Top 10 bản song tấu hay nhất trong lịch sử nba năm 2022

Đã hơn 90 năm kể từ khi môn bóng rổ được đưa ra trước công chúng, cũng là 90 năm phát triển của đôi giày bóng rổ. Sau đây ta sẽ cùng điểm qua những giai đoạn phát triển của giày bóng rổ cũng như xu hướng phát triển của nền công nghiệp bóng rổ.

Thuở sơ khai những ngày đầu tiên [1920-1964]

Bắt đầu bởi Chuck Taylor và kết thúc bằng Air Force 1,đây có lẽ là thời kỳ ít ai còn nhớ được nhưng 2 cái tên Air Force và Chuck đã trở nên quá quen thuộc với bất kỳ ai.

1921-1960s : Converse All-Star là sản phẩm giày bóng rổ đầu tiên của Converse trước khi Chuck Taylor đi vào một cửa hàng Converse ở Chicago và phàn nàn về việc nó làm ông đau chân. Sau đó Taylor được nhận làm việc ở Converse và giúp hãng cải tiến đôi giày như đưa thêm miếng đệm cổ chân. Converse Chuck Taylor đã chiếm lĩnh NBA trong suốt hơn 40 năm, đôi giày vải cùng đế cao su này của Converse là đôi giày bán chạy nhất từ trước đến nay với con số gần 1 tỷ đôi [số liệu của năm 2002 là 750 triệu].Thời điểm mà Chuck Taylor dừng bước cũng là lúc chất liệu da được thay thế trong giày thể thao.

1972 : Nike – công ty trụ sở tại Oregon, làm ra đôi giày bóng rổ đầu tiên với logo “swoosh” kinh điển – Nike Blazer. Nike có được Geogre Gervin a.k.a Iceman để quảng bá cho họ.

Cuối những năm 70s: Thời kỳ mà Converse và Dr.J nâng giày bóng rổ lên một tầm cao mới với đôi Pro Leather. Sau đó 2 ngôi sao mới Magic Johnson và Larry Bird cùng Converse The Weapons đã cứu sống cho NBA bằng những màn đối đầu kinh điển của họ.

1983: Nike Air Force 1 được tung ra, AF1 là đôi giày bóng rổ của Nike đầu tiên được sử dụng túi khí [air bag] dưới đế. Công nghệ này khiến Nike trở nên nổi bật hơn các hãng cạnh tranh. Cũng như Chuck Taylor, Air Force 1 với thiết kế cổ điển cùng đai cổ chân là một hình mẫu huyền thoại của lịch sử giày.

Thời đại của Jordan [1985-1993]

Không phải trùng hợp mà ngôi sao NBA được biết đến nhiều nhất trên thế giới đồng thời có một hãng giày bóng rổ với thị phần áp đảo mọi đối thủ, kể cả công ty mẹ là Nike.

Năm 1984 có một lính mới ra sân trong trang phục All-Star cùng đôi giày signature cho riêng mình Air Jordan. Việc mỗi trận đấu anh phải trả 5000 $ tiền phạt vì lý do “màu sắc sặc sỡ” không cản trở được, thậm chí còn góp phần đưa Nike Air Jordan 1 trở nên nổi tiếng hơn bất cứ đôi nào khác cùng thời.

Cuối thập niên 80s : Patrick Ewing – một trong những trung phong huyền thoại của NBA đồng thời là một người luôn chỉ là cái bóng của Michael Jordan, và những đôi giày mang nhãn Ewing cũng tương tự. Sau khi Adidas Ewing Rivalry có được một vài thành công nhất định, Ewing đã tách ra lập công ty riêng và làm ra The EWINGS nhưng không thật sự thành công.

Năm 1988, nếu như quyết Ewing “đánh lẻ” thị trường giày của Ewing không phải ý hay lắm thì nó cũng nhen nhóm cho một thứ gì đó lớn hơn khi Jordan cũng muốn có một hãng giày riêng của mình. Trong lúc các tin đồn về việc Michael sẽ rời Nike ngày càng nhiều, Tink Hatfield được Nike đưa về để khiến Mike ở lại. Và khi anh nhìn thấy đôi Air Jordan III, một trang sử mới của Nike được tiếp tục. AJ III vẫn luôn được coi là đôi Jordan vĩ đại nhất.

Những năm 1989 đến 1990: Trận chiến giánh thị phần giữa Reebok và Nike từ trước đó như được thêm dầu vào lửa bằng việc Reebok giới thiệu đôi The Pump. Công nghệ The Pump giúp người dùng bơm khí vào giày bằng cách nhấn liên tục vào hình quả bóng ở lưỡi gà giúp cho đôi giày bám chân chặt hơn. Nike chống chọi yếu đuối bằng cách đưa ra Pump của riêng mình – Nike Air Pressure nhưng hoàn toàn thất bại. Năm 1991, Dee Brown cùng đôi Reebok Pump Omni Lite chiến thắng Dunk Contest với cú no-look dunk nổi tiếng.

Từ 1990 đến 1993 : Air Jordan, Air Jordan và Air Jordan, tất cả mọi người đều đổ xô đi kiếm được đôi giày mới nhất có logo jumpman. Những gì “hot“ nhất từ dòng giày Playoff 1989 của Bulls, đôi Jordan V với đế trong và lưỡi phản quang cho đến những quảng cáo “DoYouKnowDoYouKnowDoYouKnow” và “It’s Gota Be Da Shoes” từ Spike Lee và Mars Blackmon đến đôi Jordan VII “Bugs Bunny”, mọi thứ đều là về Jordan. Sau khi Jordan cùng Dream Team của USA dành chiến thắng tại Barcelona, Air Jordan thật sự trở thành một thương hiệu quốc tế.

Thời kỳ vàng son của giày bóng rổ [1994-1998]

Sau việc Jordan xin nghỉ hưu sớm, mọi người quay sang hỏi nhau việc gì sẽ xảy ra khi trung tâm của nền công nghiệp – Michael đã không còn ở đó nữa. Trong khi đó, Nike tìm mọi cách thay thế Mike bằng các siêu sao khác như Charle Barkley, Scottie Pippen, David “Admiral” Robinson, Reggie Millers cùng Penny Hardaway. Reebok có được “mỏ vàng” mới – Allen Iverson. Đây là thời kì mà không có bất cứ một dòng giày nào thật sự chiếm ưu thế so với dòng khác. Đồng thời sự phát triển của công nghệ, chất liệu và thiết kế đã khiến mọi đôi giày trong thời kỳ này trờ thành hình mẫu của những gì ta có được hiện nay.

1993-1994 : Nike Barkley trở thành đầu tàu của Nike với giá retail là 150 $, vượt cả Air Jordan về cả giá bán, công nghệ tính năng, thiết kế cũng như độ “nổi”.

1996 : Reebok Question đưa hãng trở lại cuộc đua. Được coi như đôi giày bóng rổ tốt nhất của Reebok từ trước đến giờ, The Question cho đến bây giờ vẫn còn tạo được sức hút. Hình tượng của AI với những hình xăm và kiểu tóc của anh khiến những thế hệ fan mới quan tâm đến anh hơn. Nắm bắt được tình hình, Reebok ký hợp đồng trọn đời cùng Iverson.

Năm 1997 là lúc Air Jordan XII được giới thiệu với tư cách là đôi giày đầu tiên sử dụng Zoom Air, XII mở ra định hướng mới cho dòng Air Jordan và đến bây giờ vẫn được biết đến là một trong những đôi giày bền nhất mang tên Jordan.

1995 đến 1997: là thời đại của Penny Hardaway khi dòng Air Penny trở thành một trong những dòng Nike vĩ đại nhất. Tiếp đó là đôi Foampostie One, khởi đầu cho những đôi giày mang chất Sci-Fi [khoa học giả tưởng] của Nike.

1998: Adidas trở lại với ngôi sao trẻ Kobe Bryant. Thiết kế Feet You Wear mang lại nhiều thành công cho Adidas, được tiếp tục với đôi Kobe I mang vóc dáng của chiếc Audi TT. Với đòn bẩy này, Adidas chính thức cạnh trạnh được với các ông lớn khác.

