15 398 KB 3 89
Nhấn vào bên dưới để tải tài liệu
Đang xem trước 10 trên tổng 15 trang, để tải xuống xem đầy đủ hãy nhấn vào bên trên
NGÔN NGỮ SỐ 10 2012 VẤN ĐỀ SỬ DỤNG CÂU
TRONG VĂN BẢN HÀNH CHÍNH TIẾNG VIỆT
TS VŨ THỊ SAO CHI
ThS PHẠM THỊ NINH 1. Dẫn nhập
Trong ngôn ngữ, câu là đơn vị
nhỏ nhất đảm nhiệm chức năng thông
báo. Để đáp ứng yêu cầu của công cuộc
cải cách hành chính, nâng cao chất
lượng của văn bản hành chính [VBHC]
trong việc truyền đạt chính xác, rõ
ràng, nhanh chóng các thông tin quản
lí, thông tin pháp lí, không thể không
quan tâm đến vấn đề sử dụng ngôn
ngữ, trong đó có việc sử dụng câu.
Đã có nhiều công trình nghiên
cứu về ngôn ngữ hành chính và giáo
trình về kĩ thuật soạn thảo VBHC đề
cập đến vấn đề câu trong loại văn bản
này. Nhìn chung, có 3 xu hướng đó
là: 1] Sơ lược một vài đặc điểm của
câu trong VBHC từ góc độ văn phong
hay phong cách ngôn ngữ hành chính
[2], [7], [10], [17]...; 2] Nghiên cứu
trong phạm vi một kiểu loại VBHC
nhất định [5], [9]...; 3] Nghiên cứu
một kiểu câu nhất định trong VBHC
[15], [16]...
Trên cơ sở những thành tựu nghiên
cứu đi trước, bài viết trình bày kết quả
khảo sát tình hình sử dụng câu trong
VBHC tiếng Việt hiện nay và đặt ra
một số vấn đề cần bàn thảo về câu văn
hành chính tiếng Việt để nó có thể đảm
nhiệm tốt chức năng thông tin quản
lí, thông tin pháp lí, phục vụ cho công
tác chuẩn hóa câu văn hành chính
tiếng Việt. 2. Tình hình sử dụng câu trong
văn bản hành chính tiếng Việt hiện nay
Chúng tôi đã tiến hành khảo sát
47 VBHC còn hiệu lực hoặc được ban
hành trong những năm gần đây [từ
năm 2005 đến nay] thuộc các kiểu
loại: hiến pháp, luật, pháp lệnh, nghị
quyết, nghị định, quyết định, chỉ thị,
kế hoạch, báo cáo, thông báo, tờ trình,
công văn... với tổng số câu thống kê
được là 2013. Các câu được xem xét
từ các đặc điểm: cấu trúc cú pháp, dung
lượng, mục đích phát ngôn.
2.1. Về cấu trúc cú pháp
Kết quả khảo sát cho thấy, các
cấu trúc cú pháp của câu được dùng
trong VBHC đều là những cấu trúc
cú pháp điển hình trong tiếng Việt
[câu đơn, câu phức, câu ghép] với đầy
đủ các thành phần nòng cốt và các
thành phần phụ cần thiết. Tuy nhiên
việc sử dụng câu trongVBHC tiếng
Việt có một số đặc điểm riêng, nổi
bật như sau:
2.1.1. Sử dụng nhiều câu dài/
trường cú
Xem xét cấu trúc cú pháp của
câu văn hành chính, nhất là trong các
văn bản pháp luật, các nhà nghiên cứu
như V.K. Bhatia [12], J. Gibbons [8],
Y. Maley [18], Anna Trosborg [1] đều
cho rằng câu dài là một đặc trưng của
ngôn ngữ luật pháp. Anna Trosborg
tính trung bình trong một câu có 50 Vấn đề...
từ. Lê Hùng Tiến [9], Dương Thị Hiền
[5] cũng đề cập đến một đặc điểm cú
pháp quan trọng của văn bản pháp luật
nói chung và Hiến pháp nói riêng đó
là câu có độ dài bất thường [trung bình
gấp đôi, gấp ba lần so với các thể loại
văn bản khác]. Câu văn dài còn được
gọi là trường cú. Trong 2013 câu khảo
sát, chúng tôi thống kê được 821 có
độ dài ≥ 50 âm tiết, chiếm 40,78%. 79
Để các quy định pháp lí, các thông
tin quản lí được truyền đạt một cách
rõ ràng, rành mạch, nổi rõ hệ thống
vấn đề, câu dài/ trường cú trong VBHC
thường được trình bày bằng cách tách
các thành phần câu, nhất là các thành
phần đồng chức, thành từng dòng, từng
đoạn và có thể đánh thứ tự bằng dấu
gạch ngang hoặc bằng các chữ số, chữ
cái… Thí dụ: THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ
Căn cứ Luật Tổ chức Chính phủ ngày 25 tháng 12 năm 2001;
Căn cứ Luật Giáo dục ngày 14 tháng 6 năm 2005;
Xét đề nghị của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo tại công văn số 494/BGDĐTĐH&SĐH ngày 21 tháng 01 năm 2008 về việc giao nhiệm vụ đào tạo trình độ tiến sĩ cho
Trường Đại học Văn hóa Hà Nội,
QUYẾT ĐỊNH:
Điều 1. Giao nhiệm vụ đào tạo trình độ tiến sĩ cho Trường Đại học Văn hóa Hà Nội.
Điều 2. ...
