tại nếu con xin thêm cái hộp thì tội cô bán xôi. Con để dành cho nhỏ em cũng đang bán vé số chắc chưa ăn gì. – Chị, vậy cho thằng nhỏ thêm 1 hộp nữa nha, rồi tính cho em luôn. Thằng nhỏ cầm 2 hộp xôi, rối rít cảm ơn rồi chạy vụt đi. Chị bán xôi góp chuyện: – Nhìn vậy chớ có lòng lắm. Hôm rồi trời mưa to, thấy người ta bị tắt máy xe, nó lao ra phụ đẩy, cái rồi bị rớt xấp vé số xuống nước, thương gì đâu. Mười ngàn, em. – Ủa, 3 hộp sao có 10 ngàn? – Hổng có em tui cũng cho nó mà. Tính hộp của em thôi. Tự nhiên nghe mắt cay cay… Cổ họng tôi như nghẹn lại… Bởi vậy có bao giờ rời Sài Gòn được đâu. Lòng tin nhiều khi đặt có thể sai, có thể đúng, có thể bị phản bội… nhưng ở Sài Gòn muốn mất lòng tin cũng đâu có dễ! Vui quá, tôi chợt hát nghêu ngao một mình: “Phố thị đông, người đông đông/ Tôi như đứa nhóc lông bông, chơi xa mà không về nhà…” Đừng trách con người, nên chăng trách những này nọ làm họ quay lưng lại với nhau. Đâu cần làm ông nọ bà kia, đâu cần phải vinh hoa, phú quý… Ai đó đã nói: “làm người tử tế trước khi làm người có học”.


Bản quyền: bạn em

Cũng là sự chia sẻ thông thường mà. Sẽ ý nghĩa hơn khi người giúp đỡ cũng ko sẵn điều kiện. Cơ bản ai cũng có thể làm vậy nếu họ tin vào hoàn cảnh và sự thiện lành của người họ muốn giúp đỡ.

Em cứ nghĩ kết truyện tác giả bị lừa: Chị bán xôi nói trò này nó làm hoài à....
Thôi thì em xấu tính. xh giờ nhiều trò lừa quá.

Không học thì làm sao biết thế nào là tử tế


[không phải đến trường học mới là học nhé]

AI ĐÓ ĐÃ NÓI VỚI TÔI RẰNG: "HÃY LÀM NGƯỜI TỬ TẾ TRƯỚC KHI LÀM NGƯỜI CÓ HỌC" Chiều đi làm về quá đói bụng, ghé tiệm xôi ở Nguyễn Văn Đậu. Đợi mua xôi, lấy điện thoại gọi cho đứa bạn, tự nhiên có thằng nhỏ đâu nhảy ra, làm giật cả mình: – Chú ơi, đừng xài điện thoại ở đây, dễ bị giật lắm. Mình gật gù, ờ ờ… – Con biết chú không mua vé số đâu, nhưng nếu được, chú ủng hộ con 1 tờ thôi? – Sao biết chú không mua? Cho 1 tờ đi – mình bảo. – Dạ, con cảm ơn chú. – Con ăn gì chưa, chú bao con hộp xôi nha. Nó gật đầu, lí nhí cảm ơn. – Cô ơi, phần xôi của con cô tách làm đôi để trong bịch ni-lông giúp. Nó dặn chị bán xôi. – Ăn bịch ni-lông độc lắm – mình bảo. – Tại nếu con xin thêm cái hộp thì tội cô bán xôi. Con để dành cho nhỏ em cũng đang bán vé số chắc chưa ăn gì. – Chị, vậy cho thằng nhỏ thêm 1 hộp nữa nha, rồi tính cho em luôn. Thằng nhỏ cầm 2 hộp xôi, rối rít cảm ơn rồi chạy vụt đi. Chị bán xôi góp chuyện: – Nhìn vậy chớ có lòng lắm. Hôm rồi trời mưa to, thấy người ta bị tắt máy xe, nó lao ra phụ đẩy, cái rồi bị rớt xấp vé số xuống nước, thương gì đâu. Mười ngàn, em. – Ủa, 3 hộp sao có 10 ngàn? – Hổng có em tui cũng cho nó mà. Tính hộp của em thôi. Tự nhiên nghe mắt cay cay… Cổ họng tôi như nghẹn lại… Bởi vậy có bao giờ rời Sài Gòn được đâu. Lòng tin nhiều khi đặt có thể sai, có thể đúng, có thể bị phản bội… nhưng ở Sài Gòn muốn mất lòng tin cũng đâu có dễ! Vui quá, tôi chợt hát nghêu ngao một mình: “Phố thị đông, người đông đông/ Tôi như đứa nhóc lông bông, chơi xa mà không về nhà…” Đừng trách con người, nên chăng trách những này nọ làm họ quay lưng lại với nhau. Đâu cần làm ông nọ bà kia, đâu cần phải vinh hoa, phú quý… Ai đó đã nói: “làm người tử tế trước khi làm người có học”.


Bản quyền: bạn em

Không có học làm sao biết thế nào là tử tế! Chẳng qua một đằng cắm mặt vào sách mà như nước đổ đầu vịt, một đằng lăn lộn trường đời phải học từ mỗi bước chân.

Nếu nói có học là có mấy tấm bằng thì thôi không bàn. Nhưng những người có học chưa chắc đã tử tế, còn những người tử tế đều phải học.

Những điều giản dị của cuộc sống, một câu chuyện dễ thương.


Có đoạn thời gian mình nhìn cuộc sống không được sáng sủa lắm, nhưng khoảng thời gian này thì thấy cái gì cũng đáng yêu. Một phần có lẽ do gần đây có những điều bất ngờ thú vị mà cuộc sống mang lại có ảnh hưởng đến mình. Haha.

Chủ Đề