Thời kỳ tụt hậu của giày bóng rổ [1999-2003]

Việc Jordan nghỉ hưu lần thứ 2 khiến cho ngành công nghiệp lại rơi vào thế chững lại. Lần này tuy Nike đã có sự chuẩn bị với việc ra mắt Jordan Brand nhưng việc thiếu ảnh hưởng từ những ngôi sao lớn khiến mọi người không còn nhiều hứng thú với những đôi giày mới ra nữa. Việc phát hành lại áo đấu [throwback jersey] và giày [retro shoes] trở thành lối đi mới trong thời kỳ này. Một vài ngôi sao của thời kỳ này: Vince Carter, Kevin Garnett,Tracy McGrady, Allen Iverson, Shaquille O’neal.

1999: Mở đầu bằng đôi Air Jordan IV retro, dòng Air Jordan lần lượt chứng kiến sự trở lại của AJ I, II, III, V, VI, VII, VIII, IX, XI, XII. Những hãng cổ điển như Avia và Bristish Knights cũng nắm bắt cơ hội và đưa ra những mẫu giày trước đó của mình.

Ngoài ra thì từ 1999 đến nay: Nike Air Force 1 và Dunk đã được biến tấu lại bằng đủ mọi màu sắc có thể. Nhiều khi ta có cảm giác chính Nike cũng không biết có bao nhiêu phiên bản của AF1 và Dunk đã được ra mắt nữa.

Năm 2000: Sau 10 năm nghiên cứu và phát triển, Nike đưa ra công nghệ Shox, cũng là công nghệ mang tính đột phá duy nhất trong thời kỳ này. Nike Shox BB 4 trở thành huyền thoại khi Vince Carter nhảy qua một cầu thủ 2m13 và úp rổ trong Olympic [Trước đó Carter đã làm rạng danh cho And1 Tai Chi với chức vô địch Dunk Contest]

Từ 2000 đến 2003: Thời kỳ chứng tỏ rằng tiền vẫn là trên hết khi thị trường giày có rất nhiều vụ chuyển nhượng khởi đầu là việc Vince Carter bỏ Puma sang với Nike, Kevin Garnett ký hợp đồng trọn đời với Adidas sau khi Nike làm cho anh 3 đôi giày signature và 2 đôi nữa với And1. Kobe theo hướng ngược lại đến với Nike sau 5 năm làm việc chung với Adidas. Yao Ming – ngôi sao có số fan ngoại quốc bự nhất của Nike quay sang Reebok.

Có thể bạn chưa biết:

Trước khi đến với NBA và ký hợp đồng cùng Nike, Jordan cùng đội đại học được cung cấp giày bởi Converse còn Nike chỉ là một hãng nhỏ đang trên đà đi xuống. Jordan đã luôn muốn ký hợp đồng cùng Adidas hoặc ít ra là với Converse nhưng Adidas không hề có hứng thú với đề nghị của Jordan. Đại diện của Adidas gạt đi sau khi Jordan đưa ra lời đề nghị của Nike và mong muốn một hợp đồng tương tự hoặc hơn từ Adidas. Kết quả? Nike có được lời đề nghị có giá trị nhất trong lịch sử.

Hồi đó thì Nike chỉ là một hãng không đáng để Converse với Adidas ngại. Converse thì có hầu hết các superstar [Magic, Larry] còn Adidas có những star còn lại rồi nên không thể nào quan tâm đến một đề nghị nhỏ lẻ được [đồng thờ lúc đó là người sáng lập ra Adidas vừa mất]. Mà cho dù Adidas có ký hợp đồng với Jordan thì cũng chưa chắc tạo được một cái thương hiệu lớn như bây giờ, chính người quản lý của Jordan là người có ý tưởng về dòng Air Jordan lúc mà Nike đề nghị với Michael.​

Và đó là tất cả về lịch sử của ngành công nghiệp giày bóng rổ, bạn luôn có thể tìm kiếm các mẫu giày bóng rổ tại Authentic Shoes, hãy theo dõi để cập nhật thêm nhiều thông tin hữu ích nữa nhé.

Josh Cohen của Orlandomagic.com xếp hạng 10 bộ đôi hay nhất của mình trong lịch sử NBA. Nhấp qua trình chiếu này để phân tích đầy đủ và xếp hạng.

Lưu ý: Nội dung của bộ sưu tập này chưa được xem xét hoặc chứng thực bởi Orlando Magic và không phản ánh ý kiến ​​của các nhân viên, đối tác hoặc nhà tài trợ của đội bóng rổ Magic Magic.

#10 Isiah Thomas và Joe Dumars

Nó hiếm khi mỗi nửa của một bộ đôi được đặt tên là MVP Chung kết trong thời gian họ ở bên nhau. Trên thực tế, chỉ có ba trong số các song song đã làm cho danh sách này hoàn thành điều đó. Jerry West và Wilt Chamberlain mỗi người giành giải thưởng, mặc dù Lakers đã thua khi West giành được nó vào năm 1969. Magic Johnson đã giành được giải thưởng ba lần với L.A. trong thập niên 80 và Kareem Abdul-Jabbar đã từng nghề nghiệp là tốt]. Bộ đôi khác để đạt được kỳ tích bất thường này là Thomas và Dumars. Năm 1989, khi Pistons quét Lakers, Dumars tuyên bố vinh dự với trung bình 27,3 điểm và 6.0 hỗ trợ trong trận chung kết. Năm sau, khi Detroit đánh bại Portland, Thomas là người nhận với trung bình 27,6 điểm và 7,0 hỗ trợ.

Một thực tế nổi tiếng là một người chơi không thể mang một đội đến một chức vô địch [Dirk Nowitzki và Hakeem Olajuwon có thể nói khác]. Nhiều người đã cố gắng, hầu như tất cả đã thất bại và với xu hướng mới của "Superteams", điều đó thậm chí còn cho thấy nhiều hơn các siêu sao cần các ngôi sao khác ít nhất là đưa họ đến một tựa game.

Nhìn lại trong lịch sử, hầu hết mọi đội đều có gần như toàn bộ đội hình của họ bước lên vào một thời điểm nào đó trong cả mùa giải thông thường cũng như vòng playoff cho đội của họ để giành một danh hiệu. Phải nói rằng, luôn có một vài nổi bật.

Đôi khi nó không chỉ là hai người chơi. Một số đội có nhiều hơn chỉ hai ngôi sao trong đội của họ trên đường đến một danh hiệu đã trở thành một xu hướng hiện đại. Cho đến gần đây, mặc dù, đó thường là một hai cú đấm một cú đấm là tâm điểm của một đội chiến thắng vô địch.

Dưới đây là một cái nhìn về hai mươi sáu bộ đôi lớn nhất trong lịch sử NBA.

#25 Steve Nash và Amar'e Stoudemire [Phoenix Suns]

Steve Nash Andamar'estoudemire

Steve Nash trở thành một đại lý miễn phí vào năm 2004 và không có nhiều người quá quan tâm đến việc chi rất nhiều tiền cho một người chơi khoảng ba mươi tuổi và chưa bao giờ thực sự nổi tiếng là có thể dẫn dắt một đội thành công.

Mặt trời mặc dù đã đánh bạc người Canada vì họ nghĩ rằng anh ta sẽ là đối tác hoàn hảo cho người đàn ông lớn tuổi Amar'e Stoudemire, người mà họ đã soạn thảo ra khỏi trường trung học năm 2002.

Đó là một động thái khéo léo khi cả Stoudemire và Nash trở thành người chơi của riêng họ. Họ đã chơi một số bóng rổ thú vị nhất của thập kỷ và hiệu quả tấn công của họ là vô song. Nash và Stoudemire hoàn toàn phù hợp với chế độ tấn công của Huấn luyện viên Mike D'Antoni. Họ đã giới thiệu chiến thuật bảy giây hoặc ít hơn cho giải đấu và phương pháp chọn và lăn của họ thường được so sánh với John Stockton và Karl Malone.