[Quyết định số 197/QĐ-TTg ngày 18/ 02/2008 của Thủ tướng Chính phủ về việc giao
nhiệm vụ đào tạo tiến sĩ cho Trường ĐH Văn hóa Hà Nội] Có thể thấy, toàn bộ phần nội
dung của Quyết định mới biểu thị được
trọn vẹn một hành động “quyết định”
của “ai” “về việc gì”. Như vậy, xét
về mặt cấu tạo ngữ pháp - ngữ nghĩa,
đây là một trường cú, trong đó bao
gồm nhiều mệnh đề nhỏ. Và để rõ ràng,
khúc chiết thì các thành phần của trường
cú đã được tách ra thành từng dòng,
từng đoạn.
2.1.2. Sử dụng phổ biến cấu trúc
tỉnh lược
Trong một số kiểu loại VBHC
như báo cáo, công văn,... cấu trúc tỉnh
lược được sử dụng như là một hình
thức chuyên biệt để trình bày phần
đề gửi và phần thể hiện nghi thức giao
tiếp khi mở đầu hoặc kết thúc nội dung
văn bản. Thí dụ: "Kính gửi:..."; "Rất hân
hạnh được đón tiếp."; "Xin trân trọng cảm ơn". Cấu trúc tỉnh lược cũng thường
được sử dụng trong các văn bản quy
phạm pháp luật khi trình bày các quy định mà đối tượng đặt ra quy định hoặc
đối tượng chịu sự điều chỉnh của quy
định [đối tượng áp dụng của quy định]
đã được xác định rõ. Thí dụ:
Điều 5. Chính sách của Nhà nước về
bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng
1. Tạo điều kiện thuận lợi để tổ chức,
cá nhân chủ động tham gia vào việc bảo vệ
quyền lợi người tiêu dùng.
2. Khuyến khích tổ chức, cá nhân ứng
dụng, phát triển công nghệ tiên tiến để sản
xuất hàng hóa, cung ứng dịch vụ an toàn,
bảo đảm chất lượng.
3. ...
[Luật Bảo vệ người tiêu dùng, năm 2010] Để ngắn gọn, tránh sự trùng lặp,
loạt câu trong thí dụ nêu trên đều tỉnh
lược chủ ngữ. Người đọc dễ dàng xác
định được chủ thể của các chính sách
đã đưa ra là "Nhà nước" dựa vào tiêu
đề của Điều bao trùm các Khoản.
Đặc biệt, cấu trúc tỉnh lược rất
hay được sử dụng để trình bày các mệnh
lệnh, nhất là những mệnh lệnh cấm 80
đoán được biểu đạt bằng các từ: cấm,
nghiêm cấm; vừa để đảm bảo tính ngắn
gọn, vừa để cô đọng, nổi bật trọng tâm
thông tin và tăng uy lực của mệnh lệnh
[diễn ngôn mệnh lệnh rút gọn bao giờ
cũng mạnh mẽ, có uy lực hơn diễn ngôn
mệnh lệnh dài, so sánh: Tất cả hãy đứng
nghiêm! với: Nghiêm!]. Trong bản Hiến
pháp nước CHXHCN Việt Nam năm
1992, có 10 mệnh lệnh cấm đoán thì
có tới 9 trong số đó được thể hiện bằng
hình thức câu tỉnh lược, thí dụ:
Nghiêm cấm mọi hành động làm suy
kiệt tài nguyên và huỷ hoại môi trường
[Điều 29, Hiến pháp nước CHXHCN
Việt Nam, năm 1992] Trong VBHC thông thường, nhất
là các kế hoạch, báo cáo, thông báo,...
câu tỉnh lược cũng thường được sử
dụng để trình bày những nhiệm vụ
đề ra hay kết quả đạt được... mà chủ
thể đã được mặc định là cơ quan ban
hành văn bản hoặc là đối tượng đã
nêu ra ở đề mục bao trùm. Việc sử
dụng cấu trúc cú pháp tỉnh lược giúp
cho câu văn hành chính gọn gàng, tránh
được sự lặp trùng, dài dòng, đồng thời
làm nổi bật được những nội dung thông
tin trọng tâm.
2.1.3. Sử dụng đề ngữ
Câu văn hành chính tiếng Việt
hay được mở đầu bằng đề ngữ như:
về mặt...; về công tác...; đối với việc...
Đề ngữ cũng thường được sử dụng
khi đặt tiêu đề cho chương, phần, mục,
điều, khoản, điểm... Giá trị của thành
phần này là: 1] Làm nổi tiêu điểm trọng tâm thông tin của chuỗi mệnh
đề/ câu trong toàn khối [chương, phần,
mục, điều, khoản, điểm...]; 2] Nêu chủ
đề chung bao trùm và làm cơ sở để
cho phép thực hiện cấu trúc tỉnh lược
ở các mệnh đề/ câu trong toàn khối,
giúp cho việc tinh giản câu, từ. Thí dụ: Ngôn ngữ số 10 năm 2012
Điều 17. Nghĩa vụ của viên chức trong
hoạt động nghề nghiệp
1. Thực hiện công việc hoặc nhiệm
vụ được giao bảo đảm yêu cầu về thời gian
và chất lượng.
2. Phối hợp tốt với đồng nghiệp trong
thực hiện công việc hoặc nhiệm vụ.
3. ...
[Luật Viên chức, năm 2010] 2.1.4. Cấu trúc cú pháp theo trật
tự thuận chiếm ưu thế hơn cấu trúc
cú pháp đảo thành phần
Cấu trúc cú pháp theo trật tự thuận
là cấu trúc mà trong đó các thành phần
cú pháp được tổ chức, sắp xếp theo
trật tự thông thường của cú pháp tiếng
Việt. Chẳng hạn như các cấu trúc: S - V;
S - V - O...
Cấu trúc đảo thành phần là cấu
trúc mà trong đó có sự xáo trộn vị trí
các thành phần cú pháp, không đi theo
trật tự thông thường như nêu trên của
cú pháp tiếng Việt. Chẳng hạn như
đảo vị ngữ lên trước chủ ngữ, định
ngữ lên trước danh từ/ cụm danh từ
chủ ngữ, bổ ngữ lên trước vị ngữ,...
