Đừng nhân danh tình yêu review năm 2024

Cuối cùng cũng đọc xong Đừng nhân danh tình yêu của Bất Kính Ngữ, điểm trong cái list truyện đã đọc là 9/10. Điểm trừ duy nhất là… anh chồng trong này quá tốt.

Điểm yêu thích nhất trong truyện là ý nghĩa của nó: hôn nhân là cái nhà, còn tình yêu chỉ là một cái cột bên trong, ngoài cái cột đó còn đủ thứ cái cột khác như sự nghiệp, gia đình hai bên, con cái, chuyện vợ chồng, chuyện thường ngày,... Đây, đây mới là cái gốc của sự hợp nhau, của cái gì mà Đám cưới Bạc, Đám cưới Vàng của hai ông bà già sau này.

Tình yêu ngọt ngào phải quỳ gối trước hôn nhân, mà hôn nhân bao gồm rất nhiều thứ đắng cay mặn nhạt!

Trở về lề: Mình thích công việc của anh chính, anh ấy là một bác sĩ ngoại khoa tim mạch vì vậy bản tính có chút bất bình thường mà theo chị chính nhận xét là: GIẢ TẠO! Tiếp nữa, mình thích tính cách của chị chính: thực tế, thực dụng, chăm chỉ, mồm mép, mạnh mẽ,… rất rất nhiều – với mình chị ấy là hình mẫu lý tưởng, trừ hai điểm là yêu anh chính và cưới được anh chính.

Ờ, ta đây GATO đấy, thì sao!!!

Chồng gì mà ban đầu chỉ ấn tượng với “cô ấy” chút chút, rồi làm con người ta to bụng, rồi cưới, cưới xong rồi trải qua vài trăm trang trở thành một người vô cùng, vô cùng được yêu thích, cụ thể: mổ xong, trực đêm xong, khám bệnh xong tất tả chạy về nhà nấu cơm, dọn nhà, chăm con để vợ chăm lo sự nghiệp, đủ thứ mây mây phía sau nữa. Haizz… mình không phủ nhận, mình đều thích hai vợ chồng nhà này – mặc dù mình khá GATO. Nói dai thành nói dại thôi nhịn!

Qua truyện Đừng Nhân Danh Tình Yêu, tác giả Bất Kinh Ngữ muốn cho bạn đọc thấy được một góc của đời sống hôn nhân thực tại, mặt "chìm" sau cuộc sống hôn nhân.

Hôn nhân thường gắn liền với tình yêu, tình yêu thiêng liêng thì hôn nhân cũng vậy. Hai Hai thứ nay tuy có liên quan mật thiết với nhau nhưng không phải lúc nào cũng đi cùng nhau.

Mặc dù chưa từng buông ra lời yêu thương nhau nhưng tình cảm, lòng độ lượng luôn hiện hữu trong tim họ, chính những hoạt động, cuộc sống hàng ngày đã gắn kết họ lại gần nhau hơn...

Là truyện thứ hai của Bất Kinh Ngữ mà mình đọc, ấn tượng cùng cảm tình so với Lạc chốn phù hoa chỉ có hơn không kém, có điều bộ này làm mình buồn quá :’

Chủ Đề