Cả hai siêu sao cùng với toàn bộ đội đã phát triển mạnh mẽ trong giai đoạn này và lọt vào Chung kết Hội nghị phương Tây hai lần, vào năm 2005 và 2006.

Nash đã đạt được câu lạc bộ 40-50-90 lừng lẫy bốn lần trong khi tại Phoenix và giành được các danh hiệu MVP trở lại vào năm 2005 và 2006 trong khi Stoudamire trở thành All-Star năm lần trong thời gian của anh ấy với Nash và Suns. Năm 2007, bộ đôi này cũng trở thành đồng đội đầu tiên kể từ khi Shaquille O'Neal và Kobe Bryant được bầu chọn cho đội một NBA đầu tiên.

#24 Charles Barkley và Kevin Johnson [Phoenix Suns]

Charles Barkley và Kevin Johnson

Charles Barkley và Kevin Johnson hoàn toàn có thể là bộ đôi bị đánh giá thấp nhất trong lịch sử NBA. Khi Barkley được giao dịch với Phoenix, giải đấu ngay lập tức chú ý. Mọi người đều biết rằng việc thêm một người chơi tầm cỡ của Barkley vào một đơn vị Phoenix vốn đã tài năng và thú vị, do Johnson và Dan Majerle dẫn đầu có thể trở nên khá chết người. Họ đã đúng.

Sự kết hợp giữa tâm lý tàn nhẫn và gần như bắt nạt của Barkley cùng với thể thao, tốc độ và sự tinh tế của Johnson là một trận đấu được thực hiện trên thiên đàng.

Họ đã chơi một thương hiệu bóng rổ nhịp độ nhanh, nhưng điều khiến họ khác biệt là cường độ mà họ chơi cùng. Barkley, một trong những người chơi hàng đầu của giải đấu lúc đó đã có những mảnh ghép hoàn hảo xung quanh anh ấy để thực hiện một trận playoff sâu. Barkley gần như không thể bảo vệ và rất thường xuyên đã thu hút các đội đôi. Điều này có lợi cho Johnson khi các kỹ năng chơi bóng của Barkley bị đánh giá thấp.

Họ đã lọt vào trận chung kết NBA trong năm đầu tiên của Barkley với Suns nhưng thật đáng buồn khi thua Chicago Bulls trong sáu trận đấu mặc dù Barkley ghi trung bình 27 điểm và 13 rebound trong loạt trận. Barkley cũng đã mang về nhà MVP mùa duy nhất duy nhất của anh ấy trong cùng năm.

Thật không may, Suns không bao giờ có thể đạt đến đỉnh cao của trận đấu play -off năm 1993 của họ và Barkley cuối cùng không bao giờ giành được một chiếc nhẫn. Mặt trời cũng vậy, vẫn đang tìm kiếm danh hiệu đầu tiên của họ.

#23 LeBron James và Kyrie Irving [Cleveland Cavaliers]

Kyrie Irving và LeBron James

Sau một thất bại nghiền nát dưới bàn tay của San Antonio Spurs trong trận chung kết NBA 2014, LeBron James đã tìm kiếm một thử thách mới khi hết hợp đồng của mình tại Miami. Đội ngũ cũ của anh ấy đã đạt được một triển vọng tuyệt vời trong dự thảo năm 2011 có tên Kyrie Irving và sân khấu được thiết lập cho "Vua" trở lại.

Tác động của LeBron đối với Cleveland Cavaliers là thiên văn. Họ đã đi từ việc tổ chức lựa chọn đầu tiên trong dự thảo gần như mỗi năm kể từ khi anh ta trở thành ứng cử viên tiêu đề ngay lập tức.

Anh và Irving cùng với Kevin Love và Tristan Thompson đã dẫn dắt Cavaliers tới kỷ lục 53-29 vào năm 2015 và họ đã lọt vào trận chung kết NBA. Irving và tình yêu đã bị thương trong những trận chung kết này, dẫn đến việc Cavs thua trong sáu trận đấu với Golden State Warriors.

Mùa giải tiếp theo hoàn toàn có thể là mùa giải lớn nhất trong sự nghiệp của Irving mà cả LeBron cũng vậy. Họ đã lọt vào trận chung kết một lần nữa và đối mặt với các chiến binh 73-9 lập kỷ lục trong một trận tái đấu. Sau khi đi xuống 3-1, Cleveland đã trở lại để giành danh hiệu 4-3. Đây là lần đầu tiên bất kỳ đội nào làm như vậy trong lịch sử NBA và cũng phá vỡ hạn hán chức vô địch thể thao chuyên nghiệp năm mươi hai năm của Cleveland.

Cặp đôi đã dẫn dắt Cleveland đến một trận chung kết thứ ba liên tiếp vào năm 2017, nơi họ gặp lại các Chiến binh một lần nữa. Các chiến binh lần này mặc dù sẽ có sự trả thù bằng cách đánh bại Cavs một cách thuyết phục trong năm trận đấu.

#22 Hakeem Olajuwon và Clyde Drexler [Houston Rockets]

Hakeem Olajuwon và Clyde Drexler

Hakeem Olajuwon vừa trao cho Houston chức vô địch NBA đầu tiên khá nhiều. Ông đã kéo một khía cạnh tầm thường khác đến vùng đất hứa vào năm 1994.

Mùa tiếp theo là một câu chuyện rất khác. Với sự trỗi dậy của các đội như Orlando, San Antonio, Indiana và New York đang nổi lên, Rockets đã ở trong tình trạng khó khăn và tìm cách đấu tranh cho một vị trí playoff.

Clyde Drexler tại thời điểm đó đã có một thời gian tồi tệ không kém ở Portland. Vì vậy, những chiếc Blazers đã ban cho bùa hộ mệnh của họ mong muốn được giao dịch với một ứng cử viên bằng cách gửi anh ta đến Houston. Đây là bước ngoặt trong mùa giải cho cả Drexler và Rockets.

Họ đã kết thúc với một kỷ lục vẫn còn tầm thường 47-35 và đảm bảo vị trí thứ sáu trong Hội nghị phương Tây. Họ đã không thể giành được danh hiệu nhưng bằng cách nào đó đã xoay sở để lọt vào trận chung kết sau một màn trình diễn khổng lồ khác của trung tâm ngôi sao của họ, người hiện được một cựu ứng cử viên MVP hỗ trợ.

Họ đã thách thức tỷ lệ cược và giành được danh hiệu NBA trong thời trang thuyết phục, đánh bại Orlando Magic 4-0. Cặp đôi đã đưa Houston vào bán kết hội nghị năm 1996 và trận chung kết hội nghị năm 1997 trước khi thua vòng đầu tiên vào năm 1998 trước Utah Jazz.

Đó sẽ là mùa giải trước của Drexler tại NBA.

#21 Gary Payton và Shawn Kemp [Seattle Supersonics]

Shawn Kemp và Gary Payton

Supersonics năm 1990 không đi trước thời đại của họ. Họ đến từ một hành tinh khác! Khi họ đánh bạc về một học sinh trung học gây tranh cãi tên là Shawn Kemp vào năm 1989 và soạn thảo Gary Payton đôi khi không thể đoán trước vào năm sau, không ai biết về cơn bão đang diễn ra ở Seattle.

Trong một kỷ nguyên của bài chơi sau và chơi cô lập, Sonics thật điên cuồng. Đó là sự hỗn loạn mỗi khi họ lên sàn. Các Sonics giữa thập niên 90 là định nghĩa của thiếu sót, nhưng khi họ đi, họ đã mê hoặc. Ồ, và họ cũng cho bạn biết về nó.

Bộ đôi của Kemp và Payton đã thắng 357 trận đấu thường xuyên trong sáu năm. Họ đã hoàn thành đầu hội nghị của họ trong bốn năm đó. Các playoffs mặc dù là một câu chuyện khác.

Năm 1993, họ đã lọt vào trận chung kết hội nghị trước khi thua Phoenix. Năm 1994, họ trở thành hạt giống số một đầu tiên thua hạt giống số tám trong vòng playoffs. Họ đã theo dõi nó với một lối ra vòng một vào năm 1995.