Thí dụ:
Số tiền trích khấu hao tài sản cố định
và tiền thu từ thanh lí tài sản thuộc nguồn
vốn ngân sách nhà nước đơn vị được để lại
bổ sung Quỹ phát triển hoạt động sự nghiệp.
[Điều 12, Nghị định số 43/2006/NĐCP ngày 25/4/2006 của Chính phủ Quy định
quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm về thực
hiện nhiệm vụ, tổ chức bộ máy, biên chế và
tài chính đối với đơn vị sự nghiệp công lập] Trong thí dụ trên, thành phần bổ
ngữ [phần in nghiêng] đã được đảo lên
vị trí đầu câu. Nếu theo trật tự thuận bổ ngữ đứng sau vị ngữ thì sẽ phải viết:
Đơn vị được để lại số tiền trích khấu hao
tài sản cố định và tiền thu từ thanh lí tài sản
thuộc nguồn vốn ngân sách nhà nước để bổ
sung vào Quỹ phát triển hoạt động sự nghiệp. Trong VBHC, cấu trúc đảo thành
phần rất ít được sử dụng, chỉ có 27 câu
trong tổng số 2013 câu được khảo sát,
chiếm 1,34%. Vấn đề...
2.1.5. Viết câu theo khuôn mẫu
định sẵn
Một điểm nổi bật ở nhiều kiểu
loại VBHC [nghị định, nghị quyết,
quyết định, biên bản, giấy chứng nhận,
giấy giới thiệu, giấy mời, giấy đi đường, 79
các loại đơn như đơn xin việc, đơn
xin học…] là câu được mẫu hoá theo
quy định của Nhà nước hay của cơ
quan chức năng có thẩm quyền. Người
soạn thảo văn bản phải tuân theo các
cấu trúc khuôn định này. Thí dụ mẫu
cấu trúc câu trong Giấy giới thiệu: GIẤY GIỚI THIỆU
Kính gửi:.....................................................................
Trân trọng giới thiệu ông, [bà]:...................................................................................
Chức vụ:......................................................................................................................
Được cử đến ...............................................................................................................
Về việc........................................................................................................................
Đề nghị Quý cơ quan hết sức giúp đỡ để ông [bà]..........................hoàn thành nhiệm vụ.
Giấy này có giá trị đến hết ngày................................../. ............................................ 2.1.6. Không sử dụng các thành
phần tình thái, các yếu tố dư thừa,
đưa đẩy
Phong cách ngôn ngữ được sử
dụng trong các VBHC là phong cách
viết, gọt giũa nên không cho phép sử
dụng các thành phần tình thái, các yếu
tố dư thừa, đưa đẩy vốn đặc trưng cho
phong cách khẩu ngữ.
2.2. Xét theo mục đích phát ngôn
2.2.1. Sử dụng chủ yếu câu trần
thuật
Câu trần thuật là câu được dùng
với mục đích trình bày, kể, mô tả, thông
báo, đánh giá, xác nhận sự vật, sự việc,
hiện tượng với các đặc trưng [hoạt
động, trạng thái, tính chất] và quan
hệ của chúng. Cuối câu trần thuật đặt
dấu chấm [.]. VBHC dùng nhiều câu
trần thuật, nhất là khi cung cấp các
nội dung thông tin về hoạt động quản
lí hoặc khi giải thích các thuật ngữ
hành chính, đưa ra các quy phạm pháp
luật. Thí dụ:
Hợp đồng làm việc là sự thỏa thuận
bằng văn bản giữa viên chức hoặc người được
tuyển dụng làm viên chức với người đứng
đầu đơn vị sự nghiệp công lập về vị trí việc
làm, tiền lương, chế độ đãi ngộ, điều kiện làm
việc quyền và nghĩa vụ của mỗi bên
[Khoản 5, Điều 3, Luật Viên chức, năm
2010] 2.2.2. Sử dụng nhiều câu cầu khiến
Câu cầu khiến [còn được gọi là
câu mệnh lệnh] là câu được dùng với
mục đích điều khiển theo nhiều mức
độ như: ra lệnh, yêu cầu, đề nghị, khuyên
nhủ, cầu xin, van nài… Về hình thức,
câu cầu khiến thường chứa các từ ngữ
cầu khiến: yêu cầu, đề nghị, cấm/ nghiêm
cấm, không được, cho phép, được phép,
phải, cần/ cần phải, nên, kính mong,
xin,... hoặc có các phụ từ đứng trước
hành động được cầu khiến: hãy, chớ,
đừng..., hay có các tình thái từ cầu khiến
đứng sau hành động được cầu khiến
như: nào, đi, nhỉ, nhé, đã, thôi, với, lên…
Cuối câu cầu khiến đặt dấu chấm than [!].
Lưu Kiếm Thanh nhận định rằng:
"Câu tường thuật hầu như chiếm vị
trí độc tôn trong văn bản quản lí nhà
nước. Các loại câu khác như câu cầu
khiến, câu nghi vấn, câu biểu cảm rất
ít được sử dụng" [10, 103] [chúng tôi
nhấn mạnh - VTSC, PTN]. Tuy nhiên,
trên thực tế, ngoài câu trần thuật/ tường
thuật, câu cầu khiến cũng được sử
dụng rất nhiều trong VBHC [có 645
câu cầu khiến trong 2013 câu khảo
sát, chiếm 32,04%]. Loại câu này được
sử dụng trong các trường hợp như:
khi đặt ra các quy định; khi giao nhiệm
vụ hoặc triển khai các hoạt động công Ngôn ngữ số 10 năm 2012 80
tác; khi đề xuất ý kiến nguyện vọng
tới các cơ quan quản lí... Thí dụ:
Thanh tra viên phải tuân thủ pháp luật,
chịu trách nhiệm trước Thủ trưởng cơ quan
quản lí trực tiếp và trước pháp luật về thực
hiện nhiệm vụ, quyền hạn được giao.
