Cảm nhận về cuốn sách Tôi đi học của Nguyễn Ngọc Ký

REVIEW Tôi đi học: Cuốn Sách Đã Động Viên Và Truyền Lửa Cho Bạn Đọc Trong Suốt Gần 50 Năm Qua

Cảm nhận về cuốn sách Tôi đi học của Nguyễn Ngọc Ký
"Chúng ta phải biết sống lạc quan, đừng bao giờ cảm thấy bản thân mình bất hạnh, ông trời sinh ra ta, có một cơ thể hoàn hảo, có một gia đình hạnh phúc, để chúng ta gặp nhau, thế là quá đủ rồi. Chúng ta phải vui lên, sống thay cho những đứa trẻ không được thấy mặt trời, sống thay cho những ai thực sự bất hạnh, phải vui lên, đừng buồn vì bất cứ thứ gì.

Người ta thường nói: "Ông trời không cho ai tất cả, cũng không lấy đi của ai tất cả hết. Nhưng tôi đôi khi cảm thấy bất lực khi có cảm giác ông trời đang muốn nhấn chìm tôi giữa dòng người bất tận. Sự bất lực khi bản thân quá yếu kém, đó là bất lực khi tôi không có ý chí phấn đấu. Trong cuộc sống, tôi vẫn may mắn hơn so với rất nhiều người, có những cô bé, cậu bé phải trải qua cả nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần, không có điều kiện để đến trường, phải đấu tranh với định kiến xã hội, với sự xa lánh của bạn bè, nỗi bất lực của bản thân khi có những khiếm khuyết trên cơ thể. Tôi hiểu được điều ấy từ một câu chuyện, câu chuyện quen thuộc nơi giảng đường, câu chuyện về cậu bé viết bằng chân qua cuốn sách Tôi đi học của thầy giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký.

Tôi đi học là những trang nhật ký đầy nỗ lực của thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký, là lời khẳng định, không gì là không thể, chỉ cần ta có quyết tâm, có ý chí, biết đấu tranh và một con mắt nhìn đời lạc quan. Một người bạn của tôi từng tâm sự: Chúng ta phải biết sống lạc quan, đừng bao giờ cảm thấy bản thân mình bất hạnh, ông trời sinh ra ta, có một cơ thể hoàn hảo, có một gia đình hạnh phúc, để chúng ta gặp nhau, thế là quá đủ rồi. Chúng ta phải vui lên, sống thay cho những đứa trẻ không được thấy mặt trời, sống thay cho những ai thực sự bất hạnh, phải vui lên, đừng buồn vì bất cứ thứ gì.

Tôi hỏi bạn, nếu một ngày, bạn bị đau tay, làm gì cũng bất tiện, bạn có cảm thấy bực bội không? Thế nhưng, có một Nguyễn Ngọc Ký sau một lần ốm đã phải mang đôi tay nặng trịch, không còn đủ sức nhấc nó lên nữa. Nếu một ngày, bạn bị những người xung quanh nhìn bằng con mắt dò xét, bạn có khó chịu không? Thế nhưng có một Nguyễn Ngọc Ký đã phải nghe những lời trêu đùa của lớp bạn: Ký què! rồi những lần bị bạn bè cười vào mặt. Bạn thường mơ về một tương lai đẹp đẽ ra sao? Nhưng có một Nguyễn Ngọc Ký chỉ ước đôi tay được trở lại bình thường, dù chỉ đôi phút

Tôi đi học là cuốn sách 39 chương nhật ký mà thầy giáo ưu tú kể lại về tuổi thơ bất hạnh nhưng cố gắng vươn lên đến chiếc ghế đại học để truyền động lực cho bạn đọc. Hầu hết mọi người chỉ biết đến câu chuyện về cậu bé viết bằng chân, chứ ít ai biết đến những ngày tháng mà Nguyễn Ngọc Ký phải sống buồn tủi, phải nhờ đến những người xung quanh giúp đỡ, những cố gắng của một đứa trẻ để được bằng bạn bằng bè. Ít ai biết rằng, Nguyễn Ngọc Ký viết rất hay vẽ đều rất đẹp, học không chỉ đều mà còn giỏi Đó là kết quả của sự đấu tranh bằng tinh thần, nghị lực, bằng khát khao và hy vọng.

Tôi may mắn hơn nhiều người, tôi may mắn được tặng cuốn Tôi đi học từ khi còn nhỏ, tôi đọc cuốn sách trong thời gian mơ hồ và trống rỗng nhất của tuổi dậy thì. Nhà tôi cách nhà thầy không xa, tôi may mắn có được chữ ký của thầy, và giáo viên chủ nhiệm của tôi cũng là học trò của thầy. Chính câu chuyện vươn lên của thầy đã trở thành động lực cho tôi phấn đấu, truyền cảm hứng để tôi trưởng thành hơn, không sợ những va vấp của đường đời. Và đó là cuốn sách đầu tiên tôi đọc, cuốn sách làm thay đổi ước mơ, cuốn sách đánh dấu điểm xuất phát trên con đường yêu sách của tôi.

Nội dung: Kim Huế - Bila Team
Ảnh: Thu Trang - Bila Team
Từ khóa: #Tôi_đi_học #Bila_review