Tuy nhiên, vào năm 1996, họ đã có nó cùng nhau lần đầu tiên và duy nhất khi họ lọt vào Chung kết NBA. Họ đã đi 3-0 xuống nhưng đã chiến đấu trở lại 3-2. Trong Game Six, họ đã trở thành đội gần nhất để buộc một trò chơi bảy với Michael Jordan nhưng không có kết quả.

Kemp đã được giao dịch với Cavaliers vào năm 1997.

#20 Kevin Durant và Russell Westbrook [Oklahoma City Thunder]

Russell Westbrook và Kevin Durant

Sau bộ đôi Kemp và Payton giữa năm 90, Seattle đã thực hiện thêm hai lựa chọn dự thảo trở lại vào năm 2007 và 2008 đã thay đổi vận may của họ vô cùng. Lần đầu tiên họ phác thảo Kevin Durant và sau đó là Russell Westbrook vào năm sau. Seattle sẽ chuyển đến Oklahoma sáu ngày sau khi Westbrook được soạn thảo.

Giống như những người tiền nhiệm của họ, Durant và Westbrook là một cơn bão mà không ai chuẩn bị. Vào năm 2010, bộ đôi này đã xuất hiện lần đầu tiên nhưng thua trong vòng đầu tiên trước những nhà vô địch cuối cùng The Los Angeles Lakers. Durant cũng trở thành nhà vô địch ghi bàn trẻ nhất năm đó.

Năm 2011, họ đã thua nhà vô địch cuối cùng Dallas trong trận chung kết hội nghị. Năm sau, họ đã tiến thêm một bước và lọt vào Chung kết NBA nhưng thua Miami Heat trong năm trận đấu.

Đây là bộ đôi gần nhất sẽ đạt được danh hiệu. Họ sẽ lọt vào trận chung kết hội nghị trong hai lần nữa. Họ đã thua Spurs vào năm 2014 và vượt lên dẫn 3-1 vào năm 2016 trước các Chiến binh Golden State. Cả hai đội sẽ tiếp tục lên ngôi vô địch.

Bộ đôi này thật đáng kinh ngạc. Durant đã giành được bốn danh hiệu ghi bàn và giải thưởng MVP. Westbrook đã giành được một danh hiệu ghi bàn cho mình vào năm 2015 khi Durant chỉ chơi hai mươi lăm trận. Vào mùa giải 2016, Durant đã đưa ra một thông báo sốc rằng anh ta sẽ rời khỏi Thunder và gia nhập Golden State Warriors.

#19 Patrick Ewing và John Starks [New York Knicks]

John Starks và Patrick Ewing với huấn luyện viên trưởng Pat Riley [giữa]

New York Knicks của thập niên 90 là đội khó khăn nhất và thể chất nhất ở NBA. Họ đã có một số cuộc chiến hoành tráng chống lại nhiều đội. Hai nhà lãnh đạo của họ là Patrick Ewing và John Starks và tính cách của họ kết hợp với nhau một cách hoàn hảo.

Năm 1992, Knicks đã đưa nhà vô địch cuối cùng Chicago Bulls lên bảy trận trong trận bán kết hội nghị. Năm sau họ gặp lại nhau và lần này trông giống như New York sẽ tiến lên khi họ dẫn trước 2-0. Bulls đã trở lại và giành chiến thắng trong loạt 4-2.

Năm 1994, Michael Jordan đã tuyên bố nghỉ hưu và đây dường như là khoảnh khắc hoàn hảo để Ewing và Starks đưa đội của họ đến vùng đất hứa. Họ đã đánh bại các đối thủ của họ The Indiana Pacers và lọt vào Chung kết NBA nơi họ gặp Houston Rockets. Đó là một cuộc đấu giữa hai trong số các trung tâm lớn nhất của thế hệ của họ. Ewing và Olajuwon đã đi bằng ngón chân trong bảy trận đấu. Trong trò chơi, Seven Starks đã bắn 2-18 đau khổ từ sân và Knicks bị mất.

Thật không may, điều này là lần cuối cùng cặp đôi sẽ lọt vào Chung kết NBA và mặc dù họ là những người quản lý trong vòng playoffs, chưa bao giờ thực sự là ứng cử viên danh hiệu một khi Jordan trở lại vào cuối mùa giải 1995.

Starks cuối cùng đã được giao dịch với Golden State và Ewing đến Seattle.

#18 Shaquille O'Neal và Anfernee "Penny" Hardaway [Orlando Magic]

Shaquille O'Neal và Penny Hardaway [Hình ảnh lịch sự: NBA.com]

Bộ đôi này được thiết lập là lần thứ hai của Magic và Kareem. Năm 1992, The Magic đã phác thảo Shaquille O'Neal với lựa chọn số một. Năm sau, họ phác thảo Chris Webber nhưng đã giao dịch ngay lập tức cho Penny Hardaway.

Bộ đôi đã đốt cháy giải đấu. O'Neal, người là một ngôi sao trong mùa giải tân binh của anh ấy cứ trở nên tốt hơn, và với quy mô và thể thao của Hardaway, có vẻ như đây sẽ là một trong những triều đại vĩ đại nhất từng thấy trong bóng rổ.

Trong mùa giải đầu tiên của họ cùng nhau, họ đã đến vòng playoffs lần đầu tiên trong lịch sử nhượng quyền nhưng đã bị cuốn vào vòng đầu tiên.

Mùa tiếp theo là đỉnh cao của họ với nhau. Cả O'Neal và Hardaway đều được đặt tên là All-Stars và Shaq được đặt tên thứ hai trong cuộc bỏ phiếu MVP. Trong trận bán kết hội nghị, họ đã chơi Chicago Bulls, người vừa đưa Michael Jordan trở lại sau khi nghỉ hưu. The Magic đã đánh bại Bulls và trao cho Jordan trong loạt trận playoff cuối cùng trong sự nghiệp của anh ấy. Họ đã lọt vào Chung kết NBA nhưng bị một đội Rockets có kinh nghiệm hơn.

Thật không may, đây là bộ đôi gần nhất sẽ nhận được. Họ đã bị quét bởi một đội Chicago quyết tâm vào mùa giải tiếp theo và do vấn đề hợp đồng, O'Neal đã rời khỏi phép thuật vào mùa hè năm đó. O'Neal đã tuyên bố trong nhiều dịp về sự hối tiếc của anh ấy khi rời khỏi phép thuật trước khi giành được một danh hiệu với Penny.

#17 Stephen Curry và Klay Thompson [Golden State Warriors]

Klay Thompson và Stephen Curry

Có biệt danh là "The Splash Brothers", Stephen Curry và Klay Thompson đã thay đổi cách chơi trò chơi. Họ là những người đầu tiên thực sự thực hiện ba là nhiều hơn hai lý thuyết. Không ai trong số họ thực sự được biết đến như một lực lượng ở trường đại học nhưng vẫn là xổ số. Curry được soạn thảo thứ bảy vào năm 2009 và Thompson Eleventh vào năm 2011.

Sau một chút khởi đầu khó khăn với NBA, cả hai đều bắt đầu tìm thấy đôi chân của mình vào năm 2013 khi họ thực hiện vòng thứ hai của vòng playoff trước khi thua Spurs.

Sau một lối ra playoff sớm vào năm 2014, hai họ thực sự đã trở thành của riêng mình vào mùa giải tiếp theo. Curry được đặt tên là MVP và các Chiến binh đã giành được danh hiệu đầu tiên sau bốn mươi năm.

Trong năm 2015-16, các Chiến binh đã phá vỡ kỷ lục mùa giải thường xuyên cho hầu hết các chiến thắng trong một mùa. Họ kết thúc với 73 chiến thắng và Curry được đặt tên là MVP nhất trí đầu tiên. Họ đã không thấy nó dễ dàng trong vòng playoffs. Sau khi chiến đấu trở lại từ thâm hụt 3-1 trong trận chung kết hội nghị, Golden State đã tăng 3-1 trong trận chung kết NBA so với Cleveland và đang tìm cách bảo vệ danh hiệu của họ. Nhưng, Cleveland đã gây sốc cho thế giới và giành chiến thắng trong ba trận đấu cuối cùng để trở thành trận chung kết vĩ đại nhất trong lịch sử NBA.