[Khoản 2, Điều 31, Luật Thanh tra, năm
2010] Như chúng ta đã biết, chức năng
cơ bản của VBHC là chức năng thông
tin - quản lí, thông tin - pháp lí. Mục
đích sử dụng quan yếu, điển hình của
loại văn bản này là để truyền đạt mệnh
lệnh, để giao nhiệm vụ hoặc nêu ý kiến
đề xuất trong hoạt động quản lí... Điều
đó cũng có nghĩa là, nội dung của VBHC
mang bản chất của hành động cầu khiến.
Do vậy, sử dụng câu cầu khiến là hoàn
toàn thích hợp cho việc truyền tải nội
dung cốt yếu này.
Điểm riêng biệt của câu cầu khiến
trong VBHC là: Chỉ sử dụng các từ
ngữ cầu khiến có sắc thái ý nghĩa trung tính hoặc trang trọng, lịch sự: xin, mong/
mong muốn, mời, kiến nghị, đề nghị,
yêu cầu, chỉ thị, lệnh/ ra lệnh, cấm/
nghiêm cấm, cho/ cho phép...; các động
từ tình thái: cần, phải/ cần phải, nên...
Không sử dụng các động từ cầu khiến
có sắc thái ý nghĩa qụy lụy, van lơn:
van, lạy, nhờ...; các phụ từ, tình thái
từ cầu khiến mang tính khẩu ngữ: hãy,
chớ, đừng, nào, đi, nhỉ, nhé, đã, thôi,
với, lên... Câu cầu khiến trong VBHC
cũng không sử dụng dấu chấm than
như câu cầu khiến được dùng trong
các văn bản thông thường mà dùng
dấu chấm để kết thúc câu.
Thí dụ, không viết:
Chớ có hành vi phân biệt đối xử với
phụ nữ, xúc phạm nhân phẩm phụ nữ! Mà viết:
Nghiêm cấm mọi hành vi phân biệt đối
xử với phụ nữ, xúc phạm nhân phẩm phụ nữ.
[Điều 63, Hiến pháp nước CHXHCN
Việt Nam, năm 1992] Cấu trúc cầu khiến thông dụng là: [1]
±Người phát ngôn + ĐT cầu khiến ± người tiếp nhận + nội dung mệnh đề
Chú thích: ± có hoặc không có; + có. Trong cấu trúc này, người phát
ngôn là tổ chức, cơ quan hoặc cá nhân
hướng người tiếp nhận tới việc thực
hiện hành vi nêu ra ở nội dung mệnh
đề; động từ cầu khiến thể hiện hành
động điều khiển của người phát ngôn
đối với người tiếp nhận; người tiếp nhận
là tổ chức, cơ quan hoặc cá nhân có
trách nhiệm thực hiện hành vi nêu ra
ở nội dung mệnh đề; nội dung mệnh
[2] đề biểu đạt nội dung cầu khiến tức hành
vi trong tương lai của người tiếp nhận.
Thí dụ:
Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội
yêu cầu các cơ quan, đơn vị nghiêm túc
thực hiện nhiệm vụ được giao.
[Công văn số 2211/UBND-NC ngày
18/3/2009 của UBND thành phố Hà Nội
chỉ đạo việc khẩn trương ổn định công tác
tổ chức, cán bộ của các Sở, ngành, UBND
các quận, huyện thuộc thành phố] ± Người tiếp nhận + ĐT/cụm ĐT tình thái cầu khiến + nội dung mệnh đề
Trong cấu trúc này, người phát nhiệm thi hành hành vi nêu ra ở nội
ngôn không được nêu ra trong phát dung mệnh đề; động từ tình thái cầu
ngôn mà mặc định là cơ quan, tổ chức khiến thể hiện hành động điều khiển
ban hành văn bản; người tiếp nhận là của người phát ngôn đối với người
tổ chức, cơ quan hoặc cá nhân có trách tiếp nhận; nội dung mệnh đề biểu đạt Vấn đề...
nội dung cầu khiến tức hành vi trong
tương lai của người tiếp nhận. Thí dụ:
Các cơ quan Nhà nước, tổ chức kinh tế,
tổ chức xã hội, đơn vị vũ trang nhân dân và
mọi công dân phải nghiêm chỉnh chấp hành
Hiến pháp, pháp luật, đấu tranh phòng ngừa
và chống các tội phạm, các vi phạm Hiến pháp
và pháp luật.
[Điều 12, Hiến pháp nước CHXHCN
Việt Nam, năm 1992] Câu cầu khiến trong VBHC có
thể có cấu trúc đầy đủ các thành tố
như trong biểu thức [1] hoặc [2] nhưng
cũng có thể có cấu trúc tỉnh lược, tức
là khuyết một/ một số thành tố, chẳng
hạn tỉnh lược thành tố chỉ đối tượng
phát ngôn hoặc đối tượng tiếp nhận
và cũng có khi khuyết cả hai thành tố
này. Cơ sở cho phép tỉnh lược như vậy
là vì đối với VBHC, đối tượng phát
ngôn được mặc định là cơ quan, tổ chức
ban hành văn bản, còn đối tượng tiếp
nhận là các cơ quan, đơn vị, cá nhân
mà văn bản được gửi tới hoặc được
phổ biến, triển khai, tức là những đối
tượng được nêu trong thành phần nơi
nhận ở cuối văn bản. Cho nên mặc dù
tỉnh lược nhưng vẫn đảm bảo sự tường
minh về nội dung thông tin. Động từ
cầu khiến và nội dung mệnh đề là hai
thành phần không thể vắng mặt. Thí dụ:
Nghiêm cấm sản xuất, vận chuyển, buôn
bán, tàng trữ, sử dụng trái phép thuốc phiện
và các chất ma tuý khác.