Các chiến binh đã có sự cứu chuộc của họ mặc dù họ đã đánh bại Cavaliers vào năm 2017 sau khi thêm siêu sao Kevin Durant chuyển tiếp nhỏ vào danh sách của họ.

#16 Moses Malone và Julius Erving [Philadelphia 76ers]

Moses Malone và Julius Erving [Hình ảnh lịch sự: SI.com]

Cũng đọc: Top 10 người ghi bàn mùa giải thường xuyên trong lịch sử NBATop 10 Regular season scorers in NBA History

Julius Erving đã dành phần tốt hơn của một thập kỷ ở Philly, nơi mỗi năm anh phải đối mặt với sự đau lòng. Anh thua trong trận chung kết hội nghị ba lần và hai lần trong trận chung kết NBA. Anh ấy đã tuyệt vọng vào thời điểm đó và vào năm 1982, anh ấy và nhóm của anh ấy đã tìm thấy tác phẩm mất tích của họ.

Moses Malone vừa mới có một mùa giải MVP ở Houston và là một đại lý miễn phí. 76ers lãng phí không có thời gian để thực hiện thỏa thuận. Điều này đã được chứng minh là bước ngoặt trong cả sự nghiệp của Malone và Erving.

Mùa giải đầu tiên của họ cùng nhau chứng kiến ​​họ giành chức vô địch NBA năm 1983 trong thời trang thuyết phục bằng cách càn quét Lakers trong trận chung kết. Nhìn chung, họ đã đi 12-1 trong vòng playoffs. Mùa giải thống trị của họ đã khiến Malone dự đoán "Fo-Fo-Fo" nổi tiếng cho thấy bốn trò chơi được thực hiện để hoàn thành mọi loạt trong trận playoffs.

Họ đã rất buồn trong vòng đầu tiên của trận playoffs của Nets trong mùa giải tiếp theo, nhưng họ đã xoay sở để lọt vào trận chung kết Hội nghị Đông vào năm 1985 trước khi thua Boston Celtics hồi sinh do Larry Bird dẫn đầu.

Trong thời gian của mình với 76ers, Malone cũng trở thành người đầu tiên và cho đến nay, người chơi duy nhất giành được MVP trong các mùa liên tiếp với hai đội khác nhau. Anh ấy cũng đã giành được danh hiệu hồi phục thứ năm liên tiếp của mình, đó là một kỷ lục vào thời điểm đó. Ông được giao dịch với Washington vào năm 1986.

#15 Kevin Garnett và Paul Pierce [Boston Celtics]

Paul Pierce và Kevin Garnett

Thương mại này có ý nghĩa theo nhiều cách. Kevin Garnett đã dành mười hai năm ở Minnesota và giành được một giải thưởng MVP trong khi ở đó. Anh ấy không bao giờ quản lý để lọt vào Chung kết NBA mặc dù. Paul Pierce là một phần của một Boston Celtics đang gặp khó khăn trong khoảng một thập kỷ và đang tìm kiếm cuộc rượt đuổi vô địch thực sự đầu tiên của mình.

Cả hai đã gặp nhau vào năm 2007 và họ cùng với Sharpshooter Ray Allen đã tạo ra một tác động ngay lập tức. Họ đã dẫn đầu bước ngoặt lớn nhất trong lịch sử NBA bằng cách chiến thắng sáu mươi sáu trận đấu. Garnett được đặt tên là Cầu thủ phòng thủ của năm. Họ đã có một trận đấu playoff khó khăn và đối mặt với đối thủ của họ, Lakers trong trận chung kết. Họ đã giành được danh hiệu thứ mười bảy đầu tiên và Boston trong sáu trận đấu. Pierce được đặt tên là trận chung kết MVP.

Năm sau, họ bị Orlando đánh gục trong vòng thứ hai do chấn thương cuối mùa đối với Garnett. Vào năm 2010, họ đã lọt vào trận chung kết một lần nữa và phải đối mặt với nhà vô địch bảo vệ Lakers trong trận tái đấu từ năm 2008. Họ đã thua một cách đau đớn trong trò chơi quyết định bốn điểm.

Họ đã quản lý để lọt vào trận chung kết hội nghị vào năm 2012 và chiến đấu dũng cảm để tăng 3-2 trước Miami Heat dường như không thể chơi được. Họ đã bị áp đảo trong hai trận đấu gần đây và thua 4-3. Pierce và Garnett đã được giao dịch với Brooklyn Nets vào năm 2013.

#14 Kobe Bryant và Pau Gasol [Los Angeles Lakers]

Kobe Bryant và Pau Gasol

Sau một vài mùa giải dưới, Kobe Bryant không phải là một người đàn ông hạnh phúc và nhiều lần tuyên bố rằng anh ta muốn được giao dịch vào năm 2007. Gasol Puorward Poorward.

Bộ đôi này đã nhanh chóng và tạo ra một tác động trong mùa đầu tiên của họ cùng nhau. Họ đã hoàn thành đầu tiên trong hội nghị của họ và Bryant đã mang về giải thưởng MVP đầu tiên và duy nhất của anh ấy. Họ đã có một cuộc chạy đua khá dễ dàng vào trận chung kết nơi họ gặp đối thủ lớn nhất của họ là Boston Celtics. Đó là một loạt bài hoành tráng và cả hai đội đã ở trong thời gian đầu của họ trong sáu trận. Boston cuối cùng đã nổi lên như những nhà vô địch.

Năm sau, Bryant và Gasol đã dẫn dắt Lakers trở lại trận chung kết, nơi họ gặp một đội hình ma thuật Orlando trẻ tuổi. Lakers đã thắng một cách thuyết phục trong năm trận đấu với Bryant về nhà MVP Chung kết đầu tiên của anh ấy.

Vào năm 2010, sân khấu đã được thiết lập cho một trận tái đấu hoành tráng từ năm 2008 với Lakers lọt vào trận chung kết lần thứ ba liên tiếp. Lakers và Celtics đã tham chiến trong bảy trận đấu và trong trận đấu thứ bảy quyết định, Lakers thấy mình đã xuống mười ba lần vào quý IV nhưng đã trở lại để giành danh hiệu bốn điểm.

Sau một vài lần chạy playoff không quan trọng, Gasol đã ký hợp đồng với Chicago Bulls vào năm 2014.

#13 Oscar Robertson và Kareem Abdul-Jabbar [Milwaukee Bucks]

Kareem Abdul-Jabbar và Oscar Robertson

Vào năm 1969, Milwaukee Bucks đã tấn công giải độc đắc bằng cách hạ cánh Kareem Abdul-Jabbar [Lew Alcindor vào thời điểm đó] với lựa chọn đầu tiên. Mặc dù vậy, Bucks biết rằng họ cần nhiều hơn để thực sự thúc đẩy một danh hiệu trong những năm tới và vào năm 1970 đã quyết định thực hiện một động thái cho Oscar Robertson, người là một ngôi sao toàn thời gian và là người bảo vệ quan điểm vĩ đại nhất mọi thời đại.

Mặc dù Robertson đã ở trong hoàng hôn trong sự nghiệp của mình, nhưng động thái này đã có kết quả ngay lập tức với Bucks có một mùa thống trị nhất trong lịch sử NBA. Họ đã thắng sáu mươi sáu trận trong mùa giải thông thường và có một cuộc chạy không thể xảy ra là 12-2 trong vòng playoff bao gồm cuộc càn quét 4-0 của Baltimore Bullets trong trận chung kết NBA dẫn đến chức vô địch đầu tiên cho Bucks, Robertson và Alcindor.

Bộ đôi này đã dẫn dắt Bucks tới hai danh hiệu phân chia nữa trong các mùa tiếp theo và trong mùa giải cuối cùng mà Robertson đã chơi, họ đã lọt vào Chung kết NBA vào năm 1974. Bucks mặc dù đã rơi vào Boston Celtics, người được dẫn dắt bởi một Dave Cowens đầy cảm hứng trong The quyết định trò chơi thứ bảy.

Nghỉ hưu của Oscar ảnh hưởng lớn đến Bucks khi họ trượt xuống 38-44 vào mùa giải tiếp theo mặc dù Abdul-Jabbar hiện diện. Milwaukee vẫn đang tìm kiếm danh hiệu thứ hai.

#12 Karl Malone và John Stockton [Utah Jazz]

Malone và Stockton trước trò chơi

Đây là bộ đôi vĩ đại nhất không bao giờ giành được một chức vô địch. Utah Jazz đã phác thảo Stockton với lựa chọn thứ mười sáu vào năm 1984 và Malone với lựa chọn thứ mười ba năm 1985. Hai người được thực hiện cho nhau.

Cặp đôi này đã có một kỷ lục đáng kinh ngạc về việc thực hiện vòng playoff trong mỗi một trong số mười tám mùa của họ cùng nhau. Họ là những bậc thầy tuyệt đối của sự lựa chọn và cuộn. Stockton được cho là người qua đường vĩ đại nhất mọi thời đại và người bảo vệ chu vi khóa, trong khi Malone là một con thú trong bài viết. Hai phòng thủ khủng bố trong gần hai thập kỷ và có vẻ rất thanh lịch trong khi làm như vậy.

Sau năm trận chung kết hội nghị liên tiếp, Jazz đã lọt vào Chung kết NBA vào cả năm 1997 và 1998. Họ không may kết hợp với Chicago Bulls không thể ngăn cản được dẫn dắt bởi một Michael Jordan dường như bất bại. Hầu hết mọi người nói rằng trò hề lớn nhất trong bóng rổ là Malone và Stockton không quản lý để giành được một danh hiệu.

Họ đã quản lý để giành được nhiều giải thưởng cá nhân. Malone được vinh danh là hai danh hiệu MVP vào năm 1997 và 1999 và kết thúc sự nghiệp của mình là cầu thủ ghi bàn cao thứ hai trong lịch sử của giải đấu.

Stockton trở thành All-Star mười lần và cũng kết thúc với sự nghiệp cao nhất hoàn toàn vượt qua Magic Johnson. Bộ đôi này cũng được đặt tên là Co-MVP trong trò chơi All-Star năm 1993.

#11 Willis Reed và Walt Frazier [New York Knicks]

Willis Reed và Walt Frazier

Willis Reed, người được soạn thảo vào năm 1964 và Walt Frazier vào năm 1967, đã mang đến cho New York hoạt động lớn nhất trong lịch sử NBA. Họ đã dành một thời gian để bước vào sân khấu ưu tú nhưng cho thấy họ có một trò chơi cực kỳ toàn diện từ khi họ tham gia giải đấu.

Mặc dù có những dấu hiệu sáng chói, Knicks đã có một thời gian khó khăn trong thập niên 60. Reed mặc dù là một hằng số tại trò chơi All-Star.

Cả Reed và Frazier đều được biết đến với sự bảo vệ của họ và cuối cùng, nó đã được đền đáp.

Năm 1970, Reed đã giành được MVP mùa giải, MVP All-Star thông thường và MVP Chung kết trở thành người đàn ông đầu tiên làm điều đó. Anh ấy cùng với đồng nghiệp All-Star Frazier đã dẫn dắt New York đến chức vô địch NBA đầu tiên bằng cách đánh bại Lakers. Trong Game 5, Reed đã đi xuống với một chấn thương và mọi thứ trông ảm đạm. Anh ấy đã trở lại một cách đáng kinh ngạc chỉ hai phút trong Game 7 và ghi được hai giỏ đầu tiên của trò chơi.

Vào năm 1972, Reed chỉ chơi mười một trận nhưng Knicks vẫn cố gắng để thực hiện trận chung kết. Họ đã thua Lakers trong nỗ lực này.

Mùa tiếp theo, Sậy do chấn thương liên tục ít bị đe dọa. Nhóm nghiên cứu dựa nhiều hơn vào Frazier. Họ đã đánh bại Lakers trong năm trận đấu để hoàn thành việc hồi phục và giành được danh hiệu thứ hai của nhượng quyền trong ba năm. Sự bảo vệ của Frazier đối với Jerry West trong loạt bài này được cho là yếu tố không thể thiếu nhất trong lần chạy thứ hai của họ.

Mùa tiếp theo là năm cuối cùng của Reed trong giải đấu và Frazier cuối cùng cũng được giao dịch với Cavaliers. Bộ đôi này đã kết thúc cho New York, đó là lần đầu tiên và chỉ có hai danh hiệu trong bóng rổ.

#10 John Havlicek và Dave Cowens [Boston Celtics]

Dave Cowens và John Havlicek

Khi Bill Russell nghỉ hưu vào năm 1969, người Celt đang tìm cách tải lại. Họ vẫn có người bảo vệ bắn sao John Havlicek, nhưng điều đó gần như không đủ để họ tranh giành một danh hiệu. Năm 1970, họ đã phác thảo một trung tâm chưa được đánh giá thấp, Dave Cowens. Cowens được biết đến với khả năng kỹ thuật của mình, nhưng không ai biết về sự gây hấn mà anh ta mang đến cho Celtics.

Bộ đôi Cowens và Havlicek nhanh chóng trở thành một combo thú vị nhưng không ở cấp độ của Knicks và Lakers để tranh đấu ngay lập tức. Sau một vài mùa ổn định, Cowens đã trở thành của riêng mình vào năm 1973 và mang về giải thưởng MVP.

Năm sau là khi đội thực sự bước lên. Họ đã thực hiện trận chung kết NBA 1974 và gặp Milwaukee Bucks do Kareem Abdul-Jabbar và Oscar Robertson dẫn đầu, người đang chơi năm cuối cùng của bóng rổ. Bộ phim là một tác phẩm kinh điển ngay lập tức. Nó đi xuống trò chơi thứ bảy và quyết định. Trong người quyết định, Cowens đã có một trò chơi xuất sắc với hai mươi tám điểm và mười bốn rebound dẫn đến một cú đánh. Havlicek đã mang về giải thưởng MVP Chung kết.

Họ trở lại trận chung kết một lần nữa vào năm 1976, lần này đối mặt với Phoenix Suns và giành chiến thắng 4-2. Havlicek đã nghỉ hưu năm 1978 sau khi giành được tám danh hiệu. Trong khi Cowens nghỉ hưu năm 1983 với hai chức vô địch.

#9 LeBron James và Dwyane Wade [Miami Heat]

Dwyane Wade và LeBron James

Năm 2010, LeBron đã đưa ra quyết định rời khỏi Cavaliers và hợp tác với cựu trận chung kết MVP Dwyane Wade ở Miami. Bộ đôi này đã chơi một số bóng rổ giải trí nhất từng thấy.

Cặp đôi đã có một khởi đầu khó khăn cho mùa đầu tiên của họ với nhau nhưng nhanh chóng biến mọi thứ. Họ đã làm cho trận chung kết khá thoải mái và được ưa chuộng rất nhiều trước một Dallas Mavericks già nua. Nhiệt đã xông lên dẫn trước 2-1 nhưng đã sụp đổ và thua ba trận tiếp theo trong loạt trận. James đã nhận được rất nhiều lời chỉ trích cho màn trình diễn của mình trong loạt bài này.

Năm sau là sự cứu chuộc cho sức nóng. Họ đã thực hiện trận chung kết một lần nữa và lần này họ không chùn bước. Họ đã đánh bại The Young Oklahoma City Thunder trong năm trận đấu để cho LeBron lần đầu tiên và đánh bại danh hiệu thứ hai của anh ấy.

Vào năm 2013, Heat đã thực hiện trận chung kết một lần nữa lần này chống lại San Antonio Spurs. Xuống 3-2 và theo dõi trong những khoảnh khắc cuối cùng của Game Six, Ray Allen đã đánh một con trỏ ba con để buộc trò chơi. Heat đã giành chiến thắng trong trò chơi và loạt phim để cung cấp cho họ danh hiệu thứ hai của họ.