[Điều 61, Hiến pháp 1992] Khi thiết lập phát ngôn cầu khiến
trong VBHC, cần phải xem xét đến
các yếu tố: vị thế của đối tượng phát
ngôn so với đối tượng tiếp nhận; lợi
ích thuộc về phía đối tượng phát ngôn
hay thuộc về phía đối tượng tiếp nhận
hay cả hai phía phát ngôn và tiếp nhận
đều có lợi ích; chiến lược thực hiện
là lí trí chứ không thể là tình cảm; đối
tượng tiếp nhận có khả năng từ chối
thực hiện hành động hay không... để
từ đó lựa chọn sử dụng động từ cầu khiến 79
cho phù hợp. Đảm bảo sự phù hợp đối
với các yếu tố này cũng là tiêu chí để
đánh giá phát ngôn cầu khiến chuẩn mực.
Trong các yếu tố đặt ra trên đây,
cần hết sức chú ý về yếu tố vị thế của
đối tượng phát ngôn trong thế đối sánh
với đối tượng tiếp nhận. Vị thế ở đây
được xem xét trên các phương diện
như: vị trí xã hội [cấp bậc, chức tước],
nghề nghiệp, quan hệ họ hàng, tuổi
tác... Nếu trong giao tiếp đời thường,
người Việt rất quan tâm đến phương
diện tuổi tác và quan hệ thân tộc, thì
trong giao tiếp hành chính, phương
diện vị trí xã hội, vị trí trong hệ thống
quản lí được đặt lên hàng đầu, và về
nguyên tắc không phụ thuộc vào tuổi
tác hay quan hệ dòng tộc, tình cảm thân
sơ. Chẳng hạn, A lớn tuổi hơn và có
thứ bậc lớn hơn B trong gia đình dòng
tộc, song A lại thấp hơn B về vị trí xã
hội, vị trí trong hệ thống quản lí thì
trong giao tiếp hành chính A vẫn phải
tôn trọng, phục tùng B; B sẽ ở vào vị
thế cao hơn A, có quyền lực pháp lí lớn
hơn và được quyền chỉ đạo, điều hành A.
Căn cứ vào vị thế của đối tượng
phát ngôn trong đối sánh với đối tượng
tiếp nhận, mục đích và tính chất nội
dung của phát ngôn, động từ cầu khiến
được sử dụng, có thể chia câu cầu khiến
trong VBHC tiếng Việt thành các nhóm
nhỏ. Cụ thể là:
a] Câu cầu khiến mang tính chất
“cầu” được dùng trong văn bản của
cấp dưới gửi lên cấp trên hoặc gửi cho
các cơ quan ngang cấp [tức là đối tượng
phát ngôn có vị thế thấp hơn hoặc ngang
bằng với đối tượng tiếp nhận] để trình
bày các ý kiến hay mong muốn, nguyện
vọng. Có thể là mong muốn cấp trên
cho phép đối tượng phát ngôn được
thực hiện một hành vi nào đó, hoặc
cũng có thể là mong muốn cấp trên
hay cơ quan ngang cấp thực hiện một
hành vi nào đó. Câu cầu khiến mang 80
tính chất “cầu” thường dùng các động
từ cầu khiến xin, mong, đề nghị, kiến
nghị kèm theo nội dung đề đạt. Thí dụ:
Kính mong Thủ tướng Chính phủ xem
xét, phê duyệt và cho phép Bộ Nội vụ triển
khai nội dung Đề án.
[Tờ trình số 2815/TTr-BNV ngày 23/
8/2010 của Bộ Nội vụ trình Thủ tướng Chính
phủ đề nghị phê duyệt Đề án "Sưu tầm tài
liệu quý, hiếm của Việt Nam và về Việt Nam"] b] Câu cầu khiến mang tính chất
“khiến” [tức là ra lệnh, áp đặt, cưỡng
chế…] chỉ được dùng trong văn bản
của cấp trên gửi cho cấp dưới [đối tượng
phát ngôn có vị thế cao hơn đối tượng
tiếp nhận] để đưa ra các quy định, mệnh
lệnh, chỉ thị, yêu cầu đối với cấp dưới
và bắt buộc cấp dưới phải thực hiện.
Câu cầu khiến mang tính chất
“khiến” thường dùng các động từ cầu
khiến/ động từ tình thái cầu khiến: yêu
cầu, nghiêm cấm, ra lệnh, cho phép,
cần, phải,... kèm theo nội dung mệnh
lệnh. Nhóm này lại cho thể chia ra
thành các nhóm nhỏ hơn như: cho phép,
cấm đoán, yêu cầu [13], [14]. Thí dụ:
Thanh tra viên phải tuân thủ pháp luật,
chịu trách nhiệm trước Thủ trưởng cơ quan
quản lí trực tiếp và trước pháp luật về thực
hiện nhiệm vụ, quyền hạn được giao.
[Khoản 2, Điều 31, Luật Thanh tra, năm
2010] Nói chung mỗi động từ cầu khiến
trong VBHC chỉ thuộc về một nhóm
nhất định [hoặc có tính cầu hoặc có
tính khiến], riêng động từ đề nghị được
dùng theo cả hai tính chất:
1] Tính chất "cầu" khi mong muốn
được cấp trên hoặc cấp có thẩm quyền
chấp nhận, giải quyết. Thí dụ:
Vậy kính đề nghị HĐND phường xem
xét và chuẩn y dự toán trên để UBND phường
triển khai sơm việc thực hiện Pháp lệnh Lao
động công ích trong tháng 1/2009.