Mùa tiếp theo là một trận tái đấu giữa hai người. Đây là chuyến đi thứ tư liên tiếp của Miami đến trận chung kết. Lần này, họ đã bị đánh bại một cách thuyết phục trong năm trận đấu. Sau trận thua, James tuyên bố rằng anh sẽ trở lại Cavaliers.

James và Wade đã được tái hợp vào năm 2017. Lần này ở Cleveland.

#8 Isiah Thomas và Joe Dumars [Detroit Pistons]

Joe Dumars và Isiah Thomas

Khi Isiah Thomas tham gia giải đấu, không ai nhìn thấy ai đó có kỹ năng xử lý bóng mà anh ta sở hữu. Anh ấy đã biến Pistons thành một đội rất thú vị để xem nhưng không phải là một ứng cử viên thực sự. Nhập Joe Dumars. Cặp đôi đã hình thành một trong những khu vực phía sau vĩ đại nhất từng thấy ở NBA.

Sau khi Dumars được soạn thảo vào năm 1985, Detroit đã trở thành ứng cử viên trong phần còn lại của thập kỷ. Có biệt danh là "Bad Boys" cho phong cách bóng rổ thể chất và tàn nhẫn của họ, Pistons trở thành một trong những đội đáng sợ nhất trong NBA.

Năm 1986 và 1987, Pistons đã bị đánh bại bởi Boston Celtics. Đầu tiên trong vòng thứ hai và sau đó trong trận chung kết hội nghị. Mùa giải tiếp theo đã chứng kiến ​​họ lần đầu tiên làm NBA nhưng buồn bã thua Los Angeles Lakers trong bảy trận đấu.

Vào thời điểm này, Pistons đã trở thành nhân vật phản diện của giải đấu do thể chất của họ. Nhưng họ chấp nhận vai trò của họ và xuất sắc trên tòa án. Đó chỉ là vấn đề thời gian trước khi họ nắm bắt được chiếc nhẫn khó nắm bắt đó. Cuối cùng họ đã giành được các danh hiệu trở lại vào năm 1989 và 1990 trước Lakers và Portland Trailblazers.

Dumars được đặt tên là Finals MVP vào năm 1989 và Thomas vào năm 1990. Bộ đôi này đã dành toàn bộ sự nghiệp của họ ở Detroit. Thomas đã nghỉ hưu năm 1994 trong khi Dumars nghỉ hưu năm 1999.

#7 Jerry West và Wilt Chamberlain [Los Angeles Lakers]

Jerry West và Wilt Chamberlain

Jerry West, người được soạn thảo vào năm 1960 đã trải qua thập kỷ đầu tiên tại NBA đầy đau lòng trong vòng playoffs. Đến năm 1968, anh đã thực hiện trận chung kết năm lần và thua mỗi lần thử Celtics. Những người Celt dường như bất tử do Bil Russell dẫn đầu chỉ là quá nhiều đối với West và Lakers.

Wilt Chamberlain đã giành được một danh hiệu vào năm 1967 nhưng đang tìm kiếm một ngôi nhà mới vào mùa giải tiếp theo. Sự kết hợp giữa West và Chamberlain là một trận đấu được thực hiện trên thiên đường.

Cả hai đều xuất sắc cá nhân. Mặc dù không giành được MVP mùa thông thường, cả hai đều gần như được đảm bảo All-Stars.

Mặc dù có những màn trình diễn xuất sắc của West và Chamberlain, Lakers vẫn thấy rất khó khăn trong vòng playoffs. Họ đã lọt vào trận chung kết vào năm 1969 và 1970 nhưng đã thua trong cả hai lần. Điều này dẫn đến việc West thua trong trận chung kết bảy lần trong một thập kỷ. West được đặt tên là Finals MVP vào năm 1969 khiến anh trở thành cầu thủ duy nhất giành được giải thưởng cho một đội thua cuộc.

Mọi thứ đã không tốt hơn vào năm 1971 khi họ thua trong trận chung kết hội nghị trước Milwaukee do Lew Alcindor dẫn đầu, nhưng khi câu chuyện diễn ra, sự kiên trì sẽ được đền đáp. West và Chamberlain đã thực hiện trận chung kết một lần nữa vào năm 1972 và lần này họ có được danh hiệu khó nắm bắt đó. Họ đã đánh bại New York Knicks trong năm trận đấu.

Bộ đôi này đã chơi năm mùa cùng nhau và thực hiện trận chung kết trong bốn lần.

#6 Larry Bird và Kevin McHale [Boston Celtics]

Larry Bird và Kevin McHale

Sau cuộc chạy đua đáng kinh ngạc của họ trong thập niên 60, Celtics đã đạt được một chút suy sụp theo tiêu chuẩn của họ trong thập kỷ tiếp theo. Họ chỉ có thể lọt vào trận chung kết hai lần trong thập niên 70 và với Havlicek đã nghỉ hưu và cowens trong hơi thở cuối cùng của anh ấy với tư cách là một cầu thủ, Celtics đang tìm kiếm một tia lửa mới. Họ đã tìm thấy nó khi Larry Bird được soạn thảo vào năm 1978 và Kevin McHale vào năm 1980. Bộ đôi trị vì Boston và thành lập bộ đôi Celtics vĩ đại nhất kể từ Russell và Cousy.

Bird là một siêu sao toàn diện và làm bất cứ điều gì được yêu cầu của anh ta trong mỗi trận đấu anh ta chơi. McHale là bậc thầy trong bài. Không ai vào thời điểm đó có loại động tác mà anh ta sở hữu trong sơn. Cặp đôi cùng với Robert Parrish gần như không thể xử lý khi bay đầy đủ.

Họ đã dẫn dắt Celtics đến năm trận chung kết xuất hiện trong đó có bốn chuyến đi liên tiếp từ năm 1984 đến 1987. Họ đã giành được ba danh hiệu NBA trong thập niên 80. Bird đã giành được giải thưởng MVP ba năm liên tiếp và cũng giành được ba trận chung kết MVP trong khi McHale giành được người đàn ông thứ sáu của năm hai lần.

McHale là một All-Star bảy lần và vẫn được công nhận là một trong những sức mạnh vĩ đại nhất chuyển tiếp để làm duyên cho sàn nhà. Bộ đôi này cũng được đặt tên cho nhóm kỷ niệm 50 năm mọi thời đại. Đã dành toàn bộ sự nghiệp của họ ở Boston và nghỉ hưu vào năm 1992 và 1993 tương ứng.

#5 Tim Duncan và Tony Parker [San Antonio Spurs]

Tony Parker và Tim Duncan

Tim Duncan, người được Spurs soạn thảo vào năm 1997, vừa dẫn San Antonio cùng với David Robinson đến danh hiệu đầu tiên vào năm 1999. Sau khi làm như vậy, họ rất muốn duy trì mình là ứng cử viên danh hiệu. Với Robinson trong hoàng hôn của sự nghiệp, Spurs tìm kiếm một đối tác cho Duncan. Lần này, họ đã đi với một người bảo vệ Pháp 6'2 "tên là Tony Parker.

Bộ đôi này đã đến vòng playoffs mỗi mùa mà họ chơi cùng nhau. Họ đã lọt vào trận chung kết trong năm lần và giành được bốn danh hiệu trong quá trình này. Trong một nỗ lực mà họ đã thua, họ đã bị Miami đánh bại một cách hẹp hòi khi họ đến trong vài giây sau khi giành được loạt phim sau sáu trận đấu. Thêm vào đó, cặp đôi này khá chắc chắn để thực hiện trò chơi All-Star với Duncan xuất hiện mười lăm lần và Parker với sáu trong một khoảng thời gian khi vị trí bảo vệ quan điểm thực sự phát triển mạnh mẽ.

Duncan được đặt tên là MVP hai lần thường xuyên và trận chung kết MVP ba lần. Parker đã giành chiến thắng trong trận chung kết MVP vào năm 2007. Duncan cũng được ghi tên vào Đội đầu tiên của NBA trong mười lần bao gồm khoảng thời gian tám năm giữa năm 1998-2005, nơi anh ấy đã thực hiện đội mỗi lần. Parker đã được đặt tên cho nhóm thứ hai All-NBA và đội thứ ba một lần.

#4 Shaquille O'Neal và Kobe Bryant [Los Angeles Lakers]

Thợ rồng và Kobe Bryant

Bước ngoặt của thiên niên kỷ nhìn thấy rất có thể là bộ đôi đáng sợ nhất trong lịch sử của giải đấu diễn ra trên chuyến bay đầy đủ. Kobe Bryant và Shaquille O'Neal đã hợp tác đầu tiên vào năm 1996, nhưng Bryant, một thiếu niên lúc đó chỉ là tìm thấy đôi chân của mình trong giải đấu. Mặc dù họ đã thực hiện một chuyến đi đến trận chung kết hội nghị vào năm 1998, nhưng họ đã thoải mái bị Utah quét và cả hai đều biết rằng công việc phải được thực hiện để đạt đến đỉnh cao.

Trong mùa giải 1999-00, Lakers đã thuê Phill Jackson và thấy một sự thay đổi ngay lập tức. Lakers dẫn đầu bởi bộ đôi năng động của O'Neal và Bryant đã giành được ba danh hiệu liên tiếp từ năm 2000 đến 2002. Họ dường như không thể ngăn cản và đi 15-1 trong vòng playoff trong chiến thắng vô địch thứ hai của họ vào năm 2001.

Sau ba lần than bùn của họ, mọi thứ đã xuống dốc cho bộ đôi này. O'Neal đã phẫu thuật vào năm sau và Lakers đã không tham gia trận chung kết và mặc dù họ đã tham gia trận chung kết vào năm 2004, họ đã bị Detroit Pistons đánh bại một cách thuyết phục và O'Neal đã được giao dịch với Miami sau khi các vấn đề hợp đồng và không đề cập đến Mối quan hệ xấu đi của anh với Bryant.

O'Neal và Bryant cũng có thành công cá nhân rất lớn. O'Neal đã giành được MVP năm 2000 và cũng giành được ba giải thưởng MVP chung kết liên tiếp. Bryant là một All-Star 18 lần và được lãnh đạo Lakers sau khi O'Neal ra đi.

#3 Bill Russell và Bob Cousy [Boston Celtics]

Bob Cousy và Bill Russell

Vào những năm 1950, Celtics do Bob Cousy dẫn đầu đã chơi một phong cách bóng rổ độc đáo vào thời điểm đó. Phong cách tấn công nhanh của họ chưa bao giờ được nhìn thấy trước đây. Mặc dù họ rất thú vị khi xem, nhưng họ không có đủ lực lượng phòng thủ, đặc biệt là trong sơn. Vào năm 1956, St. Louis Hawks đã phác thảo Russell, nhưng không thể trả tiền lương của mình và do đó Boston đã tham gia và giao dịch cho ông lớn. Điều này dẫn đến triều đại thống trị nhất trong lịch sử NBA.

Trong mùa thứ hai của Russell trong giải đấu, Celtics đã giành được danh hiệu đầu tiên của họ trong lịch sử nhượng quyền chống lại St.Louis. Mùa tiếp theo đã chứng kiến ​​một trận tái đấu giữa hai người và lần này Hawks giành chiến thắng và mang lại cho cặp đôi trận thua duy nhất của họ trong trận chung kết NBA. Bộ đôi đã dẫn dắt Celtics tới năm trận chung kết liên tiếp và giành chiến thắng mỗi lần. Nó gần như là một tại một thời điểm mà cuối cùng họ sẽ giành được danh hiệu.

Bộ đôi này cũng giành được một loạt các giải thưởng cá nhân. Cousy được vinh danh là MVP của giải đấu vào năm 1957 và là người lãnh đạo hỗ trợ tám lần. Russell theo sau bằng cách giành giải thưởng bốn lần trong sáu năm tới. Khi Cousy nghỉ hưu vào năm 1963, Russell và Celtics đã không ngừng chiến thắng. Họ đã giành được năm danh hiệu khác trong sáu năm trước khi Russell nghỉ hưu vào năm 1969.

#2 Earvin "Magic" Johnson và Kareem Abdul-Jabbar [Los Angeles Lakers]

Magic Johnson và Kareem Abdul-Jabbar

Khi Lakers quyết định ghép Kareem Abdul-Jabbar, người ghi bàn vĩ đại nhất mà trò chơi từng thấy, với Magic Johnson, người được nhiều người coi là người bảo vệ quan điểm vĩ đại nhất, họ biết đó là công thức hoàn hảo cho một triều đại. Họ không thể đúng hơn.

Johnson được soạn thảo vào năm 1979 và ngay lập tức tạo ra một tác động. Lakers đã thực hiện trận chung kết trong mùa đầu tiên của anh ấy và đối mặt với Philadelphia 76ers. Lên 3-2, Abdul-Jabbar đã bị loại khỏi Game Six và Johnson kết thúc là trung tâm khởi đầu. Anh kết thúc với 42 điểm, 15 rebound và 7 hỗ trợ. Anh ấy cho đến nay là tân binh duy nhất được đặt tên là trận chung kết MVP.

Nhìn chung, bộ đôi này đã chơi mười mùa cùng nhau và thực hiện trận chung kết tám lần. Họ đã giành được các danh hiệu vào năm 1980, 1982, 1985, 1987 và 1988. Thời kỳ này nổi tiếng với sự cạnh tranh của họ với Boston Celtics do Larry Bird và Kevin McHale dẫn đầu.

Kareem đã giành được một trong sáu giải thưởng MVP của anh ấy với Johnson vào năm 1980. Anh ấy cũng là MVP Chung kết năm 1985. Johnson đã giành được hai trong ba giải thưởng MVP của anh ấy với Abdul-Jabbar vào năm 1987 và 1989. Anh ấy được đặt tên là MVP Finals vào năm 1980, 1982 và 1987 .

Kareem kết thúc với tư cách là nhà lãnh đạo mọi thời đại về điểm và phép thuật kết thúc với mức trung bình hỗ trợ cao nhất trên mỗi trò chơi trong lịch sử NBA.

#1 Michael Jordan và Scottie Pippen [Chicago Bulls]

Scottie Pippen và Michael Jordan với huấn luyện viên trưởng Phil Jackson

Bất ngờ, bất ngờ!

Chà, bạn biết nó đang đến. Michael Jordan và Scottie Pippen đã thành lập bộ đôi vĩ đại nhất trong lịch sử bóng rổ. Jordan được soạn thảo vào năm 1984 và gây bão trong giải đấu. Sau một vài mùa, Bulls đang tìm kiếm một đối tác cho Jordan và tìm thấy Pippen vào năm 1987 khi họ giao dịch với Seattle Supersonics. Bộ đôi này không thể ngăn cản được gần một thập kỷ.

Họ đã xuất hiện trận chung kết hội nghị đầu tiên vào năm 1989 khi họ thua trong sáu trận đấu trước các nhà vô địch cuối cùng Detroit Pistons. Mùa tiếp theo, họ lại thua trong trận chung kết hội nghị, lần này là trong bảy trận đấu. Đây chỉ là khởi đầu.

Bộ đôi này cuối cùng đã đưa con khỉ ra khỏi lưng mùa sau khi họ đánh bại Lakers 4-1 để giành danh hiệu NBA đầu tiên của họ và Chicago. Theo sau đó với hai năm nữa trong nhiều năm cho họ ba than bùn đầu tiên của họ. Jordan đã nghỉ hai năm từ trò chơi vào năm 1994 và 1995. Do đó, Bulls đã không tham gia trận chung kết trong thời gian đó.

Khi anh ấy trở lại, họ đã giành được ba lần liên tiếp, do đó làm cho nó sáu trên tám mùa. Jordan được đặt tên là trận chung kết MVP mỗi lần và nghỉ hưu trở lại vào năm 1998. Nhiều người tin rằng nếu Jordan ở lại trong hai mùa đó, họ sẽ thực hiện trong tám danh hiệu trong nhiều năm.

Jordan đã giành được MVP mùa giải trong năm lần và Cầu thủ phòng thủ của năm một lần trong khi Pippen là một ngôi sao bảy lần.

Được chỉnh sửa bởi Yash Matange

Cảm ơn!

Chủ Đề