[Tờ trình số 20/TTr-UBND ngày 15/
11/2009 của UBND phường Tứ Liên [quận
Tây Hồ] về việc huy động quỹ ngày công Lao Ngôn ngữ số 10 năm 2012
động công ích vào việc nạo vét hệ thống cống
thoát nước thải và sửa chữa, bảo dưỡng trục
đường liên phường trên địa bàn phường Tứ Liên] Trong VBHC của cơ quan cấp
dưới gửi cơ quan cấp trên hay cơ quan
ngang cấp, hoặc văn bản của công dân
gửi tổ chức, cơ quan, đề nghị là động
từ gọi tên hành động cầu [không mang
tính áp đặt] và trước nó thường kết
hợp với từ kính để thể hiện sự khiêm
tốn, lịch sự, trọng thị đối với cấp trên
hoặc cơ quan đối tác.
2] Tính chất "khiến" khi bắt buộc
[áp đặt] cấp dưới thực hiện nhiệm vụ.
Thí dụ:
[…] Bộ Thông tin và Truyền thông đề
nghị Sở Thông tin và Truyền thông các tỉnh,
thành phố không áp dụng quy định cấp phép
thiết lập mạng viễn thông đối với hoạt động
thiết lập mạng truyền hình cáp chỉ để cung
cấp dịch vụ truyền hình; nếu mạng truyền
hình cáp cung cấp thêm dịch vụ viễn thông
sẽ phải tuân theo các quy định hiện hành về
quản lí mạng viễn thông...
[Công văn số 338/BTTTT-PTTH&TTĐT
ngày 17/02/2009 của Bộ Thông tin và Truyền
thông về việc không áp dụng quy định cấp phép
mạng viễn thông đối với mạng truyền hình cáp] Trong VBHC của cấp trên gửi cấp
dưới thì đề nghị là động từ gọi tên hành
động khiến [mang tính áp đặt] và không
kết hợp với kính. So với các động từ
thuộc nhóm khiến, đề nghị là động từ
có tính áp đặt thấp nhất và rất ít được
sử dụng, nó có thể xuất hiện trong kế
hoạch, công văn hướng dẫn, chỉ đạo…
Việc dùng động từ đề nghị với tính áp
đặt thấp nhằm "mềm hóa" sự áp đặt
của người phát ngôn và tạo yếu tố tích
cực về mặt tâm lí cho đối tượng tiếp
nhận, thi hành. Tuy nhiên, đối với Hiến
pháp, luật, công điện, chỉ thị... nói chung
các văn bản có tính cấp thiết, có hiệu
lực pháp lí cao thì không dùng đề nghị
mà nên dùng những động từ thuộc nhóm
khiến có tính áp đặt cao hơn như: yêu
cầu, chỉ thị... Vấn đề...
Hiện tượng một động từ là tên
gọi của hai hành động - cầu và khiến như vậy cũng được Đỗ Hữu Châu đề
cập tới: “Hiện tượng nhiều sự kiện
trong thực tế được gọi tên bằng một
tên gọi đâu phải là hiếm thấy Hành
vi ngôn ngữ cũng vậy. Chúng khác
nhau nhưng hoàn toàn có thể được
gọi tên bằng một tên gọi - một động
từ nói năng - đồng nhất” [6, 137-138].
2.2.3. Sử dụng hạn chế câu cảm thán
Câu cảm thán là câu được sử dụng
để diễn đạt cảm xúc, tâm trạng, thái
độ của người nói đối với sự vật, sự việc,
hiện tượng được nói đến hoặc của người
nói đối với người nghe. Do tính chất
khách quan, lí trí, phi chủ quan cảm
tính của giao tiếp hành chính mà VBHC
rất ít khi sử dụng câu cảm thán và nếu
sử dụng thì thường theo cách gián tiếp
dưới hình thức của câu trần thuật. Chẳng
hạn: Xin trân trọng cảm ơn.; Cơ quan
chúng tôi rất tiếc vì không thể đáp ứng
được đề nghị của quý công ti.
2.2.4. Không sử dụng câu nghi
vấn/ câu hỏi
Câu nghi vấn hay câu hỏi là câu
được sử dụng với mục đích nêu ra điều
chưa biết hoặc còn hoài nghi mà người
nói muốn người nghe trả lời, giải thích.
VBHC không sử dụng câu nghi vấn.
Trường hợp bắt buộc phải nêu ra vấn
đề chưa biết, cần được làm rõ hoặc
yêu cầu trả lời điều gì thì phải diễn
đạt bằng cấu trúc cầu khiến. Thí dụ:
Không viết:
Bộ Nội vụ yêu cầu Trường Đào tạo bồi
dưỡng Cán bộ Công chức cho biết: Khoá học
nhằm mục tiêu gì? Những ai có thể theo học?
Học bao lâu? Học ở đâu Mà viết:
Bộ Nội vụ yêu cầu Trường Đào tạo bồi
dưỡng Cán bộ Công chức báo cáo rõ các nội
dung sau đây: mục tiêu đào tạo, đối tượng
chiêu sinh, thời gian và địa điểm của khoá học. 79
2.2.5. Chủ yếu sử dụng câu khẳng
định, rất ít sử dụng câu phủ định
Theo các tài liệu [3], [12], câu
khẳng định được hiểu là câu xác nhận
sự có mặt của một sự vật, sự kiện, hiện
tượng trong quá khứ, hiện tại hoặc
tương lai. Câu phủ định thì xác nhận
sự không có mặt của chúng. Câu phủ
định thường chứa từ/ cụm từ phủ định
như: không/ không có, chưa, chẳng/
chẳng có, có... đâu, chẳng... đâu,...
VBHC thiên về sử dụng câu khẳng
định và rất hạn chế sử dụng câu phủ
định [chỉ có 101 câu phủ định trong
tổng số 2013 câu khảo sát, chiếm 5,01%].
Cấu trúc phủ định có thể được sử dụng
trong các báo cáo, chỉ thị, công văn
đôn đốc, nhắc nhở... khi nêu ra những
hạn chế, tồn tại của hoạt động, công
tác; hoặc những yếu kém hay nguy
cơ, hiểm họa đã được khắc phục, ngăn
chặn triệt để. Thí dụ:
Công tác phối hợp trong việc tổ chức
thực hiện các chương trình, chính sách có
nơi, có lúc chưa đồng bộ, thiếu sự gắn kết
nhất là cấp huyện và cơ sở, nên có chính sách
triển khai, tổ chức thực hiện còn chậm, không
kịp thời do đó hiệu quả chưa cao, không đáp
ứng được mục tiêu của chương trình...
[Báo cáo số 199, BC-UBND ngày 21/
12/2010 của UBND thành phố Hà Nội về kết
quả thực hiện các chương trình, chính sách
tại các xã vùng dân tộc và miền núi thành
phố Hà Nội từ năm 2006 đến năm 2010] Trong văn bản quy phạm pháp
luật, cũng có một số điều, khoản được
trình bày bằng cấu trúc phủ định, tuy
nhiên những trường hợp này cần được
đưa ra bàn thảo thêm.
3. Một số vấn đề đặt ra đối với
việc sử dụng câu trong văn bản hành
chính tiếng Việt
3.1. Trước tình hình sử dụng nhiều
câu dài trong VBHC tiếng Việt hiện
nay, vấn đề thứ nhất đặt ra là: Nên ưu
tiên sử dụng câu ngắn với cấu trúc 80
chặt chẽ, lô gích, hạn chế viết câu dài,
nhất là những câu dài liền mạch.
Sử dụng các câu ngắn với cấu
trúc chặt chẽ, lô gích, tránh viết các
câu quá dài cũng là một cách làm cho
VBHC trở nên cô đọng, sáng sủa, các
thông tin quản lí và quy định pháp lí
được diễn đạt chính xác, dễ hiểu. Theo
chúng tôi, nên hạn chế viết các câu dài
trong VBHC bởi một số lí do sau đây:
Một là, người soạn thảo khi dùng
các câu dài thường vi phạm các qui
tắc ngữ pháp một cách vô thức, khiến
câu văn lủng củng, thiếu chặt chẽ, dễ
mất đi tính chính xác về ngữ pháp ngữ nghĩa và gây khó hiểu.
Hai là, đối với các văn bản quy
phạm pháp luật, đối tượng mà các
quy định pháp lí hướng tới là quảng
đại quần chúng, phần lớn không dễ
am tường sâu sắc về pháp luật. Mặt
khác, theo tâm lí của người thi hành,
các quy định pháp lí mang tính khuôn
phép, áp đặt vốn cứng nhắc nên thường
khó tiếp nhận. Vì vậy, việc diễn đạt
các quy định pháp lí bằng những câu
văn dài sẽ càng làm cho chúng trở
nên rắc rối, khó hiểu; ngược lại nếu
được thể hiện ngắn gọn, rõ ràng, rành
mạch thì việc tiếp nhận sẽ dễ dàng hơn.
Thực tế cho thấy, các VBHC được
ban hành ở nước ta từ trước tới nay,
nhất là các văn bản quy phạm pháp
luật, có nhiều câu viết còn dài, chưa
lô gích, khiến cho việc diễn đạt quy
định pháp lí trở nên rắc rối, thiếu chính
xác và khó hiểu. Thí dụ như quy định
sau đây trong Điều 9, Pháp lệnh Thủ
tục giải quyết tranh chấp lao động,
năm 1996:
Bản án, quyết định về vụ án lao động
của Toà án đã có hiệu lực pháp luật phải được
các cơ quan nhà nước, tổ chức chính trị - xã
hội, tổ chức kinh tế, tổ chức xã hội, đơn vị Ngôn ngữ số 10 năm 2012
vũ trang nhân dân và mọi công dân tôn trọng;
người lao động, tập thể lao động, người sử
dụng lao động và các cơ quan tổ chức, đơn
vị có nghĩa vụ chấp hành bản án, quyết định
của Toà án phải nghiêm chỉnh chấp hành. Có thể rút ngắn câu trên như sau:
Bản án, quyết định về vụ án lao động
của toà án phải được mọi cơ quan, tổ chức,
công dân tôn trọng và phải được các đương
sự thụ án nghiêm chỉnh chấp hành. Như vậy, từ 88 âm tiết chỉ còn
35 âm tiết mà nội dung của quy định
không hề thay đổi.
Trong rất nhiều văn bản, người
soạn thảo đã sử dụng cách diễn đạt
mang tính liệt kê dài dòng, khẩu ngữ,
khiến cho câu văn cồng kềnh, rườm
rà, thừa từ mà vẫn thiếu ý, mức độ
khái quát vấn đề không cao. Thí dụ:
1. Cơ quan, tổ chức, cá nhân có thẩm
quyền quản lí trong lĩnh vực nhà, đất, xây
dựng, đăng kí kinh doanh, xét duyệt dự án,
cấp vốn ngân sách nhà nước, tín dụng, ngân
hàng, xuất khẩu, nhập khẩu, xuất cảnh, nhập
cảnh, quản lí hộ khẩu, thuế, hải quan, bảo hiểm
và các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác trực
tiếp giải quyết công việc của cơ quan, tổ chức,
đơn vị, cá nhân phải công khai thủ tục hành
chính, giải quyết đúng thời hạn, đúng pháp
luật và đúng yêu cầu hợp pháp của cơ quan,
tổ chức, đơn vị, cá nhân.
[Khoản 1, Điều 28, Luật Phòng, chống
tham nhũng, năm 2005] Câu văn trên dài tới 107 âm tiết,
liệt kê rất nhiều mà vẫn chưa hết được
các lĩnh vực quản lí hành chính liên
quan trực tiếp đến việc giải quyết những
đề nghị hợp pháp của tổ chức, công
dân. Hơn nữa các từ cơ quan, tổ chức,
cá nhân lặp trùng nhiều lần và biểu
thị cho nhiều đối tượng khác nhau
[vừa biểu thị cho đối tượng có thẩm
quyền quản lí, giải quyết các thủ tục
hành chính; vừa biểu thị cho đối tượng
có đề nghị cần được giải quyết] nên đã
gây ra sự nhập nhằng, lủng củng, khó
hiểu. Có thể rút gọn câu này như sau: Vấn đề...
1. Cơ quan, công chức khi trực tiếp giải
quyết công việc của tổ chức và công dân trong
phạm vi thẩm quyền quản lí phải có trách nhiệm:
a] Công khai thủ tục hành chính;
b] Giải quyết nhanh chóng, đúng thời
hạn, đúng quy định pháp luật những đề nghị
hợp pháp của tổ chức, công dân. Như vậy, câu đã được rút gọn
lại còn 56 âm tiết mà nội dung quy
định không thay đổi, lại rõ ràng hơn,
chính xác, dễ hiểu hơn.
Không chỉ ở trong phạm vi câu,
mà ở phạm vi liên câu, nhất là các câu
cùng diễn đạt quy định tại một khoản
hoặc một điểm, nếu biết chú ý tới cách
trình bày xâu chuỗi, đặt tiêu ngữ kết
hợp với sử dụng cấu trúc tỉnh lược để
tinh giản phần trùng lặp thì cũng sẽ
giúp giảm bớt độ dài câu và nội dung
quy định được gọn gàng, mạch lạc.
Thí dụ:
1. Doanh nghiệp kiểm toán, chi nhánh
doanh nghiệp kiểm toán nước ngoài tại Việt
Nam được tạm ngừng kinh doanh dịch vụ kiểm
toán nhưng thời hạn tạm ngừng không quá
mười hai tháng liên tục.
2. Doanh nghiệp kiểm toán tạm ngừng
kinh doanh dịch vụ kiểm toán thì các chi nhánh
của doanh nghiệp kiểm toán đó cũng phải tạm
ngừng kinh doanh dịch vụ kiểm toán.
3. Doanh nghiệp kiểm toán, chi nhánh
doanh nghiệp kiểm toán nước ngoài tại Việt
Nam tạm ngừng kinh doanh dịch vụ kiểm toán
mà chưa hoàn thành hợp đồng kiểm toán đã
kí với khách hàng thì phải thỏa thuận với khách
hàng về việc thực hiện hợp đồng đó.
...
[Điều 33, Luật Kiểm toán độc lập, năm
2011] Các câu trong Khoản 1 và 3 cùng
có chung mệnh đề: Doanh nghiệp kiểm
toán, chi nhánh doanh nghiệp kiểm
toán nước ngoài tại Việt Nam tạm ngừng
kinh doanh dịch vụ kiểm toán, hoàn
toàn có thể gộp lại thành một câu để 79
tránh sự trùng lặp không cần thiết và
làm cho quy định bớt cồng kềnh, tiết
kiệm được câu, chữ. Chẳng hạn như:
1. Doanh nghiệp kiểm toán, chi nhánh
doanh nghiệp kiểm toán nước ngoài tại Việt
Nam được tạm ngừng kinh doanh dịch vụ
kiểm toán trong điều kiện:
a] Thời hạn tạm ngừng không quá mười
hai tháng liên tục;
b] Nếu có hợp đồng kiểm toán đã kí với
khách hàng mà chưa hoàn thành phải có thỏa
thuận giữa các bên về việc giải quyết hợp đồng đó. 3.2. Một kinh nghiệm từ thực tế
sử dụng câu trong VBHC tiếng Việt
là: Trong những trường hợp bắt buộc
phải dùng câu dài mới thể hiện hết
được quy định pháp lí hay thông tin
quản lí, thì để việc truyền đạt được
rành mạch, rõ ràng, nổi rõ hệ thống
vấn đề, nên sử dụng kĩ thuật trình bày
tách dòng, tức là tách các thành phần
của câu, nhất là các thành phần đồng
chức, ra thành từng dòng, từng đoạn
và có thể đánh thứ tự cho hệ thống các
mệnh đề bằng dấu gạch đầu dòng, hoặc
bằng các chữ số, chữ cái… Thí dụ:
Để chủ động đối phó áp thấp nhiệt đới
và tình hình mưa lũ, bảo vệ an toàn tính mạng,
tài sản của nhà nước và nhân dân, hạn chế
thấp nhất thiệt hại do thiên tai gây ra, Chủ
tịch UBND tỉnh yêu cầu:
1. UBND các huyện, thành phố, các Sở,
ban, ngành, các đơn vị tiếp tục triển khai thực
hiện tốt nội dung Công điện số 12/ CĐ -UBND
ngày 08/9/2009 của Chủ tịch UBND tỉnh;
2. Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh, các lực lượng
vũ trang đóng trên địa bàn tỉnh phối hợp chặt
chẽ với các địa phương triển khai thực hiện
tốt công tác giúp dân thu hoạch nhanh diện
tích lúa hè thu bị ngập...
3. ...
[Công điện số 13/CĐ-UBND hồi 16h00',
ngày 09 tháng 9 năm 2009 của UBND tỉnh
Quảng Nam] This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.
Video liên quan